Thanh Thanh khẽ phất tay, cả hoàng cung tan chảy! - Chương 97: Lão phụ thân rất đau lòng

Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:25:03
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thanh Thanh nhíu mày, nghiêm túc hồi tưởng: “Đâu , Thanh Thanh rõ ràng vẫn luôn với Tứ hoàng mà.” Lời thốt , mấy đều bật .

 

Bên khí đang náo nhiệt, Bùi Kỵ ở cuối cùng tự giác xuống tìm một chỗ trống để , Thanh Thanh chú ý thấy, liền kéo : “Bùi Kỵ ca ca cùng Thanh Thanh nhé.”

 

Bùi Kỵ khựng , ngước mắt Tạ Uẩn Xuyên. Tạ Uẩn Dạng định hòa giải, Tạ Uẩn Kỳ nhanh chân kéo Bùi Kỵ xuống bên cạnh, mặt đầy miễn cưỡng: “Ngươi với , Thanh Thanh tuy còn nhỏ, nhưng hai cùng thì thể thống gì, cho danh tiếng của nàng. Thôi thì bản điện hạ đành ủy khuất một chút, cùng ngươi đối tửu ca hát !”

 

Bùi Kỵ liếc một cái, gì. Tạ Uẩn Xuyên cũng ý kiến gì, đương nhiên cũng Thanh Thanh cùng Bùi Kỵ. Thanh Thanh cũng thấy như nhất, dù nàng còn vài chuyện với Tạ Uẩn Xuyên, nàng cạnh Tạ Uẩn Xuyên như cũ là tiện lợi nhất.

 

Thế là chỗ sắp xếp thành Tạ Uẩn Xuyên và Thanh Thanh mỗi một bên ở giữa, Tạ Uẩn Dạng và Tạ Uẩn Văn bên trái hai , Tạ Uẩn Kỳ và Bùi Kỵ bên hai . Tạ Uẩn Kỳ cực kỳ hài lòng, chỗ sẽ khiến Bùi Kỵ và Thanh Thanh sát , còn bản sát Thanh Thanh.

 

Trong khi đó, đám đông phía vẫn luôn chú ý động tĩnh bên , thấy Bùi Kỵ thể cùng các hoàng tử, thần sắc mỗi một vẻ, đều những suy tính riêng, gây một trận xôn xao nhỏ. Vị chất tử điện hạ chỉ tham gia yến tiệc trong cung, mà còn thể cận với các hoàng tử đến , quả nhiên nay khác xưa!

 

Chỉ là sự xôn xao còn kịp lan rộng, giọng the thé của thái giám truyền lệnh ở cửa điện vang vọng .

 

“Bệ hạ giá lâm——— Hoàng hậu nương nương, Dung Quý phi giá lâm———“

 

Mèo con Kute

Trong Kim Nghi điện một nữa tĩnh lặng. Tạ Ngự Tiêu khoác long bào bước , giận mà uy. Hoàng hậu đến bên trái ngài, Dung Quý phi lùi nửa bước ở phía bên Tạ Ngự Tiêu. Quần thần nhao nhao quỳ lạy hành lễ.

 

Tạ Ngự Tiêu tùy ý cho quần thần miễn lễ, chỉ là khi ngang qua chỗ Thanh Thanh và mấy , ánh mắt ngài dừng Bùi Kỵ vài giây. Những mặt đều là tinh , thấy ngay cả Bệ hạ cũng ngầm đồng ý cho Bùi Kỵ ở đó, trong lòng liền rõ như gương, đều hiểu điều gì.

 

“Được , Nguyên Tiêu hôm nay là ngày lành, chúng ái khanh cùng trẫm thưởng Nguyên Tiêu, tự nhiên vui vẻ, cần câu nệ!”

 

“Tạ Bệ hạ———“

 

Sau một hồi khai mạc điển hình, các cung nữ bưng món ăn nối đuôi , chẳng mấy chốc bàn bày đầy các món ăn tinh xảo đủ loại. Các nhạc công ở Xướng Âm Các trong góc tấu nhạc, các vũ nữ cũng một lụa mỏng bước , múa lượn giữa điện.

 

Thanh Thanh đói bụng, nhưng cũng vội động đũa, trong lòng vẫn còn canh cánh chuyện . Thanh Thanh kéo kéo tay áo Tạ Uẩn Xuyên, khẽ : “Ca ca, Thanh Thanh chuyện .”

 

“Ừm?”

 

Thanh Thanh kể vắn tắt chuyện , : “Xuân Hoa Thu Nguyệt , lúc đó các nàng thấy cung nữ bên cạnh Nguyệt Tần nương nương gì đó như ‘tiểu bất nhẫn tắc loạn đại mưu, thể vì một chút xúc động nhất thời mà để lộ sự tiềm phục nhiều năm’. Lúc đó đông, Xuân Hoa và Thu Nguyệt tiện gần quá, chỉ loáng thoáng mấy câu đó. Ca ca, Thanh Thanh nghi ngờ Nguyệt Tần nương nương là Tống Quốc!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thanh-khe-phat-tay-ca-hoang-cung-tan-chay/chuong-97-lao-phu-than-rat-dau-long.html.]

