Cao Tấn thở dài một tiếng, trầm giọng :
"Thật sự là dùng độc khống chế , bất quá, khả năng cũng là vì chính . Ở phía chủ. . . là một khác ."
Tạ Khuynh bao giờ nghĩ rằng ngày sẽ một bí mật kình bạo như từ miệng Hoàng đế.
Nhất thời nên cái gì.
Mặc dù Tạ Khuynh vẫn cảm thấy Thẩm thái sư giống , nhưng đó cũng là đối với khác, vô luận như thế nào cũng nghĩ đến thế mà xuống tay với Cao Tấn.
Hắn bây giờ lên Thái sư chi vị, lưng thể cho vị trí cao hơn nữa ư?
Không khả năng!
Tại Lễ triều, coi như giang sơn cái chủ nhân, *****̃ng khả năng cho Thẩm thái sư vị trí cao hơn.
Vì lẽ đó. . .
[ Thẩm thái sư, thông đồng ngoại triều. ]
Trong đầu Tạ Khuynh tự nhiên liền nghĩ đến mấy chữ .
Một đại công thần tòng long chi công, thuận lý thành chương thụ phong thành đương triều thái sư. Dưới vinh hạnh đặc biệt cao như vậy, vẫn lòng, đủ thấy mục đích cuối cùng của cũng là ở Lễ triều quan.
Cao Tấn thấy tiếng lòng Tạ Khuynh, thầm khen nàng thông minh, nghĩ liền chỗ mấu chốt.
Hắn nắm chặt tay Tạ Khuynh, :
"Chuyện tối nay. . ."
Hắn xong, Tạ Khuynh liền cướp lời, bảo đảm :
"Bệ hạ yên tâm, chuyện tối nay thần tuyệt đối thủ khẩu như bình*, thứ ba ."
Cao Tấn bất đắc dĩ nàng:
"Trẫm nàng sẽ tuyên dương khắp chốn. Trẫm là, nếu cơ hội nàng thể đem chuyện hỏi phụ một chút."
Tạ Khuynh cảnh giác:
[ lão Tạ? ]
[ bí mật lớn như thế mà cẩu tử chủ động để cho lão Tạ? ]
[ là thăm dò ? ]
Quả quyết lắc đầu:
"Phụ thần chỉ đánh trận, một thô kệch, hiểu những thứ . Vẫn là ."
Cao Tấn thấy nàng phòng , liền tranh luận với nàng. Hắn chuyện cho Tạ Viễn Thần, bởi vì hoài nghi Thẩm thái sư là mật thám địch quốc, chuyện liên quan đến quân vụ.
Nếu là lúc , Cao Tấn thể sẽ công khai báo cho Tạ Viễn Thần, nhưng bây giờ Tạ Khuynh ở đây, hết thảy khác biệt.
Muốn quốc nội ai để cho tín nhiệm, sợ là chỉ phụ tử Tạ gia hai .
=]]]]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-178-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
Tạ Khuynh thấy Cao Tấn , cho là phán đoán chính xác, cẩu tử quả thật là đang thăm dò, còn may nàng đây cơ trí.
Cả gian phòng lâm trầm mặc Tạ Khuynh chút tự nhiên, ngủ ngủ , thế là một nữa tìm đề tài:
"Bệ hạ, vì lẽ đó ngài rõ Thẩm thái sư vấn đề, còn cố ý cùng cận, vì dẫn màn ?"
Cao Tấn thở dài một tiếng: "Ừm. Đáng tiếc giấu sâu, trẫm thăm dò nhiều cũng từng lộ dấu vết."
Tạ Khuynh chần chờ một lát , rốt cục vẫn là nhịn hỏi:
"Vậy tình cảm của ngài đối với Thẩm tiểu thư. . ."
Mê Truyện Dịch
Cao Tấn về phía Tạ Khuynh, lẳng lặng đợi nàng hết, ai Tạ Khuynh lại nói một nửa liền nín thin.
Sau đó liên tục khoát tay: "Được , thần hỏi."
Cao Tấn kéo tay nàng qua ôm ngực, hỏi Tạ Khuynh: "Nàng để ý tình cảm của trẫm đối với Thẩm tiểu thư ?"
Tạ Khuynh chớp chớp mắt: "Đương nhiên. . . Là để ý. Thần ước gì trong lòng Bệ hạ chỉ một thần ."
Cao Tấn trong lòng vui mừng, nhưng thấy:
[ ọe, để ý cọng lông! ]
[ ngươi thích ai là chuyện của ngươi, liên quan con chim gì tới ]
Tạ Khuynh xong, đang định chui n.g.ự.c Cao Tấn thừa cơ kiếm thêm một đợt hảo cảm, dùng tay chặn cái trán, đẩy cho lăn thật xa giường, đang ôm tay nàng cũng buông luôn, ngôn ngữ cơ thể rõ ràng đang : Cách xa một chút.
[ ha! Tên nam nhân hỉ nộ vô thường ]
[ mới còn nắm tay , kém chút là thể mở miệng hô Tiểu Điềm Điềm ]
[ mới bao lâu , lật mặt quá là nhanh! ]
Cao Tấn nhịn chỉ Tạ Khuynh: "Ngươi!"
Tạ Khuynh hiểu: "Thiếp? Bệ hạ cái gì?"
Cao Tấn hít sâu cố giữ vững tỉnh táo: "Ngươi ngậm miệng!"
Tạ Khuynh càng thêm mê mang.
[ thật là một tên nam nhân giỏi đổi ]
Bỗng nhiên, một tràng tiếng lục lạc còn rõ hơn lúc nãy vang lên, Tạ Khuynh và Cao Tấn cùng lúc , ánh mắt như đang hỏi: Nghe thấy ?
"Nghe ."
Hai đồng thời trả lời.
Cao Tấn bỗng che đầu, phát tiếng rêи ɾỉ thống khổ, Tạ Khuynh sợ hãi tới đè :
"Bệ hạ ?"
Cao Tấn Tạ Khuynh đè lên giường, chỉ cảm thấy tất cả mắt bắt đầu bóng chồng, lúc rõ ràng lúc mơ hồ, tiếng lục lạc trong đầu khuếch đại vô hạn, phát từng đợt ù tai, trong những tiếng ù tai đó, phảng phất thấy một mệnh lệnh: