Bởi vì mục tiêu chính xác, chia ba tiểu đội, Tạ Khuynh đương nhiên cùng Cao Tấn một đội, TL Kỳ và Hồ đại phu một đội, Diêm đại phu tự một đội. Cứ như chia ba đường, xông đường phố Tinh Kỳ phường đèn đuốc sáng trưng, phi thường não nhiệt.
Tạ Khuynh theo Cao Tấn về hướng Đông, hai bên đường xa hoa trụy lạc, đủ loại mặc quần áo lố lăng ở đây gì kì lạ, dù mới chút hỗn loạn, nhưng nhiều nhận thứ tự, cũng dần quen thuộc.
Một bán nghệ ở gánh xiếc ven đường bỗng nhiên phun hai luồng hỏa, Tạ Khuynh vô thức lui về hai bước. Cao Tấn thấy thế, vươn tay nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, dặn dò:
"Nơi tam giáo cửu lưu, ngư long hỗn tạp, nàng nhớ theo sát trẫm."
Tạ Khuynh ngọt ngào với Cao Tấn, trong lòng cũng nhàn rỗi:
[ tam giáo cửu lưu nào mà lão tử thấy? ]
[ chỗ ngư long hỗn tạp nào mà lão tử ? ]
[ chỗ Thành Phòng doanh quản quá gắt gao, phiên bang thể đặt chân ở kinh thành đừng là đao, phỏng chừng hình nộm cũng dám giấu. ]
[ cơ hội mang Cao Tấn tới biên quan xem một chút nơi tụ tập của man nhân chân chính là như thế nào. ]
[ ***** m.á.u lưỡi đao chỗ nào cũng . ]
Cao Tấn đến đó, khỏi thầm. Đây là đầu tiên Tạ Khuynh chủ động mang Cao Tấn tới một góc nhỏ trong thế giới quen thuộc của nàng.
Ý tưởng cứ tới tự nhiên như , phỏng chừng chính nàng cũng phát giác.
"Tinh Kỳ phường lớn như , tìm Nam Cương đây?"
Tạ Khuynh thuận miệng trả lời:
"Dựa theo quần áo và trang sức, với cửa hàng nữa. Người Nam Cương thích chuyển ngân khí cùng thảo dược. Không khó phân biệt."
Cao Tấn phân phó những hộ vệ lưng:
"Có ? Đi tìm ."
Các hộ vệ lĩnh mệnh mà .
Không còn hộ vệ theo, Tạ Khuynh và Cao Tấn giống như một đôi thiếu gia cùng thiếu phu nhân nhà giàu, dù bề ngoài hai xuất sắc thì cũng gây chú ý nhiều như lúc bộ vệ theo .
Cao Tấn lôi kéo Tạ Khuynh sâu chợ, Tạ Khuynh bỗng nhiên dừng bước, mũi nhẹ ngửi hai . Cao Tấn hỏi:
"Sao ?"
Tạ Khuynh buông tay Cao Tấn, theo mùi hương , nhanh ngoài một tiệm bánh. Nhìn một đĩa bánh hồ đậu que xanh mơn mởn mang tiệm, Tạ Khuynh quên cả chớp mắt.
Hương vị phương Bắc, lâu nếm .
Cao Tấn nàng, thậm chí cần tiếng lòng của nàng, nàng tái phát bệnh cũ: thấy đồ ăn liền nhấc chân lên nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-225-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
"Muốn ăn?" Cao Tấn hỏi.
Tạ Khuynh gật đầu, hỏi Cao Tấn:
"Bệ hạ mang tiền ?"
Cao Tấn sờ sờ vạt áo, Tạ Khuynh biểu tình của đùa. Vốn dĩ nàng mang tiền, nhưng thời điểm xuất cung đổi y phục, túi tiền cũng ở cùng một chỗ với bộ y phục cũ, để trong cung.
Thời khắc Tạ Khuynh thất vọng, bỗng nhiên Cao Tấn cầm gì đó lung lay mặt nàng, một cái hầu bao quen thuộc lóe lên mắt Tạ Khuynh.
Tạ Khuynh như một chiếc mèo con cần câu mèo hấp dẫn, ánh mắt chuyển động theo tay Cao Tấn, vèo một phát tóm mục tiêu.
Cao Tấn mở lòng bàn tay , đúng là cái hầu bao thêu tùng bách Tạ Khuynh thật giả lẫn lộn đưa cho .
Tạ Khuynh cầm hầu bao lên ước lượng vài cái, cảm giác nặng trĩu nàng mừng rỡ:
"Ngài thế mà mang tiền!"
Cao Tấn , nàng cúi đầu đếm đếm, cảm thấy dáng vẻ tham tiền mà đáng yêu.
Kể từ dạo chợ đêm mang tiền, Cao Tấn hồi cung liền nhét chút ngân lượng hầu bao tùy , ngày ngày đều mang theo. Dù bên một nữ nhân thích vụиɠ ŧяộʍ xuất cung chơi đùa, còn tham ăn nữa, lo khỏi họa.
Hoàng đế ở trong cung mà mang ngân lượng theo thì ngốc, may là ngoài , còn thường xuyên phỏng đoán hầu bao đeo ngày qua ngày khác đến tột cùng là ẩn giấu cái trân bảo hiếm thấy gì.
Tạ Khuynh như một lẽ đương nhiên mà chiếm lấy hầu bao của Cao Tấn của riêng, đó lôi kéo tiệm bánh. Đột nhiên TL Kỳ thở hồng hộc chạy ngang, trông thấy hai , vội vàng chạy tới.
Cao Tấn hỏi:
"Sao ?"
TL Kỳ :
"Tìm hai Nam Cương, tuy họ giải dược nhưng đều qua độc Nửa đêm câu hồn , tìm tiếp nhất định thể ."
Cao Tấn gật gật đầu, TL Kỳ sang tiệm bánh một chút, lườm Tạ Khuynh, chắp tay :
"Vậy tiểu nhân quấy rầy hai vị, cáo từ."
Nói xong, TL Kỳ định thì Cao Tấn gọi , hỏi:
"Tô đại nhân dùng bữa tối ?"
TL Kỳ hiểu lắc đầu:
"Vẫn ."
Mê Truyện Dịch
Xác thật ăn, Tạ Khuynh hùm hổ xông phủ Tướng quân tìm , TL Kỳ còn ăn cơm chiều nàng lôi .