Tiểu đoàn tử mặt đầy nghiêm túc, khuôn mặt bầu bĩnh phồng lên, hàng chân mày chau , cả khuôn mặt nhỏ như bàn tay đều lộ vẻ tập trung. Tạ Uẩn Xuyên xoa xoa đỉnh đầu Thanh Thanh, trong lòng suy nghĩ.

 

Vừa lúc đó Thập Tam tra xong việc trở về, Tạ Uẩn Xuyên ngước mắt, nhận lấy tờ giấy Thập Tam đưa tới, đó tên vài vị phi tần hôm nay sẽ hiến vũ trong yến tiệc Nguyên Tiêu. Tên Nguyệt Tần hiện rõ ràng trong đó. Tạ Uẩn Xuyên ánh mắt tối , chằm chằm cái tên gì, trong đầu xâu chuỗi những điều Thanh Thanh cùng chuyện với .

 

Kẻ mua chuộc Thái Điệp, chẳng lẽ chính là Nguyệt Tần? Thanh Thanh một điều nghĩ thông suốt: “Xem , Thanh Thanh vấn đề mà! Thế nhưng, vì buổi chiều nàng bảo Thái Điệp đưa Thanh Thanh đến căn phòng đó? Căn phòng đó .”

 

“Khi đó trong Kim Nghi điện nhiều cung nhân, đều thấy Thái Điệp dẫn đến đó. Có lẽ nàng gì trong phòng, chỉ là cần từng qua căn phòng đó.” Tạ Uẩn Xuyên nhàn nhạt : “Đi tìm Thái Điệp đó, hỏi tất cả những gì nàng . Cả lô lụa Hàng Châu nữa, tra xem Tĩnh Phi tặng cho Nguyệt Tần .”

 

“Vâng.” Có những chuyện, Thanh Thanh , nhưng thấy rõ.

 

Nguyệt Tần lẽ là cây đổ bầy khỉ tan tác, vội vàng tìm một chỗ dựa mới, gặp Thanh Thanh là một công chúa sủng ái trông vẻ dễ nắm thóp, liền để tâm tư lên nàng. Không ngờ Thanh Thanh nhỏ nhưng ngốc, những để nàng nịnh bợ , mà còn khiến nàng mất mặt, liền báo thù Thanh Thanh.

 

Nghĩ đến đây, Tạ Uẩn Xuyên khỏi nhíu mày. Nguyệt Tần nhập cung cũng tám chín năm , nếu thật sự là ám vệ của Tống Quốc, nàng giấu kỹ đến , giờ vì một chút biến động trong hậu cung mà dễ dàng để lộ chân tướng chỉ vì trả thù Thanh Thanh? Chẳng lẽ Tống Quốc ngu ngốc đến , phái một như đến ám vệ? Tạ Uẩn Xuyên luôn cảm thấy đơn giản như thế.

 

Tạ Uẩn Xuyên sắp xếp xong việc, nhẹ giọng với Thanh Thanh: “Không , hoàng đây.”

 

Thanh Thanh với Tạ Uẩn Xuyên, ánh mắt liếc thấy Viêm Hổ , vội vàng gọi Viêm Hổ đến.

 

“Viêm Hổ, ngươi tìm thấy gì ?”

 

Viêm Hổ nhổ thứ đang ngậm trong miệng, giữa hai như khoe công, cọ cọ cọ cọ . Thanh Thanh dùng khăn tay lau nước bọt đó, mới phát hiện đây là một con ấn.

 

“Ấn chương? Đây là ấn chương gì ?” Thanh Thanh nghi hoặc , Tạ Uẩn Xuyên tiếp nhận lấy, mày nhíu chặt: “Đây là từ ?”

 

Thanh Thanh hỏi Viêm Hổ, Viêm Hổ : “Cung của Nguyệt Tần ai, lẻn , gối nàng một ngăn mật, tốn nhiều sức mới mở , bên trong một con ấn chương , còn mấy phong thư, hoa văn ấn thư giống hệt cái . Thư thì tiện lấy, quá gây chú ý, cái giấu trong miệng tiện hơn, nên chỉ lấy cái thôi.” Thanh Thanh khen Viêm Hổ vài câu, thuật cho Tạ Uẩn Xuyên .

 

Tạ Uẩn Xuyên gật đầu, đoán rằng con ấn chương lẽ là thứ chứng minh phận của nàng . Tạ Uẩn Xuyên lập tức sai tìm.

 

Người của Tạ Uẩn Xuyên , còn luôn tụm chuyện nhỏ với Thanh Thanh, đầu cũng chẳng ngẩng lên, hai đều để ý rằng bọn họ nhất thời âm thầm thu hút ánh mắt chú ý của vài nhóm , tầm mắt đồng loạt đổ dồn về phía .

 

Dung Quý phi thấy tình cảm của hai đến , vô cùng vui mừng, mỉm họ. Tạ Ngự Tiêu ánh mắt cũng luôn chú ý đến phía bọn họ, Thanh Thanh từ lúc mới câu “Tham kiến phụ hoàng” xong thì thèm ngài, chỉ chăm chú trò chuyện với Tạ Uẩn Xuyên, một chút cũng còn như thích bám dính lấy ngài mà nũng nữa. Con gái đối với lòng đổi , lão phụ đau lòng, nhưng thể thể hiện mặt quần thần, chỉ đành cụp mắt uống rượu.

 

 

Loading...