Thanh Thanh khẽ phất tay, cả hoàng cung tan chảy! - Chương 37: Thanh Thanh bị ám sát
Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:23:29
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiểu đoàn tử về cung nghĩ xem nên bồi thường gì đó cho Tạ Uẩn Kì. Hay là lấy đống quà cho Ngũ hoàng chọn lựa?
“Không , , Ngũ hoàng kim quang lấp lánh, chắc chắn thiếu mấy thứ .” Thanh Thanh nhanh chóng phủ nhận ý nghĩ đó.
Vậy thì đây?
Viêm Hổ hôm nay theo Tạ Uẩn Xuyên đến trường b.ắ.n cung, cũng thể ở bên cạnh cho nàng lời khuyên. Hoàng Oanh đang bận rộn huấn luyện mấy cung nhân mới điều đến Dục Khánh cung, cũng rảnh. Tử Quyên về, cũng chui tiểu phòng bếp bận rộn chuẩn bữa tối cho .
Thanh Thanh lúc một ở trong điện, ngẩn ngơ trần nhà.
Một thái giám ăn mặc lén lút quanh quẩn cửa Dục Khánh cung, lén lút bên trong. Thấy bốn bề , tên thái giám rón rén mò về phía thiên điện nơi Thanh Thanh đang ở, vẻ mặt chột , tay vẫn rắc gì đó xuống đất.
Truy Phong đang ẩn trong bóng tối, khẽ nheo mắt, khi xác nhận kẻ đó của Dục Khánh cung, y xuất hiện phía tên thái giám như quỷ mị, một tay đ.á.n.h ngất .
Truy Phong cau mày, dùng ngón tay chấm một chút bột phấn đất cẩn thận xem xét.
“Là mùi của Thiên Nam Tinh và Bán Hạ… phấn ngứa ?”
Phấn ngứa sẽ gây các triệu chứng khó chịu như ngứa da, mẩn đỏ, tuy gây c.h.ế.t , nhưng rõ ràng, một kẻ lén lút xuất hiện ở đây rắc phấn ngứa chắc chắn . Truy Phong thầm mừng vì luôn túc trực bên cạnh công chúa điện hạ, nếu , tên cẩu tặc e rằng mò thiên điện .
Truy Phong suy nghĩ hai giây, trói , xách đến nhà kho củi của Dục Khánh cung. Y định ném tên thái giám đó , đợi điện hạ trở về sẽ bẩm báo và xử lý chuyện .
Không ngờ, khi Truy Phong xách , một y nữ lẻn .
Thanh Thanh vẫn chằm chằm trần nhà suy nghĩ.
“Ngũ hoàng tính tình hoạt bát, nhưng vẫn đáng yêu.” Thanh Thanh đang khổ sở suy nghĩ, bỗng nhiên phản ứng , “Á, gọi Ngũ hoàng là ‘Ngũ hoàng ’ mặt Bùi Kỵ ca ca ?”
Cái đầu nhỏ của Thanh Thanh sức tròn, qua , nàng phát hiện, chỉ cái , đây Hoàng Oanh mặt cũng luôn gọi là công chúa!
Nói cách khác, Bùi Kỵ ca ca sớm nàng là ai ?
Thanh Thanh ôm mặt đổ ập xuống giường, vùi mặt trong chăn mềm mại, phát tiếng than vãn ai oán: “Thanh Thanh ngốc nghếch, Thanh Thanh đần độn! Người nếu ngươi là ai, thể yên tâm kết giao bằng hữu với ngươi chứ?”
Thanh Thanh lúc chỉ hận thể lúc nãy ở Tĩnh Nguyệt Hiên, tự bịt miệng , tự cốc cho một cái thật mạnh. Sao đột nhiên phạm chuyện ngu xuẩn như chứ, chẳng tiểu tâm tư lúc nãy của nàng Bùi Kỵ ca ca đều hết .
“Đáng hổ quá…”
Thanh Thanh sấp giường động đậy, gần như giả vờ tồn tại. Cả điện yên tĩnh như nước, chỉ tiếng than vãn ai oán của tiểu đoàn tử thỉnh thoảng vang lên, và tiếng chim sẻ hót líu lo cành cây ngoài điện vang vọng.
“Công chúa, nô tỳ là y nữ của Thái Y Viện, hôm nay Lý thái y rảnh, phái nô tỳ đến đưa t.h.u.ố.c cho ngài.”
Một nữ tử dáng vẻ y nữ cúi đầu bưng một khay gỗ , khay đặt mấy gói thuốc. Thanh Thanh hiện đang uống t.h.u.ố.c bổ ôn hòa do Lý thái y kê để bồi bổ cơ thể, nửa tháng kể từ Lý thái y đến đưa t.h.u.ố.c , quả thật nên lấy t.h.u.ố.c mới .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thanh-khe-phat-tay-ca-hoang-cung-tan-chay/chuong-37-thanh-thanh-bi-am-sat.html.]
