Tạ Khuynh oán hận đánh giá.
"Hiện giờ tiền Thái tử c.h.ế.t thì xong việc, chỉ còn sống vì sự lãnh tính bạc tình của mà trả giá đắt."
Cao Tấn do dự một lát, hỏi Tạ Khuynh:
"Theo ý kiến của nàng, đổi ?"
Tạ Khuynh vội ho một tiếng, đánh giá thì , nhưng kết luận thì thể tùy tiện.
"Thần ... Không ."
Tạ Khuynh xong vùi đầu ăn đá bào.
Cao Tấn vươn tay cướp bát đá bào , liếc qua :
"Đá tan hết , ăn cái gì mà ăn?"
Tạ Khuynh nước đá trong chén, ủy khuất 'À!' một tiếng.
Cao Tấn đặt bát qua một bên, hai tay ôm ngực, dù bận vẫn ung dung :
"Nàng việc , chúng tiếp tục bàn chuyện lập Hậu là ."
Tạ Khuynh giật giật lông mày.
[ cẩu tử ngươi đạo đức! ]
[ hai việc thể đánh đồng ? ]
Mê Truyện Dịch
"Nghĩ xong , trò chuyện cái gì?" Cao Tấn kiên nhẫn thúc giục.
Tạ Khuynh hít sâu một , thức thời :
"Bệ hạ, thần cảm thấy... Không nên đổi."
Cao Tấn cụp mắt:
" trẻ con vô tội."
Tạ Khuynh cảm thấy nếu thì hết cho :
"Trẻ con dĩ nhiên vô tội, nhưng bách tính biên quan tội ? Tướng sĩ c.h.ế.t chiến trường tội ? Vì bắt mấy thủ lĩnh , Võ Uy quân trả đại giới. Nếu Bệ hạ chỉ vì thương tiếc một đứa trẻ, liền đem kết quả của những tướng sĩ tắm m.á.u chiến đấu hăng hái lật đổ hết, chỉ sợ sẽ đớn đau kẻ thù suиɠ sướиɠ, rét lạnh tâm các tướng sĩ."
Cao Tấn nàng xong, đáp:
"Vậy liền bỏ mặc đứa bé ? Thác Bạt Diên trong cung yến, bây giờ cả triều đều , nước một chất tử lưu lạc tại Bắc Liêu, nếu yên quản, đây cũng chuyện gì."
Tạ Khuynh minh bạch ý tứ của Cao Tấn, nghĩ nghĩ :
"Bệ hạ, chất tử đổi, nhưng thể cứu."
Cao Tấn trầm ngâm một lát:
"Nói thì dễ. Bắc Liêu tâm dùng chất tử đổi con tin, tuyệt đối sẽ để Cao Nguyệt dễ dàng cứu."
Đạo lý đó đương nhiên Tạ Khuynh cũng :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-216-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
"Không đổi tù binh, cho đất nước; cứu con tin, tâm khó an bình; dù dễ thì cũng cứu."
Nói xong lời , nàng vẫn luôn Cao Tấn chằm chằm, Tạ Khuynh sinh lòng cảnh giác.
[ ? ]
[ gì , vẫn . ]
Cao Tấn nén :
"Nàng đây thiên phú Hoàng hậu ."
Nói xong, Cao Tấn tiến gần mặt Tạ Khuynh, nhẹ nhàng:
"Đừng nghĩ mấy thứ lung tung , Hoàng hậu của trẫm, cái gì ?"
Tạ Khuynh vô thức lùi về , bỗng nhiên che bụng, thống khổ :
"Ai nha! Thần hình như ăn nhiều đá bào quá , bụng chút thoải mái, thần xin cáo lui ."
Nói xong, đợi Cao Tấn đồng ý, Tạ Khuynh cấp tốc dậy rời . Lúc mới còn duy trì đoan trang nhã nhặn, nhưng thêm vài bước bộ dáng giống như sợ Cao Tấn lấy tinh thần sẽ bắt nàng về, bàn chân như cưỡi mây đạp gió bay vụt .
Nhìn bóng lưng bỏ chạy của nàng, Cao Tấn bất đắc dĩ lắc đầu thở dài.
Ban đêm, Tạ Khuynh thế mà thật sự đau bụng, một buổi tối mà cung phòng mấy , Khương ma ma lo lắng thôi, trong đêm gọi Thái y tới chuẩn trị. Thái y cho kết quả là: nương nương tham lạnh tì vị đều, ngại, tĩnh dưỡng mấy ngày là .
Bụng Tạ Khuynh thoải mái, trong đêm liền lí do để Cao Tấn sang cung khác nghỉ ngơi. mà tình nguyện ngủ ở thiên điện bên cạnh tẩm điện nàng, cũng nơi khác.
Không biện pháp, , Tạ Khuynh cũng thể kề đao lên cổ ép .
Cứ như bình an vô sự, một đêm chuyện gì xảy .
Sáng ngày thứ hai, Tạ Khuynh động tĩnh sát vách, Cao Tấn triều, thế là lập tức gọi Khương ma ma điện phân phó:
"Ma ma, chúng phối hợp khắn khít, ngươi tiếp tục canh giúp một ngày, buổi tối nhất định trở về."
Khương ma ma ngây ngốc, kéo Tạ Khuynh đang sinh long hoạt hổ xuống giường định nội gian y phục:
"Nương nương ý gì?"
Tạ Khuynh mang giày trả lời:
"Chính là ý mà ma ma đang nghĩ. Hôm nay việc gấp xuất cung một chuyến. Dù hôm qua Thái y tới xem, tĩnh dưỡng. Hôm nay nếu ai tới tìm, ma ma cứ là mang bệnh, ai cũng gặp là ."
Khương ma ma lúc mới giật , đuổi theo Tạ Khuynh nội gian, thấp giọng hỏi:
"Nương nương, đêm qua ngài đau bụng là giả chứ?"
Tạ Khuynh xiêm y, đáp:
"Thái y cũng ngốc, nếu là giả bọn họ thể ?"
Nàng đầu thoáng qua Khương ma ma, thấy mặt mũi bà đầy lo âu nghi hoặc, Tạ Khuynh giải thích:
"Không chuyện gì, chỉ là ăn một mạch ba chén đá bào thôi."