Thanh Thanh khẽ phất tay, cả hoàng cung tan chảy! - Chương 25: Thanh Thanh ôm nàng
Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:23:17
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thanh Thanh hỏi Tạ Uẩn Xuyên vị di nương xinh , Tạ Uẩn Xuyên khẽ nháy mắt với nàng, dường như đang nàng hãy an ủi vị nữ nhân đang đến đau lòng . Thanh Thanh giơ tay, ôm lấy Dung Quý phi.
“Đừng , đừng , Thanh Thanh ôm nha~”
Dung Quý phi thể cứng đờ, ôm nàng chặt hơn.
Mãi lâu , Dung Quý phi mới buông nàng , đôi mắt trong veo của Thanh Thanh, chậm rãi : “Thanh Thanh?”
Thanh Thanh đáp nàng một nụ rạng rỡ: “Thanh Thanh đây ạ!”
“Thanh Thanh...” Dung Quý phi nghẹn ngào , “Thanh Thanh, , là mẫu phi của con!”
Lần đến lượt Thanh Thanh ngẩn , , nãy Viêm Hổ dường như ... vị di nương xinh chính là nương của ca ca ?
“À.”
Thanh Thanh bỗng nhiên linh quang chợt lóe: “Cha của ca ca chính là cha của Thanh Thanh, nương của ca ca chính là nương của Thanh Thanh !”
Tiểu đoàn tử rạng rỡ, nàng lúng túng nữa, lập tức thông suốt. Tiểu đoàn tử kiêu hãnh vòng tay ôm lấy cổ vị di nương xinh mặt, nũng nịu : “Vậy chính là nương của Thanh Thanh! Nương , Thanh Thanh đúng ạ?”
Tiếng "nương " khiến Dung Quý phi bật thành , vị nữ nhân đoan trang thường ngày nay kích động đến mức nên lời, chỉ liên tục gật đầu: “, đúng đúng đúng! Thanh Thanh, là nương của con, là nương của con!”
Có lẽ chấp nhận sự thật phụ , giờ đột nhiên thêm một nương , tiểu đoàn tử cũng còn ngây ngô nữa, ngược trong lòng ấm áp lạ thường. Nàng thấy vị di nương xinh cảm thấy nàng thật xinh , thật xinh , vô cùng yêu thích vị di nương .
“Thanh Thanh hôm nay thật may mắn nha.” Không chỉ phụ , còn nương .
Dung Quý phi niềm hoan hỉ càng đau lòng ngớt, con gái của nàng, chắc chắn chịu nhiều khổ sở.
Dung Quý phi vuốt ve gương mặt Thanh Thanh, còn thêm điều gì đó, nhưng hai mắt tối sầm, ngất lịm.
“Nương nương!”
“Nương ?”
Lục Bình và Thanh Thanh đồng thanh kêu lên, Lục Bình đỡ lấy Dung Quý phi đang ngất lịm, sốt ruột vô cùng, Thanh Thanh lo lắng gọi Dung Quý phi hai tiếng, Tạ Uẩn Xuyên, gương mặt nhỏ nhắn sắp òa: “Nương , Thanh Thanh khiến nương ngất ạ?”
Lý thái y lúc vặn xách hòm t.h.u.ố.c vội vã chạy đến, thấy cảnh tượng hỗn loạn trong điện, suýt chút nữa cũng tối sầm mắt mà ngất theo.
Thấy Dung Quý phi mặt đầy vết nước mắt, Lý thái y liền đoán xảy chuyện gì.
Sao thế , giữ bí mật cho Quý phi nương nương ? Sao bây giờ chỉ Quý phi nương nương , mà hình như cả Bệ hạ cũng !
Vậy, còn nên giữ bí mật nữa ?
Tạ Uẩn Xuyên bế Thanh Thanh lên, nghiêm giọng sai khiêng Dung Quý phi về Cẩm Tú cung, để Lý thái y theo: “Dung Quý phi hẳn là nhất thời quá đỗi kích động, Lý thái y mau chóng chẩn trị một phen.”
“Vâng.” Lý thái y lau mồ hôi lạnh vội vã chạy theo đến Cẩm Tú cung.
Đợi Cẩm Tú cung hoảng loạn rời , Tạ Uẩn Xuyên liền vỗ vỗ lưng tiểu đoàn tử an ủi nàng: “Không , chuyện của Thanh Thanh .”
“ mà, nhưng mà nương trông khó chịu.” Thanh Thanh khẽ, “Nhất định là Thanh Thanh chọc nương tức giận, nương mới thành như .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thanh-khe-phat-tay-ca-hoang-cung-tan-chay/chuong-25-thanh-thanh-om-nang.html.]
Thanh Thanh vô cùng hổ thẹn, nương hình như vì chuyện với nàng mà ngất , Thanh Thanh đầu nương , cũng nên gì. Nhất định là Thanh Thanh gì đó , mới khiến nương tức giận đến mức ngất xỉu. Dẫu , tỷ tỷ ngất cũng đều là do Thanh Thanh chọc nàng tức giận.
