Thanh Thanh khẽ phất tay, cả hoàng cung tan chảy! - Chương 276: Cứu mạng, Ngũ hoàng huynh hình như bị đoạt xá rồi!
Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:32:38
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lời của tiểu cô nương ngập tràn sùng bái, chân thành đến tột cùng, đôi mắt lấp lánh , cất lời khen ngợi. Bùi Kỵ nội tâm chấn động mãnh liệt. Nàng đang an ủi ư? Bùi Kỵ đối mặt với tiểu cô nương, trực tiếp mắt nàng, cố tìm chút hư tình giả ý. Nàng thấy thất hồn lạc phách nên mới cố ý như , ? Bùi Kỵ cần sự đồng tình cố ý của khác, thế nhưng bất kể nghĩ thế nào, Bùi Kỵ cũng thể thừa nhận, dù Thanh Thanh cố ý an ủi thật lòng nghĩ , đều khiến dây cung trong lòng đang căng thẳng bỗng cảm thấy vô cùng thư thái.
Tựa một lữ nhân lâu ngày trong sa mạc, khô khan khát cháy cổ họng, bỗng trời giáng một dòng suối trong vắt. Huống hồ, Bùi Kỵ tiểu cô nương đôi mắt cong cong mỉm , trong sáng đến thể trong sáng hơn, cố ý an ủi thì chứ.
Mèo con Kute
Hàng mi của Bùi Kỵ run rẩy kịch liệt hơn, khẽ nâng tay đặt lòng bàn tay tiểu cô nương. Tay tiểu cô nương lạnh, tay nóng hổi. Nhiệt độ lòng bàn tay chạm , rõ ràng là lạnh lẽo, hiểu khiến cảm thấy bỏng rát.
Thanh Thanh kéo dậy, nhưng Bùi Kỵ bình tâm trở , tự nhiên sẽ cho phép tiếp tục suy sụp đến mức dựa Thanh Thanh mới thể dậy.
Bùi Kỵ buông tay Thanh Thanh, tự dậy, nhẹ giọng với Thanh Thanh: “Đi theo .”
“Ừm?”
Thanh Thanh ngoan ngoãn theo Bùi Kỵ, thấy Bùi Kỵ vội vàng dùng nước lạnh rửa tay, đó lưng về phía nàng, từ lấy một cái ấm nước, đổ nước trong ấm một cái chậu, đặt cái chậu lên cái bàn gỗ bên cạnh, tầm với Thanh Thanh.
Sau một loạt động tác, Bùi Kỵ nghiêng đầu về phía nàng: “Lại đây.”
Thanh Thanh hiểu , là nàng rửa tay ? Thanh Thanh chậm rãi ngâm tay nước, lén lút liếc , Bùi Kỵ bắt quả tang.
Tiểu cô nương chớp chớp mắt, vẻ mặt ngây thơ, mang theo chút mơ hồ, hỏi tiếp theo gì.
Bùi Kỵ khỏi bật , dùng cằm chỉ tay nàng, ấm giọng : “Xoa tay.”
“Ồ.”
Tiểu cô nương “ồ” một tiếng, ngoan ngoãn xoa tay theo lời, âm thầm thầm nghĩ trong bụng: Quả nhiên là rửa tay, Bùi Kỵ ca ca sợ mồ hôi tay khó chịu ? Bùi công tử bề ngoài luôn từ tốn điềm tĩnh, chẳng lẽ cũng sợ hình tượng của tổn hại ư?
Vừa nghĩ đến việc Bùi Kỵ thể ý nghĩ , Thanh Thanh liền cảm thấy buồn , nhịn bật khúc khích, trâm cài đầu cũng lắc lư theo.
Bùi Kỵ nhận , bất đắc dĩ gõ nhẹ lên đầu nàng: “Nghĩ gì đó.”
“Hì hì, gì .”
Nước trong chậu ấm áp, ngâm thoải mái, Thanh Thanh xoa vài cái đưa tay : “Thanh Thanh rửa xong ạ.”
Thanh Thanh đưa tay , liền Bùi Kỵ nắm lấy chỗ hõm giữa ngón cái và ngón trỏ, ấn trở nước.
“Ngâm .” Tay lạnh đến , cũng lạnh.
Thanh Thanh tay : “Ồ.”
Ngâm chừng nửa chén , Bùi Kỵ mới cho nàng đưa tay , chạm tay nàng, còn lạnh buốt như nãy nữa.
Thanh Thanh lúc mới phát giác mục đích của Bùi Kỵ, mỉm : “Thanh Thanh lạnh , chỉ là tay lạnh thôi.”
“Ừm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thanh-khe-phat-tay-ca-hoang-cung-tan-chay/chuong-276-cuu-mang-ngu-hoang-huynh-hinh-nhu-bi-doat-xa-roi.html.]
Bùi Kỵ khẽ đáp một tiếng, lấy một mảnh khăn tay ném chậu nước Thanh Thanh ngâm, ướt, đó lau mặt, tùy tiện lau cổ.
Trong lúc Bùi Kỵ chỉnh trang , Thanh Thanh liền ở bên cạnh thỉnh thoảng kể vắn tắt những chuyện thú vị ở Thượng Lâm Vi Trường trong thời gian , Bùi Kỵ mấy khi tranh luận với nàng, nhưng thỉnh thoảng sẽ đáp hai câu để biểu thị đang chăm chú lắng .
