Thanh Thanh khẽ phất tay, cả hoàng cung tan chảy! - Chương 60: Nhất định là Bệ hạ quá sủng ái Nhị công chúa

Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:24:26
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

thế nào, Bệ hạ cũng nên hảo cảm với Tứ hoàng tử mới . Chẳng lẽ, là vì Nhị công chúa? Là Nhị công chúa chuyện , Bệ hạ vì Tứ hoàng tử mà mặt bênh vực, mà là nể mặt Nhị công chúa nên mới xử lý nghiêm khắc chuyện ? Lòng xoay chuyển ngàn mối, nghĩ đến đây, ai nấy đều cảm thấy ngộ . Phải , ! Đêm qua Bệ hạ ngoài việc ban khẩu dụ, còn ban thưởng cho Nhị công chúa nữa. Chắc chắn là Bệ hạ quá mực sủng ái Nhị công chúa, nên mới đột nhiên quan tâm đến Tứ hoàng tử, mà ngài vẫn luôn mấy để tâm!

 

Tĩnh Quốc Công Tần Chí Trung cùng Tần Tường trao đổi ánh mắt. Nếu là Nhị công chúa thì dễ giải quyết , bọn họ thành tâm xin , đó nịnh hót Nhị công chúa là chứ gì? Tần Tường cũng là kẻ tinh ranh, thấy phụ gì khác lạ, cũng hiểu rằng Nhị công chúa liên quan gì đến thứ tiện chủng thấp hèn trong nhà, cũng thở phào nhẹ nhõm.

 

Lý Thành, hôm qua "lỡ lời" nhiều nhất, thấy Tạ Uẩn Văn liền lập tức bắt đầu nhận .

 

"Tứ hoàng , sai , nên, nên ức h.i.ế.p . Ngàn sai vạn sai đều là của , xin đừng liên lụy đến Lý gia!"

 

Tần Tường và Diệp Trung Thư thấy , cũng vội vã mặt bày tỏ thái độ.

 

Tạ Uẩn Văn xe lăn, cụp mi bọn họ một cái, chẳng thể rõ là tư vị gì trong lòng.

 

Thanh Thanh lúc tâm trạng y nhất định phức tạp, nghĩ một lát, với Tạ Ngự Tiêu: "Phụ hoàng, Thanh Thanh xin phép cùng Ngũ hoàng ngoài nhé?"

 

Tứ hoàng tâm tư nhạy cảm, y chắc quá nhiều ở đây.

 

Ai ngờ, Tạ Uẩn Văn lên tiếng , khẽ với Thanh Thanh: "Không cần , Nhị hoàng , nên ở ."

 

Nói đoạn, Tạ Uẩn Văn tự đẩy xe lăn tiến lên một bước, vượt qua mấy đang quỳ đất: "Phụ hoàng phế truất mấy thứ dân, họ nhận hình phạt thích đáng, nhi thần cũng chuyện liên lụy đến khác. Nghe Lý Thượng thư và Diệp đại nhân dâng sớ xin từ quan, nhi thần cho rằng, Lý Thượng thư và Diệp đại nhân đều là trung thần của triều , nên cách chức họ."

 

Diệp đại nhân sắc mặt chút đổi, nhưng lên tiếng, chỉ lẳng lặng quan sát biến động, cũng cúi thấp hơn một chút.

 

Lý Thượng thư phất tay áo, hùng hồn quỳ xuống: "Bệ hạ, Lý gia đời đời vì triều đình mà cống hiến, trung tâm bất nhị, nay xuất hiện một nghịch tử bất hiếu, ức h.i.ế.p hoàng tử, x.úc p.hạ.m công chúa. Lại còn... còn thứ nữ của lão thần, đội ơn thánh ân cung phi, mưu toan điều bất chính với hoàng tự! Lão thần hổ thẹn quá, lão thần xin tự cáo lão về quê, chỉ cầu Bệ hạ thể giữ tính mạng cho Tĩnh Phi nương nương!"

 

Nói đến cuối cùng, Lý Thượng thư lệ chảy giàn giụa.

 

Thanh Thanh lúc mới , vị Lý Thượng thư chính là phụ của Tĩnh Phi.

 

Những mặt tại đó ai nấy đều tâm tư riêng, duy chỉ Tạ Uẩn Kì, vẫn còn ngây ngô, Lý Thượng thư liền ngớ : "Hả? Tĩnh Phi nương nương mưu toan điều bất chính với hoàng tự, hoàng tự nào cơ, ?"

 

Ngự Thư Phòng cấm ngoài , Tiểu Toàn Tử thể , chỉ chờ ở cửa Ngự Thư Phòng. Y thấy lời điện hạ nhà , liền lo lắng khôn xiết: "Ôi chao điện hạ của ơi, ở trong Ngự Thư Phòng chú ý lời ăn tiếng như chứ!"

 

Thanh Thanh đỡ trán, Tạ Ngự Tiêu cũng vẻ mặt bất đắc dĩ: "Ngươi ngày thường ngoài ăn chơi hưởng lạc còn gì nữa."

 

Tạ Ngự Tiêu cũng lười giải thích với y, chỉ tìm sớ tấu xin từ quan của Lý Thượng thư và Diệp đại nhân, lực đạo lớn nhỏ đặt mạnh xuống bàn án: "Được , Lý gia đời đời trung lương, chức quan của Lý Thượng thư trẫm sẽ bãi bỏ. mà, Diệp đại nhân."

 

Diệp đại nhân hổ khu chấn động, liền vội vàng quỳ xuống: "Thần mặt!"

