Lần Tô Biệt Hạc thương về nhà, lão phu thê lo lắng.
Cao Tấn cùng Tạ Khuynh xuống ngựa viện, trong viện bếp lò đang nấu thuốc. Các Thái y trông thấy Cao Tấn, vội vàng dậy. Cao Tấn ngăn cản, trực tiếp phòng.
Các vị thánh thủ Thái Y viện tề tụ ở đây, nhưng Tô Biệt Hạc vẫn hôn mê bất tỉnh giường, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, màu môi tím.
"Tô Thống lĩnh tỉnh ba , nào cũng thổ huyết." Một Thái y .
Cao Tấn trầm giọng hỏi:
"Biết là độc gì ?"
"Vẫn , độc giống độc ở Trung Nguyên, độc tính cùng độc lý khác biệt." Thái y nơm nớp lo sợ đáp.
Cao Tấn giận dữ quở trách:
"Các ngươi ăn cái kiểu gì hả? Chỉ giải độc Trung Nguyên? Hơi đổi một chút liền bó tay?"
Mấy vị Thái y mắng liền quỳ xuống đất cầu xin, Tạ Khuynh kéo ống tay áo Cao Tấn, nhắc nhở bình tĩnh một chút.
Cao Tấn hít sâu, tới mép giường Tô Biệt Hạc, vươn tay kiểm tra mạch đập của , chỉ cảm thấy khí nhược mạch cường, tình thẻ hung hiểm.
Các thái y bó tay hết cách, Viện chính hiện đang ở trong Thái Y viện lật sách thuốc, hi vọng từ trong sách tìm phương pháp cứu chữa. cách tìm sách nhất thời quá khả quan.
Tạ Khuynh nghĩ nghĩ, lôi kéo Cao Tấn sân chuyện:
"Bệ hạ, trong quân phụ quân y, quân y chắc là sẽ chút kinh nghiệm đối với những nghi nan tạp chứng."
Cao Tấn :
"Quân y? Hắn theo Tạ tướng quân kinh ?"
Tạ Khuynh nghĩ nghĩ, hôm cung yến đó trong đoàn của Võ Uy quân, hình như nàng thấy hai vị đại phu Hồ - Diêm, thế là trả lời:
"Chắc là ."
Cao Tấn :
"Vậy trẫm mời là ."
"Bệ hạ khỏi hưng sư động chúng, để ." Tạ Khuynh .
Cao Tấn tự Tạ gia tìm quân y, ngày mai đương nhiên sẽ truyền vài lời đồn kì quái, Tạ Khuynh cho đơn giản.
"Vậy ngươi . Ta ở đây chờ ngươi về."
Tạ Khuynh đáp một tiếng liền xoay lên ngựa, chạy về hướng phủ Tướng quân.
Giờ cũng là lúc nhà nhà thắp đèn, quản gia treo đèn lồng lên cửa phủ Tướng quân thấy một con ngựa chạy nhanh đến. Quản gia híp mắt nửa ngày, mới đầu chút thể tin , thẳng đến khi Tạ Khuynh phi ngựa dừng cổng, mới giật :
"A, đây, đây... Nương nương? Ngài đây là..."
Tạ Khuynh kịp nhiều lời, hỏi:
Mê Truyện Dịch
"Phụ ở phủ ?"
Quản gia liên tục gật đầu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-223-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
"Có , Tướng quân ở thư phòng."
Tạ Khuynh lập tức phủ, nhanh đẩy cửa chỗ ở của Tạ Viễn Thần, Tạ Viễn Thần cùng TL Kỳ đang sát đao mạt kiếm hoảng sợ.
Tạ Viễn Thần trừng mắt Tạ Khuynh, vô thức hỏi:
"Ngươi trốn ? Có truy binh ?"
Khá lắm, cho rằng nàng tạo phản thành hả?
Không kịp giải thích nhiều, Tạ Khuynh hỏi:
"Lão Tạ, Hồ đại phu và Diêm đại phu hồi kinh ? Thống lĩnh thị vệ của Cao Tấn trúng độc ngoại bang, Thái y viện bó tay , nghĩ hai Hồ đại phu trong quân kiến thức rộng rãi, nên tự đến mời."
Tạ Viễn Thần phản ứng , nữ nhi tạo phản bỏ trốn, nhẹ nhàng thở phào, liếc mắt sang TL Kỳ một cái. TL Kỳ trả lời:
"Bọn họ hồi kinh. Đang ở dịch quán."
Tạ Khuynh vội vàng :
"Vậy nhanh chóng gọi bọn họ."
TL Kỳ ngây ngốc cất thanh kiếm đang chùi dở dang, nhưng Tạ Khuynh chờ , mạnh mẽ kéo . TL Kỳ đành quăng khăn lau, cầm vỏ kiếm theo, Tạ Khuynh lôi tra kiếm vỏ.
"Ấy , ngươi chậm thôi. Kiếm lệch ." TL Kỳ nhịn .
Tạ Khuynh kéo :
"Chạy nhanh lên. Tô Biệt Hạc chờ ."
Hai lên ngựa, hùng hùng hổ hổ từ phủ Tướng quân chạy tới dịch quán tìm hai vị đại phu Hồ - Diêm. Sau một phen giày vò, cuối cùng cũng mời tới phủ Tô Biệt Hạc.
Sau khi Tạ Khuynh xuống ngựa liền tự dẫn hai vị đại phu nhà chính xem bệnh. Thời điểm , Cao Tấn đang chuyển nội lực cho Tô Biệt Hạc, Tạ Khuynh tiến mới thu bàn tay thoái vị.
Hai vị đại phu tiến lên chuẩn trị, Cao Tấn tới bên cạnh Tạ Khuynh, thấy trán nàng đầy mồ hôi, tóc mai dính chặt trán. Hắn kéo nàng gần mo, giơ ống tay áo lên lau cho nàng.
TL Kỳ theo phía , bộ dáng Tạ Khuynh ngoan ngoãn yên cho Cao Tấn lau mồ hôi. Hắn ngẩn ở cửa.
Cao Tấn sang, TL Kỳ mới phản ứng , đang định hành lễ Cao Tấn ngăn:
"Không cần đa lễ."
TL Kỳ chắp tay tạ ơn, Tạ Khuynh trong:
"Ta xem Tô Biệt Hạc một chút."
Bị Cao Tấn giữ chặt:
"Đừng, đây uống nước."
Nói xong liền bưng chén lúc nãy của đưa cho Tạ Khuynh uống.
Tạ Khuynh : "Ta khát."
đối diện với ánh mắt cảnh cáo của Cao Tấn, Tạ Khuynh chỉ thể hậm hực tới nhận chén . Cao Tấn cho, giơ chén lên miệng nàng đút.