Vẻ hổ thẹn gương mặt Thanh Thanh càng sâu sắc hơn, Tạ Uẩn Xuyên nàng là câu hỏi, mà là một sự khẳng định.
Tạ Uẩn Xuyên khẽ nhíu mày, hỏi: “Thanh Thanh, vì con nghĩ như ?”
Thanh Thanh sững , bản cũng thấy nghi hoặc. Phải , nàng vì nghĩ như ? Vị tỷ tỷ chợt hiện trong đầu... nàng là ai?
Thanh Thanh lộ vẻ mặt mơ hồ, nàng , cũng nhớ : “Thanh Thanh xin phụ , Thanh Thanh ạ.”
Tạ Uẩn Xuyên đau lòng xoa đầu nàng, trong lòng thầm than, sớm thế thì lúc nên điều tra rõ ràng, nên vì trốn tránh hiện thực mà gác chuyện sang một bên.
“Không , thì thôi.”
Bên đang diễn một màn đại hí nhận cha nhận , kích động rơi lệ, cũng nhạo cợt mà bật tiếng.
Trịnh Hoàng hậu cố nén sự chấn động trong lòng, bật thành tiếng.
Tạ Uẩn Xuyên nhíu mày nàng.
Trịnh Hoàng hậu ha ha vài tiếng, : “Cung hỉ Bệ hạ, hạ hỉ Bệ hạ, mừng công chúa.”
Tạ Uẩn Xuyên hôm nay vốn là đến để răn dạy nàng, cũng từng nghĩ đến việc quá chuyện: “Hoàng hậu, đừng gây thêm thị phi nữa.”
Trịnh Hoàng hậu giả vờ hiểu: “Thị phi gì cơ? Bệ hạ, thần một lòng quản lý hậu cung vì Bệ hạ mà phân ưu giải nạn, thể như ?”
Tạ Uẩn Xuyên đặt Thanh Thanh xuống, nàng thật sâu một cái : “Thái tử nhân thiện, là điều may mắn của quốc gia. Trữ quân cần sát phạt quả quyết là đúng, là Trữ quân cũng nên quá mềm lòng. Thái tử cũng là phân biệt, khi cần nhân từ thì nhân từ, khi cần tàn nhẫn thì tàn nhẫn, đó mới là đạo vua. Có lẽ Thái tử vẫn thể sát phạt quả quyết, nhưng cái thiện y vô cùng đáng quý.”
Trịnh Hoàng hậu lên tiếng, Tạ Uẩn Xuyên : “Hoàng hậu, đừng gây thêm thị phi nữa.”
Tạ Uẩn Xuyên chỉ đến đó. Sau khi Trịnh Hoàng hậu mất đứa con thơ, nàng dồn hết tâm tư Thái tử, ham kiểm soát quá mạnh, tự cho là cho y, can thiệp quá nhiều cuộc sống của Thái tử, những điều . Trước chỉ nhắc nhở Thái tử mặt y, gì với Hoàng hậu, nhưng hôm nay Hoàng hậu mượn cớ Thái tử để vươn tay đến Dục Khánh cung.
Trịnh Hoàng hậu khó mà tin nổi: “Bệ hạ cho rằng thần lo chuyện bao đồng?”
Trịnh Hoàng hậu bước nhanh tới gần, sắc mặt trắng bệch xen lẫn vẻ giận dữ, Thanh Thanh chút sợ nàng , liền trốn lưng Tạ Uẩn Xuyên, nắm lấy vạt áo lén nàng .
“Thần chỉ mỗi một đứa con trai, chẳng lẽ thần còn thể hại y ?” Trịnh Hoàng hậu lớn tiếng , “Thần đều là vì Thái tử mà đó! Một Trữ quân, thích nuôi mèo chó, giao thiệp với triều thần, ngược còn thích chuyện với mèo hoang. Một Trữ quân, tính cách như quả hồng mềm, đây là thiên hạ chê !”
Tạ Uẩn Xuyên sắc mặt trầm xuống, Thanh Thanh vui, đang định kéo tay đang buông thõng bên để an ủi , thì hai bóng sóng vai bước .
Tạ Uẩn Xuyên và Tạ Uẩn Dạng vốn dĩ cách biệt tuổi tác nhiều, Tạ Uẩn Xuyên chỉ lớn hơn Tạ Uẩn Dạng nửa tuổi nhỏ, hai thiếu niên một trái một , một trầm , một ôn nhuận. Không tiếng thông báo, cũng cuộc đối thoại hai họ thấy bao nhiêu. hai đều giữ vẻ mặt như thường, gì khác lạ, dường như hề thấy. Đặc biệt là Tạ Uẩn Dạng, tuy , nhưng khí chất ôn hòa y thể che giấu .
“Nhi thần, tham kiến phụ hoàng, mẫu hậu.”
“Đứng dậy .”
Tạ Uẩn Xuyên xoa xoa mi tâm, dường như chút mệt mỏi.
Mèo con Kute
Thanh Thanh thấy ca ca chút hớn hở, khẽ vẫy tay về phía y.