Tạ Đạc gọi tên, dám cãi lời, tâm tình phức tạp tới mặt Tạ Khuynh, khẩn trương đến cùng tay cùng chân:
"Thỉnh, thỉnh."
Hoàng đế tới mức , Tạ Khuynh còn cự tuyệt nữa sẽ khiến hoài nghi, chỉ thể tới cái ghế dựa Tô Biệt Hạc đặc biệt lấy cho nàng đặt gần Cao Tấn, bất an co quắp m.ô.n.g xuống.
[ xong đời, cảm thấy hôm sẽ lật xe ]
[ cẩu tử phát hiện cái gì ? ]
[ chắc là ]
[ tới cùng Điền Hữu Vi, là xử lý chính sự, mặc nam trang, giọng nam nhân, mà phát hiện nữa thì quỷ ]
Mà Cao Tấn giống như xác minh hoài nghi trong đầu Tạ Khuynh, đối với vị 'đường thúc' nàng đây cảm thấy đặc biệt hứng thú, chỉ hỏi:
"Vì đường thúc dùng mũ sa che mặt?"
[ cẩu tử ngươi đang 'Mười vạn câu hỏi vì ' hả? ]
[ nếu thật sự ăn no rửng mỡ, thì Trung Thư Tỉnh lấy mấy cân tấu chương về phê ? ]
"Lúc tiểu nhân cày ruộng trâu đá một móng, vỡ mặt, Bệ hạ thứ ." Tạ Khuynh .
[ , tìm cơ hội rời ]
[ nếu cứ thế nhất định lộ tẩy ]
[ lát nữa lấy cớ mắc tiểu rời ]
[ cẩu tử quản thiên quản địa, còn thể quản ị phân đánh rắm ? ]
Cao Tấn nhè nhẹ 'hừ' một tiếng, đó quan tâm Tạ Khuynh nữa, bắt đầu hỏi về bản án nữ tử ở quân doanh.
Giống như suy đoán của Tạ Khuynh, hôm nay Cao Tấn đột nhiên giá lâm Tây đại doanh, chính là vì đích giám sát tiến triển vụ án, còn xách theo Điền Hữu Vi, chắc là cho Điền Hữu Vi một cơ hội lấy công chuộc tội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-167-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
Đầu tiên là Tạ Đạc đem tiến triển mấy ngày nay bẩm báo, khác mấy với nội dung với Tạ Khuynh, đơn giản là rõ nào , nhưng ai chứng.
"Không ai chứng, nên ngươi định bỏ mặc màng?" Cao Tấn trầm giọng hỏi Tạ Đạc.
Tạ Đạc cuống quít quỳ xuống trả lời:
"Sẽ ! Chuyện thần nhất định sẽ tra tới cùng! Vì nữ tử c.h.ế.t lấy công đạo, tuyệt đối bỏ qua."
Thái độ kiên định của Điền Hữu Vi bên cạnh mười phần hổ, đánh trận quan nhiều năm như , với chuyện bằng một tên thiếu niên mười mấy tuổi, tuy là tin lời ngoài, nhưng cuối cùng quyết định qua loa cho xong vẫn là , thật là hổ thẹn.
Cao Tấn gật đầu: "Chỉ chí khí thì đủ, còn ý tưởng. Không chứng cứ bắt lập án?"
Tạ Đạc : "Kỳ thật thần suy nghĩ bước đầu....."
Cao Tấn ngoài ý : "Nói một chút xem."
Tạ Đạc tiến lên ý nghĩ của với Cao Tấn, hiện tại vấn đề khó nhất là ai chịu chứng. Những chuyện , một là sợ rước họa , hai là tin năng lực của Tạ Đạc. Sợ rước họa là nhân chi thường tình, còn tin tưởng Tạ Đạc, thì là vấn đề của .
Mê Truyện Dịch
Tạ Đạc cũng , loại chuyện năng lực mãi giũa khác mới thấy , khả năng khiến tin tưởng trong thời gian ngắn, vì lẽ đó trực tiếp từ bỏ, tìm con đường khác.
"Bành Chử cùng Đào Bân là hai ở trong quân ỷ phận, nhiều trái quân kỷ, hận bọn cũng nhiều như sợ bọn , nguyện ý vì một nữ tử xa lạ. nếu là vì chính bản thì khác. Mấy ngày nay thần trộm tìm mấy khổ chủ lúc của Bành Chử cùng Đào Bân, thuyết phục bọn họ xác nhận."
"Khổ chủ xác nhận thì gì, chúng cần bây giờ là nhân chứng của án nữ tử c.h.ế.t a." Điền đại nhân biểu thị nghi hoặc, nhưng cũng nghiêm túc.
Tạ Đạc :
"Điền đại nhân đừng nóng vội, như là để tìm mấy tội danh chế trụ Bành Chử cùng Đào Bân , trực tiếp xử lý bọn họ thì khó, nhưng xử trí bên cạnh họ thì thể. Mỗi hai kẻ Bành - Đào chuyện ác, bên cạnh đều một nhóm trợ Trụ vị ngược, mục tiêu của chính là đám ."
"Đám phần lớn dựa thế lực Bành - Đào, ít trung tâm với bọn , sẽ tách thẩm vấn, chỉ cần khiến bọn cảm thấy c.h.ế.t chắc, hai kẻ Bành - Đào cũng cứu , bọn sẽ sợ. Sau đó lấy tội đổi tội, ai khai càng nhiều tội danh của hai kẻ thì càng giảm hình phạt. Còn sợ bọn ?"
Tạ Đạc mấy ngày nay như khắp nơi vướng trắc trở, cái gì cũng , nhưng thực tế nghĩ đối sách, đồng thời bắt tay .
[ nha, tiểu tử cũng chút ý tứ đó ]
[ còn tưởng gì, Giám quân nổi, tới giúp một chút nữa ]