 

"Nghe Cấm quân gần đây một chuyến lương thảo, rõ tung tích."

 

Diệp đại nhân trợn to mắt, trán mồ hôi túa như hạt vừng.

 

Tạ Ngự Tiêu giọng chút gợn sóng, Diệp đại nhân hoảng sợ khôn cùng, lập tức phủ phục quỳ xuống: "Thần, thần..."

 

Tạ Ngự Tiêu một tiếng: "Đừng căng thẳng, trẫm đây chẳng đang hỏi ngươi đó . Lương thảo Cấm quân xưa nay đều do các Ty Chuyển Vận ở các địa phương phụ trách giao nhận, cuối cùng mới đưa đến Kinh thành cho quân thủ . Vậy chuyến lương thảo Cấm quân , ?"

 

"Thần, thần..."

 

Tất cả đều ngờ, Tạ Ngự Tiêu đột nhiên những điều .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thanh-khe-phat-tay-ca-hoang-cung-tan-chay/chuong-60-nhat-dinh-la-be-ha-qua-sung-ai-nhi-cong-chua.html.]

Trong chốc lát, bầu khí càng thêm căng thẳng.

 

Diệp đại nhân nên lời, Tạ Ngự Tiêu cũng tính tình , ép y , mà chuyển ánh mắt sang một khác.

 

"Tĩnh Quốc Công, trưởng tử của ngươi hình như đang quan ở Nam Lâm Quận."

 

Không ảo giác , nhưng Tạ Ngự Tiêu, vẫn luôn hỉ nộ vô thường, khi chuyện với Tần Chí Trung bất giác chút hung tợn, nụ mặt dường như cũng biến thành lạnh.

 

Tĩnh Quốc Công đầu gối mềm nhũn, quỳ xuống bên cạnh Diệp đại nhân.

 

"Dạ, , trưởng tử của thần năm ngoái thi khoa cử may mắn Bệ hạ thánh ân, nay đang tri huyện ở Nam Lâm Quận."

 

Tĩnh Quốc Công thần chú ý, chờ y tiếp.

 

Tạ Ngự Tiêu như chỉ tiện miệng , chuyển đề tài: "Chuyện ba các ngươi phế thứ dân, sẽ đổi. Diệp gia, cũng cần thiết giữ nữa. Lão Tĩnh Quốc Công vì quốc gia mà tận trung, quả là một hào kiệt, trẫm kính trọng, biển hiệu Tĩnh Quốc Công phủ trẫm sẽ thu hồi, nhưng tước vị của Tĩnh Quốc Công sẽ giáng xuống Nhị đẳng Hầu tước."

 

Mèo con Kute

Một lời như dấy lên ngàn con sóng, Lý Thượng thư rõ vì , hiểu vì Bệ hạ xử phạt bộ Lý gia.

 

Tĩnh Quốc Công và Diệp đại nhân thì kinh sợ, một giáng tước, một ... đây là diệt Diệp gia ?

 

"Bệ hạ, Bệ hạ!"

 

"Cả nhà lưu đày."

 

Hai Diệp gia vẫn còn đang mơ hồ, phận sống c.h.ế.t của Diệp gia định đoạt chỉ trong vài lời ngắn ngủi , Tạ Ngự Tiêu cũng bọn họ thêm, phất tay hiệu cho đưa bọn họ .

 

Hầu công công lập tức hiểu ý, gọi mấy tên Cấm quân đến lôi Diệp đại nhân và Diệp Trung Thư ngoài, còn bịt chặt miệng bọn họ để cho kêu la.

 

Lý Thành và Tần Tường , dám tin những bạn nhỏ cùng chơi bời ngày thường trong chớp mắt lưu đày.

 

Lý Thành cầu xin càng thêm nhiệt tình, bò đến bên cạnh Tạ Uẩn Văn: "Tạ Uẩn Văn... , Tứ điện hạ, Tứ điện hạ, sai , đây là hiểu chuyện, gây lầm, xin ngài khoan hồng đại lượng tha thứ cho !"

 

Tần Tường giờ phút cũng mới thấm thía sự tàn khốc của việc đế vương nổi giận định đoạt sinh tử, bất kể trong lòng y thực sự phục Tạ Uẩn Văn , y cũng cầu xin sự tha thứ của y.

 

"Tứ điện hạ! Ta cũng sai , chúng phế thứ dân , thề sẽ bao giờ xuất hiện mặt nữa, hoặc là trâu ngựa cho thì !"

 

Hai hạ giọng van xin, còn dáng vẻ công tử bột ăn chơi trác táng ngày thường nữa.

 

Lý Thượng thư lưng , cảm thấy mất mặt.

 

Tần Chí Trung giáng tước, cũng còn rảnh để vô tình với thứ tử, chỉ cầu đừng ảnh hưởng đến tiền đồ của trưởng tử.

 

Tạ Uẩn Văn hai mỗi kẻ kéo một bên ống quần của , dáng vẻ bọn họ quỳ gối bò tới phía y, luôn khiến y nhớ về bản năm xưa.

 

Cái bản từng hèn mọn dám khác ghét bỏ, cái bản quật cường chịu đựng chịu yếu mềm.

 

"Các ngươi gây tổn thương cho khác, nay các ngươi sắp trừng phạt , thì liền đòi hỏi khác tha thứ cho các ngươi ?"

 

Tạ Uẩn Văn sững sờ, bừng tỉnh khỏi những hồi ức phần u ám.

 

 

Loading...