Nói đến Thạch Đầu, Bùi Kỵ liếc lưng, ánh mắt dừng đám lông trắng đang chơi đùa vui vẻ cùng Viêm Hổ, nhanh dời về phía Thanh Thanh.
“Rất lợi hại.” Bùi Kỵ .
“Ừm?” Thanh Thanh mở to mắt, khó hiểu lời khen đột ngột của Bùi Kỵ.
“Công chúa thu phục vương của bách thú — ừm… Bách Thú Nữ Vương?” Bùi Kỵ vẻ mặt nghiêm túc, nhưng trong miệng thốt một từ ngữ phần khó tin như , khiến Thanh Thanh ngờ tới.
“A?” Thanh Thanh từ cho giật , nhất là khi đây là dùng để hình dung , càng cảm thấy hổ hơn, hoảng loạn phản bác: “Cái gì thế ạ! Bùi Kỵ ca ca, trở nên tính ?” Nàng Bùi Kỵ ca ca ôn nhu của nàng , biến thành một kẻ xa trêu chọc nàng thế !
Bùi Kỵ bật thành tiếng, thu trọn biểu cảm hoảng loạn của nàng đáy mắt, những cảm xúc phiền muộn trong lòng tan biến hết, thế bằng tâm trạng . Có nàng ở bên, dường như dễ tâm trạng .
Thấy tâm trạng Bùi Kỵ lên, Thanh Thanh lẩm bẩm: “Thôi , ai bảo Thanh Thanh là một đứa trẻ rộng lượng cơ chứ.”
Hai rời khỏi góc khuất, thanh kiếm trở vỏ kiếm bên hông Tiêu Cửu Trúc. Trong thời gian hai trì hoãn , Tạ Uẩn Kì từ miệng A Phúc Tiêu Cửu Trúc là một kiếm khách.
Vì Tiêu Cửu Trúc hiện đang dạy Bùi Kỵ luyện võ, nên rõ Tiêu Cửu Trúc rốt cuộc là kiếm khách thế nào, chỉ là cố nhân của mẫu phi Bùi Kỵ, nhận lời phó thác của mẫu phi Bùi Kỵ đến Ngu Quốc chiếu cố Bùi Kỵ phần nào. Tạ Uẩn Kì, con , thật sự chút vô tâm vô phế, nhưng điều cũng tạo nên tính cách hướng ngoại, nổi bật trong giao tiếp của .
Thế nên, dù Tiêu Cửu Trúc và A Phúc chịu tiết lộ thêm nửa lời, nhưng Tạ Uẩn Kì tự truy hỏi.
“Kiếm khách, kiếm khách nào chứ, là loại g.i.ế.c chớp mắt, đến cỏ cây mọc, để một mảnh giáp nào trong giang hồ ?”
Tiêu Cửu Trúc kéo kéo khóe miệng, gì.
Tiêu Cửu Trúc thì cũng , Tạ Uẩn Kì tự sẽ . Tạ Uẩn Kì múa may hai tay, bỗng nhiên bắt đầu một bộ động tác giống đ.á.n.h thái cực quyền, “Tại hạ là Độc Cô Kiếm Khách Tiêu Cửu Trúc, trừ bạo an lương là trách nhiệm của , hành thiện tích đức là sở thích bẩm sinh của , ban ngày thích nhất là giúp già bán rau, ban đêm thì giúp trẻ lạc về nhà, phận thực sự của là đổi phong khí xã hội, mê hoặc vạn ngàn thiếu nữ, kiêm chức ‘sát thủ tiễn hàng’, sát thủ giao hàng g.i.ế.c gì cũng nhanh, kiếm khách một giang hồ phong lưu phóng khoáng, tiêu sái mê , ngọc thụ lâm phong — Độc Cô Kiếm Khách Tiêu Cửu Trúc! Tiêu Cửu Trúc chính là , chính là Tiêu Cửu Trúc!”
Tạ Uẩn Kì vuốt mái tóc cắt ngắn, lạnh lùng xoay , dùng sức rút thanh kiếm khí bên hông : “Kiếm của , uống m.á.u vạn . Hôm nay, để ngươi thứ một vạn lẻ một!”
Nói đoạn, Tạ Uẩn Kì như phát bệnh ác tính, nhảy vọt về phía hai bước, nhảy vọt lên, một động tác bổ kiếm, tiếp đó giữa trung gầm lên một tiếng: “Haiz, nạp mạng ! Có thể thứ một vạn lẻ một, hãy cảm ơn ha ha ha ha ha ha ha…”
Thanh Thanh: “...?”
Bùi Kỵ: “...?”
Tiêu Cửu Trúc: “...?”
Những khác: “??”
Thanh Thanh ngây tại chỗ, há hốc mồm Tạ Uẩn Kì ‘biểu diễn’ xong bộ quy trình , nếu dấu hỏi thể hiện , thì hiện tại cả bầu trời hẳn đầy những dấu hỏi mà Thanh Thanh từ từ gõ . Cái quái gì mà kiếm khách một giang hồ chứ. Cứu mạng với, Ngũ hoàng của nàng hình như đoạt xá !