Tạ Khuynh lạnh:
[ đó mà là thử ? ]
[ là thử độc! ]
[ cẩu tử già mồm chết, còn mắc chứng vọng tưởng hại, luôn cảm thấy trong thiên hạ đều chết. ]
Trong lòng Cao Tấn phục, nâng chén lên uống một ngụm lớn, đem chén nước vô vị xem như tiếng lòng Tạ Khuynh mà nuốt chửng.
"Mấy lời Thác Bạt công tử , đều là bổn phận ."
Tạ Khuynh trái lương tâm trả lời, xong còn khoe mẽ sang Cao Tấn ngọt ngào một tiếng.
Cao Tấn: ...
Thác Bạt Diên giống như bắt đề tài, tiếp tục biện luận cùng Tạ Khuynh:
"Tạ nương tử sai . Nữ tử là phái yếu, càng chăm sóc. Mà nam tử và nữ tử ở cùng , đương nhiên là nam tử chăm sóc nữ tử ."
[ dẹp ! ]
Mê Truyện Dịch
[ nam nhân nhà Thác Bạt các ngươi cái gen chiếu cố nữ nhân ? ]
[ nữ nhân của cha ngươi, của ca ca ngươi, ai đoạt về? ]
[ đáng tiếc a, hiện tại là Tạ Nhiễm, đánh ngươi ! ]
[ bất quá, ngươi buồn nôn thì vẫn thể. ]
Tạ Khuynh dịu dàng một tiếng:
"Thác Bạt công tử như , sợ là bao giờ nữ nhân chăm sóc qua a?"
Tạ Khuynh nhấc ấm lên, bàn tay bé thon trắng nõn thêm cho Cao Tấn, thêm xong tiếp tục :
"Nữ tử chăm sóc thật còn cách khác."
Lúc Tạ Khuynh chuyện, nghiêng đầu sang Cao Tấn, ánh mắt chứa ngàn vạn nhu tình, chân thành chậm rãi :
"Gọi là ái mộ."
Trong nháy mắt, lông tơ từ đầu tới chân của Cao Tấn dựng hết lên. Thác Bạt Diên đang phe phẩy quạt cũng Tạ Khuynh cho buồn nôn đến ngỡ ngàng. TL Kỳ bên cạnh cũng chịu , uống sặc.
[ a, triple kill*! ]
Tạ Khuynh phản ứng của ba , Độc Cô Cầu Bại uống .
Lúc nãy, bánh hồ Tạ Khuynh chờ mong lâu cuối cùng cũng lên bàn. Mùi thơm đặc hữu của bánh bột bắc địa xông mũi, đậu que xanh biếc, thèm nhỏ dãi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-227-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
Tạ Khuynh theo thường lệ thử một miếng cho Cao Tấn, đó mới ăn từng miếng nhỏ. Bởi vì TL Kỳ cùng Thác Bạt Diên ở đây, Tạ Khuynh ăn đến thanh tú văn nhã.
So với nàng thì ba nam nhân khẩu vị như . Cao Tấn nếm thử một miếng. TL Kỳ tựa hồ đang suy nghĩ gì đó, ăn đến thất thần.
Còn Thác Bạt Diên, hề đụng tới.
"Lúc nãy dạo trong Tinh Kỳ phường, trông thấy mấy nhóm đang tìm kiếm gì đó. Xảy chuyện gì ?" Thác Bạt Diên phe phẩy câu quạt hỏi.
Cao Tấn giương mắt , phủ nhận:
"Ừm. Đang tìm Nam Cương."
Thác Bạt Diên hiểu:
"Tìm Nam Cương? Vì ?"
"Chúng vì tìm Nam Cương, công tử ?" TL Kỳ hỏi, :
"Tướng quân nhà , đả thương Tô Thống lĩnh, chính là của sứ đoàn Bắc Liêu, trúng độc gì, ngươi ?"
Thác Bạt Diên sững sờ:
"Ai nha, thực sự . Cao công tử, thật ?"
Cao Tấn gật gật đầu.
Thác Bạt Diên thở dài một tiếng:
"Tuy việc cũng như lọt sương mù, rõ ràng xảy chuyện gì. Tô Thống lĩnh trúng độc cũng tự trách. Ta sẽ phái cùng tìm kiếm Nam Cương, chỉ là nếu tìm thì những gì?"
Nói xong, Thác Bạt Diên bộ như vẫy tay với thị vệ của chờ ở cửa tiệm, TL Kỳ cắt ngang:
"Thác Bạt công tử cần giả mù sa mưa. Ta là ngay thẳng quanh co. Nếu việc thật sự quan hệ gì với công tử, đêm tối mà ngươi trùng hợp xuất hiện ở đây? Cũng đừng là trùng hợp, sự trùng hợp trong thiên hạ đều là do cố tình ."
Thác Bạt Diên lời của TL Kỳ bật :
"Tô đại nhân, ngươi và trung thành khác chủ, nhưng ngươi cũng cần bức thiết gán tội cho như . Từ chiều dạo ở đây, các ngươi tới lúc nào, mà đợi ở đây?"
TL Kỳ cam lòng yếu thế:
"Nếu thích khách đúng là các ngươi phái , ngươi đương nhiên Tô Thống lĩnh trúng độc gì. Loại độc thể chế dược trong thời gian ngắn, chỉ thể tới Tinh Kỳ phường tìm, ngươi chờ sẵn ở đây cũng là thể."
Thác Bạt Diên khép quạt , dù bận vẫn ung dung thở dài:
"Tô đại nhân đây gán tội cho ngươi khác thì thiếu gì lí do. Ta chẳng qua là danh mà đến, xem kinh đô Lễ triều dị tộc tụ tập như thế nào. Nếu đúng như lời ngươi , trăm phương ngàn kế, cần gì xuất hiện mặt các ngươi, trông thấy các ngươi nên trốn ?"
"Ngươi..." TL Kỳ còn gì đó, Cao Tấn ngăn cản.
"Được . Việc còn đang điều tra, hiện tại việc mấu chốt nhất là tìm giải dược."