Thị vệ bẩm báo xong định lui thì Cao Tấn ngăn , chỉ bên hông :
"Trên eo là cái gì?"
Thị vệ trả lời: "Bẩm Bệ hạ, là đao mang."
"Tram là đao mang!" Cao Tấn cả giận : "Ai cho ngươi?"
Thị vệ Hoàng đế vô lý rống lên, sợ hãi dám thở mạnh, nhờ Tô Biệt Hạc giải đáp:
"Bệ hạ, của cũng là nương nương ban thưởng."
Cao Tấn im lặng, Tô Biệt Hạc chỉ chỉ mấy thị vệ xung quanh, :
"Còn bọn , bọn , bọn , tất cả đều Quý phi ban thưởng."
Cao Tấn cả lung lay, đỡ trán xoa mi tâm ẩn nhẫn hỏi: "Nàng đưa từng cái từng cái, tận tay cho các ngươi?"
Tô Biệt Hạc vội lắc đầu:
"Ách, như . Của thần là nương nương đưa, còn ban thưởng cho các thị vệ khác là cung tỳ của nương nương đưa."
Cao Tấn cúi đầu hầu bao coi như bảo bối nửa ngày, giơ lên quá đầu quăng xuống đất, giơ mấy , cuối cùng vẫn bỏ , nắm chặt trong tay, bực bỏ .
Tô Biệt Hạc thấy thế, vội vàng đuổi theo, thẳng đến khi trở Minh Trạch cung, Tô Biệt Hạc vẫn theo như cũ, Cao Tấn bỗng nhiên dừng :
"Còn theo trẫm gì?"
Tô Biệt Hạc tâm tình Cao Tấn lúc , nhưng xác thực chuyện :
"Bệ hạ, ngài nương nương vì đột nhiên ban thưởng cho bọn thuộc hạ ?"
Cao Tấn lạnh nhạt :
"Lòng của nữ nhân như kim đáy bể, trẫm tâm tư nàng."
Giống như đêm qua lúc hai mật khắn khít, nàng kêu từng tiếng 'Tấn lang' nhu tình mật ý, ai ngờ , sáng hôm thức dậy nàng đầu đưa đồ vật cho nam nhân khác, còn chỉ một cái!
Cũng trách ngây thơ ngốc nghếch đơn thuần, thế mà còn tặng khuyên tai cho nàng!
Muốn lấy a a a!!!!
Cái giọng âm dương quái khí của Cao Tấn, Tô Biệt Hạc hổ thôi, do dự nên chuyện kế tiếp thời điểm Bệ hạ đang nộ khí tràn đầy .
Cao Tấn xuống long án, thấy Tô Biệt Hạc ngốc ở đó lời nào, khỏi vỗ bàn thúc giục:
"Ngươi chứ!"
Tô Biệt Hạc: ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-155-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
"Vâng. Thời điểm Quý phi nương nương tặng cho thần đao mang , còn hỏi thần mấy vấn đề." Tô Biệt Hạc đến đây, Cao Tấn mới ngẩng đầu , Tô Biệt Hạc tiếp:
"Quý phi nương nương hỏi thần đêm qua mấy giờ nghỉ ngơi, hỏi thời điểm tuần tra trong cung từng tới phụ cận Diên Huy cung , còn hỏi thần thị vệ tuần tra nội cung mấy , thành gia , vất vả ."
Cao Tấn nghi hoặc:
"Nàng hỏi mấy cái gì?"
Tô Biệt Hạc tiếp:
"Không chỉ Quý phi nương nương hỏi thần những vấn đề , mà những cung tỳ Quý phi phái tặng đao mang cho những thị vệ khác cũng hỏi tương tự."
Cao Tấn đem mấy câu hỏi ngẫm một , liền minh bạch ý tứ của Tô Biệt Hạc.
"Nàng hỏi ngươi lúc nào nghỉ ngơi, là thời gian thị vệ nội cung quân, Diên Huy cung gần cửa cung nhất, hỏi ngươi từng tới phụ cận Diên Huy cung, là đang thử thăm dò biên giới tuần tra của các ngươi, hỏi hộ vệ thành gia hết , bản chất là đang hỏi nhân tuần tra của các ngươi."
Ý tưởng Cao Tấn cùng Tô Biệt Hạc mưu mà hợp.
"Thần cũng nghĩ như . Cho nên mới hỏi Bệ hạ nương nương ý gì ?"
Cao Tấn trầm mặc, ánh mắt rơi hầu bao kém chút vứt bỏ, một lúc lâu mới thở dài một tiếng:
"Nàng xuất cung."
Tô Biệt Hạc ngẩn ngươi, hỏi:
"Ý của Bệ hạ là, Quý phi nương nương lặng lẽ né tránh thị vệ trong cung trốn ngoài?"
Hậu phi cung thế mà còn lặng lẽ trốn ngoài, là đang Quý phi quá tự tin với năng lực của , là quá xem thường năng lực của cung thủ vệ bọn đây.
Cao Tấn bất đắc dĩ.
Nếu như mục đích cuối cùng nhất của Tạ Khuynh là trộm xuất cung, thì đó nhất định báo với Tô Biệt Hạc, miễn cho mơ mơ màng màng gây trở ngại.
"Việc tuyệt mật, thể truyền ngoài." Cao Tấn .
Tô Biệt Hạc thấy vẻ mặt Cao Tấn nghiêm túc, vội vàng cam đoan: "Vâng."
vẫn chút hoài nghi: " nương nương thật sự thể trốn ?"
Mê Truyện Dịch
Trong cung cấm vệ sâm nghiêm, chỉ riêng Tô Biệt Hạc dẫn đội, còn cấm quân tuần tra khác, Quý phi nương nương thể né tránh ?
Cao Tấn trả lời Tô Biệt Hạc, chỉ nhắc :
"Việc ngươi chỉ coi như , xem nàng rốt cuộc lăn lộn thế nào."
Tô Biệt Hạc dám hỏi nhiều, kính cẩn đáp: "Vâng."
Tạ Khuynh dựa bản lĩnh tiên phong dò đường luyện nhờ nhiều năm trộn trong quân, thực mau liền lấy thông tin về thời gian đổi gác, nhân , giới hạn bố phòng của cấm vệ quân hoàng thành ở chỗ Tô Biệt Hạc.