Thanh Thanh khẽ phất tay, cả hoàng cung tan chảy! - Chương 293: Ngự Thư phòng loạn thành một nồi cháo rồi
Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:33:31
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tuy nhiên, thần y thì cũng là thần y mà, chút tính tình cổ quái bình thường thôi. Hơn nữa Thanh Thanh ở đây, Tứ hoàng cứ yên tâm !” Vẫn là câu , giao việc cho Thanh Thanh thì cứ an tâm! Các bậc đại lão đức cao vọng trọng ít nhiều đều chút tính khí nhỏ của , điều Tạ Uẩn Văn cũng công nhận. Thẩm thần y danh vọng cao, đây khi ở Hải Tân, ngay cả những quan và phú thương quyền quý cũng khó lòng gặp . Xem việc gặp Thẩm thần y và lấy Hồi Xuân Thảo từ quả thực là chuyện hề đơn giản. vì Thẩm thần y truyền thụ phương pháp trồng Hồi Xuân Thảo cho Thanh Thanh, lẽ Thanh Thanh thật sự Thẩm thần y ưu ái đặc biệt.
Mèo con Kute
Tạ Uẩn Văn tạm thời chấp nhận lời giải thích của Thanh Thanh, nhưng vẫn đồng ý việc Tạ Uẩn Dạng, Thái tử, cũng xa: “Ngươi thì thôi , Thái tử và nhị ca đều mới bắt đầu tiếp xúc chính sự, Đông cung thể thiếu .”
Thanh Thanh bĩu môi, định cãi lý một hai, Tạ Uẩn Văn nghi hoặc hỏi: “Ngươi là vì tuổi nhỏ ham chơi. Thái tử cũng thể bốc đồng như , nên chứ.”
Thanh Thanh liền tới, thẳng thừng với Tạ Uẩn Văn: “Vì Thái tử ca ca trong lòng áy náy đó. Tứ hoàng , chẳng cũng rõ ràng , Hoàng hậu nương nương như chính là chia rẽ chúng . Thái tử ca ca cảm thấy chuyện là do mà , đương nhiên tự bù đắp cho .”
Tạ Uẩn Văn cau mày: “Đây của , cần thiết…”
“Thôi thôi .” Thanh Thanh vội vàng ngắt lời , luôn suy nghĩ của , “Thật Thanh Thanh cũng tư tâm riêng. Tứ hoàng nhận thấy , Thái tử ca ca thật đè nén?”
Tạ Uẩn Văn khựng .
“Thái tử ca ca mỗi đối mặt với Hoàng hậu nương nương và chuyện của Trịnh gia, đều đặc biệt mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần. Hoàng hậu nương nương luôn áp đặt suy nghĩ của lên Thái tử ca ca, Thái tử ca ca mệt, mệt. Thanh Thanh thật nhận , Thái tử ca ca thích đến Vân Sơn Nông Trang như , là vì Vân Sơn Nông Trang là một nơi thể giúp tạm thời thoát ly thị phi, là nơi thể buông thả bản .” Nói xong, Thanh Thanh ngửa mặt lên trời thở dài, “Có lẽ chuyến Tấn quốc , ngoài việc lấy Hồi Xuân Thảo, còn thể giúp Thái tử ca ca nghỉ ngơi một chút.”
Tạ Uẩn Văn im lặng.
Thanh Thanh khẽ , cũng vội bắt Tạ Uẩn Văn nghĩ thông suốt ngay lúc , phất tay gọi mấy tiểu gia hỏa vẫn đang xổm trong góc đến.
Tiểu Bạch nghiêm túc xin Tiểu Hắc , Tiểu Hắc tự hiểu rằng Tiểu Bạch trúng độc bỗng phát bệnh, nhưng Tiểu Bạch quả thực thương mấy của nó, nên Tiểu Hắc đè đầu Tiểu Bạch bắt nó xin từng đứa một và cam đoan. Tiểu Bạch cũng tự đuối lý, đổi phong cách thường ngày, vô cùng hợp tác, một mèo một chuột cuối cùng cũng hòa giải.
Tiểu Bạch khi xin xong, Thanh Thanh gọi đến, định xin Tạ Uẩn Văn, chủ yếu liên quan.
“Tứ điện hạ bổn miêu xin nhưng bổn miêu thật sự thật sự cố ý, tha thứ cho bổn miêu , bổn miêu sẽ bao giờ tham ăn con cá đó nữa, bổn miêu thề!”
Thanh Thanh Tiểu Bạch cứ “bổn miêu” mãi chọc , dùng giọng điệu khiêm tốn nhất, nhưng vẫn kiên trì dùng bổn miêu để tự xưng, đây là sự kiêu hãnh cuối cùng của Tiểu Bạch , ha ha ha. Đáng tiếc Tạ Uẩn Văn hiểu, chỉ một con mèo trắng đang vái lạy kêu inh ỏi, miệng thì la: “Meo meo meo meo meo ồ ồ meo meo meo ồ ồ ồ ồ meo!” Tuy hiểu, nhưng từ động tác và âm thanh của Tiểu Bạch, Tạ Uẩn Văn suy đoán Tiểu Bạch đang cảm thấy áy náy vì hành động của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thanh-khe-phat-tay-ca-hoang-cung-tan-chay/chuong-293-ngu-thu-phong-loan-thanh-mot-noi-chao-roi.html.]