Thế nên Thanh Thanh chút nghi ngờ: “Cảm ơn y nữ tỷ tỷ, ngươi cứ đặt xuống !”
Y nữ vẫn cung kính cúi đầu, mới ngẩng đầu nàng một cái, tay sờ sờ khay gỗ.
Mèo con Kute
“Vâng, công chúa.”
Thanh Thanh đang buồn bực, động đậy, vẫn giữ nguyên tư thế vùi trong chăn. Y nữ đặt khay gỗ xuống, nhấc chân bước ngoài. Thanh Thanh tiếng nàng bước ngoài, lặng lẽ sấp một lúc, nghĩ lát nữa sẽ tìm Tử Quyên để cho nàng t.h.u.ố.c mới , nhưng thấy tiếng đóng cửa.
“Ưm?”
Thanh Thanh lấy lạ, ban ngày cửa điện của nàng đều đóng, vì nàng ở yên một chỗ, luôn thỉnh thoảng chạy ngoài. Chẳng lẽ là cung nữ mới đến nào đó ?
Thanh Thanh nhảy xuống giường, vòng qua bình phong ngoài xem, thấy y nữ đáng lẽ những , mà còn đang cài chốt cửa . Y nữ phát giác nàng , đầu với nàng: “Công chúa.”
Thanh Thanh giật , biểu cảm của nàng cho hoảng sợ. Y nữ ngược sáng, về phía nàng. nụ đó đạt đến đáy mắt, là nụ gượng gạo, đáy mắt mang theo sự hung ác và ác ý, nhưng cố tỏ vẻ cung kính.
Ánh mắt nàng sự quyết tuyệt phá thuyền chìm nồi, càng khiến Thanh Thanh đầu óc trống rỗng hơn, chính là ác ý sâu thẳm trong mắt nàng – Thanh Thanh luôn cảm thấy quen thuộc, giống như từng nàng như .
Hô hấp của Thanh Thanh nghẽn , cái bóng vô cớ dâng lên trong lòng bao trùm lấy bộ hình nhỏ bé của nàng. Thanh Thanh vội vàng lùi , tiềm thức mách bảo nàng, chắc chắn y nữ!
“Công chúa, đừng sợ.”
Y nữ an ủi nàng, nhưng động tác chân đột ngột tăng tốc, chân như gió, tựa quỷ mị, tiến nhanh về phía . Thanh Thanh lập tức hét lớn thất thanh: “Tử Quyên! Hoàng Oanh!”
Thanh Thanh cứ lùi mãi về , cho đến khi thấy mắt từ khay gỗ đựng t.h.u.ố.c lấy một con d.a.o găm lao về phía . Mắt Thanh Thanh trợn tròn, lắc đầu xua sự ngỡ ngàng trong lòng, lập tức nhanh nhẹn vòng qua bình phong xoay vòng trong phòng để thoát khỏi nàng .
Y nữ dường như ngờ một đứa trẻ như nàng gặp chuyện như thể phản ứng , nghiến răng nghiến lợi hừ một tiếng: “Ngươi nghĩ ngươi thể chạy thoát khỏi ?”
Vừa nàng vươn tay vồ nàng lòng, Thanh Thanh vội vàng nhảy qua ghế dùng chân đá đổ ghế. Cái ghế đập chân y nữ, y nữ đau đớn kêu lên một tiếng, tức giận đá văng cái ghế. Thanh Thanh chạy về phía cửa sổ, đôi chân ngắn ngủn khó khăn leo lên chiếc giường mềm.
vì nàng còn thấp bé, leo chật vật, đợi đến khi nàng khó khăn lắm mới trèo lên giường mềm, chuẩn lật qua cửa sổ chạy ngoài, y nữ đuổi kịp. Y nữ dùng sức kéo chân của Thanh Thanh, Thanh Thanh sợ đến mức nước mắt lưng tròng, ngừng giãy giụa, chân loạn xạ đá: “Oa oa oa ngươi buông !”
Động tĩnh quá lớn, lũ chim sẻ đang đậu cây lớn ngoài cửa sổ đều giật , lũ lượt vỗ cánh bay lên. Lúc , Hoàng Oanh và Tử Quyên phát giác động tĩnh bất thường trong điện, , nhưng phát hiện cửa khóa trái từ bên trong, các nàng căn bản thể .
“Công chúa, công chúa!”
Hoàng Oanh dùng sức đập cửa điện, Tử Quyên khoét một lỗ , thấy một nữ tử đang kéo chân Thanh Thanh, tay cầm một con d.a.o chĩa nàng, sợ đến hồn vía lên mây. Tử Quyên kêu lớn: “Công chúa! Mau đến , mau đến !”
“Mau, mau, mau phá cửa !”
Y nữ tóm Thanh Thanh, nhưng vội vàng g.i.ế.c nàng, mà ấn đầu nàng về một bên, vén tóc nàng , vết bớt tai nàng. Sắc mặt y nữ kinh ngạc sợ hãi: “Vết bớt hoa sen đỏ, ngươi quả nhiên là Tạ Uẩn Thanh?!”