Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Thánh Thượng Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta - Chương 159: Thánh Thượng Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta

Cập nhật lúc: 2025-07-16 07:59:31
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Chờ xem, đến hai tháng, tự nó sẽ trở về."

Thì đây là chủ ý của lão Tạ.

Cũng đúng!

Tạ Nhiễm nếu cưỡng ép trói về, nội tâm sẽ phục, chừng sẽ chuyện gì đó, để nàng tự trải nghiệm cuộc sống gian khổ bên ngoài, nàng mới cam tâm tình nguyện trở về.

"TL Kỳ xuất phát." Tạ Viễn Thần .

Tạ Khuynh khó hiểu: "Hắn tới kinh thành?"

Tạ Viễn Thần gật đầu:

"Bắc Liêu gần đây yên , mấy hoàng tử tranh đoạt vương vị, lão Thát Bạc vương mặt ngoài ủng hộ Thác Bạc Diên, nhưng thực tế cho bao nhiêu quyền lợi. Lúc mấy cái thủ lĩnh của An Cách bộ lạc giảm, cân bằng trong nước Bắc Liêu đánh vỡ."

Tạ Viễn Thần mấy cái tên Tạ Khuynh đều quen thuộc, nhất là Thác Bạc Diên, tiểu tử thủ đoạn tàn nhẫn, đối với bản hung ác, đối với khác càng ác hơn. Mấy cái ca ca bao cỏ của , chỉ một cậy mạnh cùng bộ lạc ủng hộ, đầu óc quá , nếu đấu thật, Thác Bạc Diên chắc thua.

"Thủ lĩnh An Cách bộ lạc sợ Thác Bạc thị phái đuổi gϊếŧ, cầu chúng che chở. TL Kỳ áp giải bọn tới kinh thành, đến lúc đó Bệ hạ hẳn là sẽ thiết cung yến khánh công, ngươi thể thấy ."

"Thôi , gặp gì?" Tạ Khuynh khinh thường , trong lòng nhịn thầm nghĩ.

[ chậc, lão Tạ cùng TL Kỳ từng một đoạn tình ]

[ mặc dù khi đó còn nhỏ, nhưng cũng nắm tay, hôn môi ]

[ giờ gặp mặt , tâm cắn c.h.ế.t đối phương đều , gặp , thật quan trọng ]

Sát vách, chén trong tay Cao Tấn đổi đến cái thứ ba, nữa bóp nát...

Hai cha con hàn huyên quân tình trong chốc lát, Tạ Khuynh hỏi tình hình gần đây của lão Tạ.

Chỉ lão Tạ thở dài một tiếng: "Cũng thế thôi. Cả ngày chạy tới chạy lui giữa Hộ bộ cùng Binh bộ."

Mê Truyện Dịch

Trước đó lúc Tạ Khuynh ở Minh Trạch cung chép kinh, từng mơ hồ qua Cao Tấn với Hộ bộ Thượng thư về vấn đề quân lương, nàng hỏi Tạ Viễn Thần:

"Chạy việc quân lương ?"

Tạ Viễn Thần nàng, cảm thấy ngoài ý , cũng giấu diếm:

"Làm ngươi ? Lúc đánh An Cách bộ lạc, đánh cận chiến, lấy cung binh chủ, kho binh khí cung tiễn hao tổn gần nửa, tháng báo lên, nhưng Hộ bộ vẫn luôn đè ép phê!"

"Hộ bộ.... Không Thái lão quận vương trông coi ?" Tạ Khuynh hỏi: "Ngươi gần đây đắc tội ?"

Tạ Viễn Thần đan hai tay : "Không nha. Ta gần đây an phận, cũng cãi với Thái thị!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-159-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]

Tạ Khuynh nghĩ nghĩ, hỏi:

"Vậy hiện giờ ngươi vẫn ngủ ở thư phòng?"

Trực nam Tạ Viễn Thần nghi hoặc: "Nếu thì ngủ chỗ nào?"

Tạ Khuynh phục.

[ cái EQ của lão Tạ thật là khiến hít thở thông ]

"Ngươi nghĩ tới, chỗ đại nương... ngủ ngủ?" Tạ Khuynh trắng trợn một cách lấp lửng.

Tạ Viễn Thần sửng sốt một lát mới phản ứng , mặt mo đỏ ửng:

"Mau mau cút."

Tạ Khuynh thể cút thật, tiếp tục chỉ đạo:

"Ngươi hồi kinh mấy ngày , hàng đêm vẫn luôn ngủ ở thư phòng, Quận vương phi chẳng lẽ sẽ hỏi đại nương ? Đại nương chẳng lẽ sẽ với Quận vương phi ? Quận vương phi ngươi vắng vẻ nữ nhi của , chẳng lẽ thổi gió bên gối của lão Quận vương? Lão Quận vương , chẳng lẽ bất bình cho nữ nhi của ?"

Tạ Viễn Thần lơ đễnh: "Bất bình cái gì?"

Tạ Khuynh chỉ tiếc rèn sắt thành thép:

"Tiền của ngươi lương của ngươi đều rút từ tay , ngươi thể bất bình cái gì?"

Tạ Viễn Thần chằm chằm Tạ Khuynh chút im lặng, nội tâm tràn ngập hoài nghi.

"Ài." Tạ Khuynh vỗ vỗ bả vai Tạ Viễn Thần, lời thấm thía:

"Lão Tạ a, vì quốc gia, vì tướng sĩ biên quan, vì những hảo cùng ngươi kề vai chiến đấu, ngươi hãy hi sinh một chút, dỗ dành đại nương, bán thể gì gì đó, lão phu lão thê !"

Tạ Khuynh xong, còn nắm chặt bàn tay khẩn thiết cổ vũ: "Cố lên!"

Tạ Viễn Thần lẳng lặng chăm chú, lẽ, đại khái dám nhận đây là khuê nữ của . Sau một lúc lâu, đột nhiên bạo khởi, lặng lẽ đem thanh trúc lúc nãy vứt đất nhặt lên nữa....

Sau một phen tức hổn hển đuổi đánh, Tạ Viễn Thần cuối cùng cũng xả cơn giận, sang Tạ Khuynh một bên ủy khuất ôm lòng bàn tay âm thầm huhuhu trong lòng, khuôn mặt đầy vẻ cam lòng nhưng dám *****, ông cảm giác như lấy tôn nghiêm của lão phụ .

"Trở về nếu Bệ hạ trông thấy lòng bàn tay ngươi, ngươi thế nào?" Tạ Viễn Thần đánh chửi đến khô cả miệng, nhấp một ngụm hỏi Tạ Khuynh.

Tạ Khuynh trung thực ngập ngừng :

"Không cẩn thận, tự té ngã."

Loading...