Tạ Uẩn Văn nghiêng đầu hỏi Thanh Thanh: “Nó đang gì ?”
Thanh Thanh duyên: “Tiểu Bạch xin , nó cố ý hỏng Hồi Xuân Thảo, nó vì nhất thời tham ăn một con cá béo lớn trong hồ nên cẩn thận trúng độc, nó sẽ bao giờ tham ăn nữa.”
Tạ Uẩn Văn bật , cúi ôm Tiểu Bạch lên, đặt lòng vuốt ve một lúc: “Không , ngươi cố ý. Hơn nữa… cho dù ngươi, bọn chúng cũng sẽ tìm cách khác.”
Thanh Thanh giật , suy nghĩ một lát, hình như quả thực là như . Cho dù Tiểu Bạch tham ăn con cá đó mà trúng độc, dẫn đến phá hủy Hồi Xuân Thảo, thì những kẻ tâm cũng sẽ luôn nghĩ cách khác, cho đến khi đạt mục đích của .
“Được , chuyện thì ai cũng sai, cái sai là kẻ xa ẩn nấp lưng !” Thanh Thanh dang hai tay, xổm xuống với Tiểu Hắc: “Tiểu Hắc yên tâm nha, nhất định sẽ chữa lành cho các của ngươi! Muốn ăn gì cứ bất cứ lúc nào nha ~”
Tiểu Hắc nhe răng bắt đầu : “Hì hì, bao hết!”
Tạ Uẩn Dạng gọi cũng một lúc, Ngự Thư Phòng bây giờ thế nào , rốt cuộc là chuyện gì mà đặc biệt gọi Tạ Uẩn Dạng đến. Thanh Thanh buồn chán các cung nhân dọn dẹp hậu hoa viên, đó thực sự đợi lâu, yên, nàng cũng xắn tay áo giúp dọn dẹp. Một lúc , cuối cùng cũng tin tức truyền đến: “Công chúa, tin !”
Thanh Thanh ném cái cuốc xuống, xốc váy chạy khỏi vườn: “Sao !” Tạ Uẩn Văn cũng sang. “Công chúa, Ngự Thư Phòng loạn thành một mớ bòng bong , mau xem !”
——Ngự Thư Phòng.
Tạ Ngự Tiêu đoan tọa long ỷ, vẻ mặt nhức đầu. Ba đang quỳ long tọa, ngoài Tạ Uẩn Dạng gọi đến, còn Trịnh Hoàng hậu vẫn cấm túc, và Lương Quý nhân của Lưu Vân Các.
Thì , Khôn Ninh cung và Lưu Vân Các vẫn luôn tai mắt mà Tạ Ngự Tiêu cài . Mấy ngày , thư của Trịnh Hoàng hậu gửi cho Lương Quý nhân đến Lưu Vân Các, ngay đó Tạ Ngự Tiêu . Cho nên Tạ Ngự Tiêu vẫn luôn Trịnh Hoàng hậu và Lương Quý nhân thư từ qua ngầm, đầu tiên , thứ hai cũng , nào cũng . Sở dĩ ngăn cản, là vì Tạ Ngự Tiêu Lương Quý nhân tình yêu gì với Tạ Uẩn Văn, mà Tạ Uẩn Văn luôn tự lừa dối , châm ngòi thổi gió nhân cơ hội để Tạ Uẩn Văn nhận rõ bộ mặt của , nên mới âm thầm dung túng. Chỉ là ngờ, hai liên thủ, quyết tuyệt đến mức ngay cả Hồi Xuân Thảo cũng buông tha. Lùi một vạn bước mà , Hồi Xuân Thảo ngoài việc là t.h.u.ố.c chữa bệnh của Tạ Uẩn Văn, bản nó cũng là một danh d.ư.ợ.c quý hiếm một hai đời. Hắn tuyệt đối ngờ, thê tử kết tóc của , Hoàng hậu của , khi ban cho một cơ hội vẫn hối cải, hành vi như thế !
Tạ Ngự Tiêu đập bàn, tức đến nỗi n.g.ự.c phập phồng: “Hoàng hậu, nàng là Hoàng hậu, thể tấm lòng hẹp hòi đến thế! Trẫm cho nàng một cơ hội, cấm túc lâu như , cứ ngỡ nàng sẽ chút giác ngộ, ngờ nàng vẫn cố chấp như , những nhận lầm của , ngược còn trở nên ngày càng quá đáng!”
Trịnh Hoàng hậu cũng tức giận kém, ánh mắt sáng quắc thẳng , khẩy: “Thần cũng vạn ngờ, chung gối với thần , phu quân của thần , cài tai mắt bên cạnh thần .”