Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Thánh Thượng Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta - Chương 160: Thánh Thượng Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta

Cập nhật lúc: 2025-07-16 07:59:34
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ừm." Tạ Viễn Thần tương đối hài lòng, đem chén uống một cạn sạch, dậy , Tạ Khuynh hỏi :

"Ngươi cứ như thế?"

Tạ Viễn Thần đem nhánh trúc cắm về bồn hoa, ngụy trang như từng ai nhổ.

"Trước khi ngươi đưa tin cũng đang ngoài, Tạ Đạc hôm qua đánh Vương Uy. Tiểu tử thương thật giả, trong nhà một đêm ăn cơm, Vương Thái úy sáng nay cố ý phái tới cáo trạng với , gần xa giải quyết."

Tạ Khuynh nhớ một chút, đúng là một nhân vật như :

"Vương Uy là kẻ tham dự vụ án nữ tử gϊếŧ tại quân doanh ? Tạ Đạc đánh vì công vì tư?"

Tạ Viễn Thần :

Mê Truyện Dịch

"Ta hỏi Tạ Đạc, nó là Vương Uy nhiều ở trong quân trở ngại nó điều tra, nó mới lấy danh nghĩa quân pháp đánh Vương Uy bảy tám quân côn, coi như là vì công ."

Tạ Khuynh : "Nếu là vì công, ngài còn Thái úy phủ cái gì? Xin ?"

[ bảy tám quân côn! Tạ Đạc chơi nhà chòi hả? ]

[ đừng trong quân cản trở Giám quân điều tra, chỉ là một tội phổ thông nào đó ví như trái với quân pháp thôi, cũng đánh bảy tám cái nhẹ như thế ]

[ chậc, thật đó? ]

[ lão Tạ tuyệt đối đừng xin nha, nếu sẽ xem thường ngươi! ]

"Xin con khỉ! Lão tử đem tên tiểu tử đó nhấc lên khỏi giường, con gà bệnh đánh bảy tám quân côn cũng chịu , nhân lúc còn sớm xéo khỏi quân doanh!"

Tạ Viễn Thần trị quân nghiêm ngặt, bao giờ thấy qua mấy trò hề của thiếu gia kinh thành trong binh, từ lúc đến án nữ tử gϊếŧ động tâm tư chỉnh đốn một phen.

Lão Tạ là nhất phẩm Trấn Quốc Tướng quân, mặc dù hai đại doanh Đông - Tây ở kinh thành trực tiếp ông điều khiển, nhưng dựa cái quân hàm , duỗi tay quản một chút kỷ cương trong đại doanh, ái dám một chữ .

Về phần đắc tội ai , lão Tạ xưa nay bao giờ quan tâm.

"Ngươi cũng tranh thủ thời gian hồi cung , mấy ngày nay trông chừng Tạ Đạc, ngươi cố kiên trì mấy tháng, đừng tạo cái đường rẽ gì !" Tạ Viễn Thần tới cửa, phân phó Tạ Khuynh.

Tạ Khuynh đáp: "Biết. Ngươi Thái úy phủ Tạ Đạc ?"

"Hắn ! Hắn từng gánh qua cái trách nhiệm nào lớn như , mấy ngày nay đều ngủ ở Tây đại doanh, lúc tới tìm ngươi hồi phủ, phỏng chừng tắm rửa ăn gì đó một chút hồi Tây đại doanh." Tạ Viễn Thần mở cửa phòng, yên lòng ngoái đầu căn dặn:

"Tranh thủ thời gian hồi cung, ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-160-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]

Tạ Khuynh nhịn phất tay: "Nghe ! Làm việc của ngươi !"

Tạ Viễn Thần nữ nhi từ nhỏ lớn lên bên cạnh , tâm tư trăm chuyển ngàn hồi, thôi, chẳng qua nha đầu thể thần quỷ khỏi cung, tất nhiên biện pháp thần quỷ trở về, điểm Tạ Viễn Thần cũng lo lắng.

Những câu thật lòng cùng lời xin , bây giờ cũng chút ý nghĩa, chờ mấy tháng trần ai lạc định*, thành công đưa hai tỷ tới biên quan, đến lúc đó tinh tế với nó .

Tạ Viễn Thần , nhã gian còn Tạ Khuynh.

Cúi đầu thổi thổi hai bàn tay đánh đỏ lên, nhịn oán giận.

[ lão Tạ thật là đê tiện như một ]

[ ỷ lòng bàn tay dễ lưu sẹo, dễ phát hiện, liền hạ thủ lưu tình ]

[ đau c.h.ế.t mất! Chân giò ăn cũng bằng ! ]

[ , ăn vài thứ bồi bổ! ]

Cao Tấn ở sát vách tiếng bước chân của Tạ Viễn Thần biến mất ở hành lang, Tô Biệt Hạc ngóng từ khe cửa trở về, nhỏ giọng :

"Bệ hạ, Tạ tướng quân ."

Cao Tấn phản ứng, đầy đầu đều là thanh âm Tạ Khuynh thổi bàn tay vù vù, trong lòng hung hăng kêu đau, phỏng chừng thương thật nghiêm trọng....

Một lát , nhẹ giọng hỏi Tô Biệt Hạc:

"Giờ gì?"

Tô Biệt Hạc đáp: "Giờ Tỵ hai khắc, còn tới buổi trưa. Bệ hạ hồi cung ?"

(Giờ Tỵ: 9h - 11h

Cao Tấn trầm mặc một lát, kêu Tô Biệt Hạc đưa tai qua, nhỏ giọng phân phó mấy câu, Tô Biệt Hạc lĩnh mệnh mà .

Sau khi Tô Biệt Hạc , Cao Tấn khỏi nhã gian, dựa lan can bên ngoài, một bên phơi nắng một bên qua nhã gian sát vách, thấp thoáng phía màn trúc, ngươi nào đó hình như gọi đồ ăn, ghé bàn tập trung chiến đấu.

Đây là khó khăn lắm mới tóm hội xuất cung, nên ăn phần ăn cả năm ?

Thật là chừng mực tí nào, lát nữa sợ là đầy bụng khó tiêu.

Ý thức thế mà còn đang lo lắng nàng ăn quá no, Cao Tấn hận bản cố gắng!

Loading...