Tạ Khuynh phủ nhận.
Ánh mắt rơi đôi môi Cao Tấn gần trong gang tấc, bỗng nhiên nhón chân, hôn lên hai cái, nội tâm mừng như điên:
[ cẩu tử đỏ mặt thật đáng yêu. ]
[ đỏ mặt cái nữa cho lão tử xem xem. ]
Cao Tấn: . . .
Còn tưởng rằng nàng tạ ơn , thì trong lòng đánh mấy cái chủ ý .
Trong lòng nữ nhân , chẳng lẽ một tơ một hào phong hoa tuyết nguyệt, hoa tiền nguyệt hạ lãng mạn nào ?
Tạ Khuynh hôn Cao Tấn xong, vẫn đang ngó chừng mặt của , hi vọng thấy mỹ cảnh hai má đỏ ửng nữa.
mà nàng đợi đợi, mặt cẩu tử đỏ tí nào.
[ đỏ mặt? ]
[ chẳng lẽ là thời gian đủ dài? Không đủ triền miên? ]
Nghĩ như , Tạ Khuynh nhón chân lên, bưng lấy mặt Cao Tấn, cẩn thận hôn lên môi .
[ đó đỏ mặt ! ]
Cao Tấn chút mệt tâm.
Rõ ràng nàng đang một chuyện vô cùng thú vị, hết tới khác trong lòng cứ suy nghĩ lung tung, bao nhiêu nhu tình mật ý cũng tiêu tán hết.
Bất đắc dĩ cúi đầu Tạ Khuynh đang mắt đầy mong đợi, Cao Tấn thở dài một tiếng, đưa tay lau vệt nước óng ánh bên môi nàng, đó chán nản về long án tiếp tục phê tấu chương.
Để Tạ Khuynh một tại chỗ buồn bực thôi:
[ là tư thế hôn đúng ? ]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-188-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
[ là lực đạo đúng? ]
[ cẩu tử rõ ràng thẹn thùng mà, hiện tại thành dáng vẻ mặt mo ? ]
[ đến cùng là chỗ nào vấn đề? ]
Sự tình Thế tử Huỳnh Dương Hầu cùng Thế tử Quảng Bình Hầu chặt đầu, ở kinh thành nhấc lên một trận sóng to gió lớn, đợi nguyên nhân bọn gϊếŧ, thế mà vì một nữ tử bình thường càng thấy bất khả tư nghị.
Mê Truyện Dịch
Con em thế gia khố bá đạo, thường xuyên nữ nhi mỹ mạo nhà ai ai đó coi trọng, hoặc là ngoại thất, hoặc là trực tiếp khiêng về , đều là chuyện thường. Tiểu lão bách tính phổ thông còn thể thế nào đây, nếu sự tình phát sinh , chỉ thể gắng gượng nhận lấy.
vì một nữ tử nhỏ nhoi c.h.é.m đầu hai vị Thế tử hầu phủ thấy bao giờ.
Mọi bắt đầu ngóng xem chuyện thần kỳ đại khoái nhân tâm bực là vị cao nhân nào.
Trên đời bất kể chuyện gì, luôn truyền tình báo trực tiếp, nhanh liền vị cao nhân chính là Tam công tử Tạ Đạc của phủ Trấn Quốc Tướng quân.
Trong lúc nhất thời, đủ cách xôn xao, bảo khó trách, dù gia phong Tạ gia còn đó, Tạ tướng quân ở biên quan bảo vệ quốc gia, là đại hùng nhất đẳng, con của ngài cũng chính trực nghĩa khí, sợ cường quyền.
Tóm , trong vòng một đêm, Tạ Đạc tính danh, ở trong lòng lão bách tính gom một đợt hảo cảm.
Mà hai Hầu phủ mất Thế tử, lúc đầu còn dây dưa ngớt với Tạ gia, thậm chí còn hùng hồn tuyên bố Tạ gia Tam công tử đền mạng cho Thế tử hai nhà.
Về xảy chuyện gì, Binh bộ Thượng thư cùng Kinh Triệu phủ doãn cũng dính líu , Binh bộ Thượng thư đổi tư thái ba , lúc cường ngạnh cực điểm, ủng hộ Tạ Đạc. Mà Kinh Triệu Phủ Doãn La Kiệt ở rể cho Tín quốc công phủ, hai hầu phủ động đến , cũng xem Tín Quốc Công phủ cho phép .
Cùng lúc đó, những hành vi ác liệt lúc hai vị Thế tử còn sống cũng truyền khắp đầu đường cuối ngõ, dân chúng khắp nơi , càng thêm đại khoái nhân tâm.
Cứ như dây dưa chừng hơn một tháng, Huỳnh Dương hầu cùng Quảng Bình hầu rốt cục tiếp nhận sự thật hai Thế tử gϊếŧ, tiếp thu cũng , bởi vì tất cả đều nhận định hai kẻ trừng phạt đúng tội.
Thế tử hai nhà những chuyện thần cộng phẫn, Huỳnh Dương hầu phủ cùng Quảng Bình hầu phủ đương nhiên cũng thể ngoài cuộc, chức vị ở Công bộ của Huỳnh Dương hầu trực tiếp bãi miễn. Quảng Bình hầu nguyên là Thống lĩnh kinh giao Tây đại doanh, vì trong phạm vi quản hạt xảy một án lớn, mà thủ phạm là con . Dù nhi tử xử trí, nhưng thực hiển nhiên, đủ tư cách tiếp tục Thống lĩnh Tây đại doanh.
Bệ hạ nể tình Quảng Bình hầu phủ nhiều thế hệ trung thành, truy cứu trách nhiệm của , chỉ là đem điều sang Hộ bộ.
Thật khéo léo , Hộ bộ là Thái lão quận vương quản. Lúc Quảng Bình hầu đòi đánh đòi gϊếŧ ngoại tôn của lão rành rành đó. Lão nhân gia tuy công báo tư thù, nhưng là bao che khuyết điểm thích mang thù.