Khi đó Vũ Định hầu phủ vu hãm tịch thu, mẫu phi tù, cả nhà ngoại tổ mất đầu, kẻ lưu vong.
Cao Tấn từ một hoàng tử sủng ái biến thành một phế nhân trong Hoàng thành ăn bữa nay lo bữa mai.
Phụ hoàng đuổi khỏi kinh thành, đem Tịnh Châu - một nơi hoang vu nghèo khổ - cho đất phong.
Vũ Định hầu phủ còn nhiều cần Cao Tấn cứu, thật quá cấp tốc trở nên cường đại, cho nên khi Thẩm Thiên Phong cho thuốc, Cao Tấn d.a.o động, nhưng *****̃ng hoài nghi.
Hắn cho đem dược nghiền nát xem xét, khi kiểm chứng, Hươu lực độc dược, thành phần chủ yếu là Đan sa cùng những thứ linh tinh khác mà Đạo thường dùng, con cháu Đạo gia dùng Đan sa lịch sử lâu đời, chỉ cần khống chế lượng, liền thể dùng.
Mê Truyện Dịch
Cao Tấn thử xem, ăn thuốc .
Ban đầu khi thuốc hiện tác dụng, thể giúp Cao Tấn một ngày suốt tám chín canh giờ đều bảo trì trạng thái tinh thần nhất khắc khổ huấn luyện, bất kỳ phản ứng nào, dần dần, Cao Tấn liền đem thuốc tôn dùng như thần dược, kiên trì mỗi ba tháng một liều.
hai ba năm , di chứng liền chậm rãi hiển hiện .
Mặc dù tinh lực giảm, nhưng luôn luôn mất ngủ nhiều mộng, đêm khó an giấc.
Lúc đó, Thẩm Thiên Phong chế cho một loại giải dược, rằng ăn có thể triệt tiêu những khó chịu Hươu lực mang tới, an thần tỉnh não. lúc Thẩm Thiên Phong với Cao Tấn là, loại giải dược tính ỷ , cũng nghĩa là chỉ cần ăn , khả năng cả đời đều thể rời khỏi.
Sau khi Cao Tấn chuyện phi thường tức giận, nhưng vô pháp sửa đổi. Khi lên ngôi, Thẩm Thiên Phong lấy công phò tá phong Thái sư.
Hiện giờ Cao Tấn chặt đứt Hươu lực , chặt đứt giải dược, nghĩ đến những thanh âm loạn thất bát tao và hình ảnh huyết tinh trong đầu, tất cả đều là phản phệ từ những thứ thuốc .
Cao Tấn hiểu, vì cái gì Tạ Khuynh có thể phá giải phản phệ của ?
Chẳng lẽ là bởi vì trận sét đánh ?
vì nhất định là Tạ Khuynh?
Mang theo cõi lòng đầy nghi hoặc trở Ngưng Huy cung, Khương ma ma đó nhận tin tức, chuẩn canh nóng quần áo khô, chỉ chờ Cao Tấn cùng Tạ Khuynh trở về, liền thể lập tức tắm rửa y phục.
Trong bồn tắm, Khương ma ma lạnh mặt, ngay cả Tạ Khuynh dùng ngón tay dính nước vẩy lên bà, bà cũng phản ứng. Làm Tạ Khuynh chột thôi, nào dám *****, ngoan ngoãn phối hợp tắm rửa.
Bận rộn một trận, Tạ Khuynh xoa xoa tóc còn ướt bước khỏi phòng tắm, lúc trờ phòng, Cao Tấn thu thập xong, đèn chọn kìm gắp tâm.
Khương ma ma thu thập thứ xong, Thái y viện phái đưa tới canh gừng nấu xong, Khương ma ma bưng hai bát tới mặt Cao Tấn cùng Tạ Khuynh, Cao Tấn cầm một bát đưa cho Tạ Khuynh, nàng tỏ vẻ:
"Bệ hạ, thể , uống cũng ."
Cao Tấn hỏi nàng: "Muốn trẫm đút?"
Tạ Khuynh sững sờ, trong lòng đắn.
[ cẩu tử ngươi đút thế nào? ]
[ miệng đối miệng hả? ]
Cao Tấn nhướng mày từ chối cho ý kiến, uống một hớp lớn, một tay đè gáy Tạ Khuynh, giống như lúc nãy nước nàng tiếp cho , đem canh gừng đút qua miệng nàng.
Mà một khắc đôi môi sắp chạm tới, Tạ Khuynh đưa tay đè lên miệng Cao Tấn, thức thời :
"Bệ hạ, tự uống."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/chuong-150-thanh-thuong-nghe-thay-tieng-long-cua-ta.html.]
Cao Tấn tiếc nuối nuốt canh gừng, đem bát còn đưa cho nàng, uống nàng chằm chằm.
Tạ Khuynh cầm bát canh gừng trong tay, cực kỳ tình nguyện đưa lên môi, nhịn oán thầm.
[ ban đêm ăn khương tái thạch tín ]
[ cẩu tử ngươi rốt cuộc hiểu a? ]
"Khụ khụ."
Cao Tấn nuốt xuống ngụm canh gừng cuối cùng, thấy lời , im lặng đè động tác uống canh 'thấy c.h.ế.t sờn' của nàng.
"Đừng uống."
Nói xong, cướp chén canh gừng, đặt lên khay của Khương ma ma, phân phó:
"Lấy cho Quý phi một bát canh thịt dê tới, nóng hổi."
Canh thịt dê?!!
Mắt Tạ Khuynh lập lóe ánh sáng!
[ cẩu tử nghiêm túc ? ]
[ , , lầm chứ? ]
[ canh thịt dê? ]
Đừng Tạ Khuynh ngây ngẩn cả , cả Khương ma ma cũng ngây ngẩn cả :
"Bệ hạ, ngài chính là. . . Canh thịt dê ?"
Cao Tấn gật đầu:
"Đúng, nhiều thịt ít canh, thêm chút tiêu ớt gì đó."
Tạ Khuynh may mắn bất thình lình đập cho mắt nổi đom đóm:
"Bệ hạ, vì cho ăn canh ?"
Cao Tấn hỏi : "Ái phi ăn ?"
[ cái còn hỏi ? ]
[ đương nhiên ăn! ]
[ đến chịu a! ]
[ chỉ là, thật sự ăn ? ]
Tạ Khuynh lặng lẽ liếc qua Khương ma ma, chỉ thấy Khương ma ma đang dùng ánh mắt nghi hoặc chằm chằm, Tạ Khuynh chột một tiếng, áp lực đè ép đáp lời Cao Tấn: