Thanh Thanh khẽ phất tay, cả hoàng cung tan chảy! - Chương 24: Dung Quý phi nhận ra Thanh Thanh

Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:23:16
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trịnh Hoàng hậu bỗng ngẩng đầu , thấy Tạ Ngự Tiêu sắc mặt lạnh, nàng chợt : “Bệ hạ, nhi tử của thần c.h.ế.t !” Trịnh Hoàng hậu là sinh mẫu của Thái tử, cũng là sinh mẫu của Tam Hoàng tử bệnh cố. Bảy năm Tam Hoàng tử mất vì bệnh lao phổi, căn bệnh vẫn phương pháp chữa trị, ngay cả Thái y cũng đành bó tay vô sách. Tam Hoàng tử quanh năm ho dứt, khi bệnh tình nguy kịch, chỉ một loại d.ư.ợ.c liệu quý hiếm ở biên cảnh phía Bắc bào chế thành viên mới thể thuyên giảm phần nào. Phụ của Dung Quý phi chính là Trấn Quốc tướng quân, trấn thủ biên quan phía Bắc, mà loại thảo d.ư.ợ.c sự quản hạt của Dung gia. thảo d.ư.ợ.c đó vốn hiếm , mà lúc bấy giờ đang trong giai đoạn giao chiến với các bộ lạc Mông Cổ phương Bắc, lửa chiến tranh kịp đoái hoài, đợi đến khi giao chiến kết thúc mới tìm, thì còn tìm thấy dấu vết của loại thảo d.ư.ợ.c đó nữa. Bệnh phổi của Tam Hoàng tử tái phát ngày càng thường xuyên hơn, Trịnh Hoàng hậu yêu con tha thiết, đúng lúc đó Tạ Uẩn Dạng đăng lên ngôi trữ quân, Trịnh Hoàng hậu liền một mực cho rằng Dung Quý phi vì đố kỵ nhi tử của nàng Thái tử, giẫm Tạ Uẩn Xuyên gót chân, nên mới chịu cấp thuốc. Vào mùa đông năm đó, Tam Hoàng tử nhắm mắt trong cơn ho dữ dội. Từ đó về , Trịnh Hoàng hậu liền xem Dung Quý phi là cừu địch.

 

“Dung Quý phi cũng từng trải qua!” Tạ Ngự Tiêu một chưởng vỗ mạnh xuống bàn gỗ lim, phát tiếng động lớn, “Chính vì Dung Quý phi cũng từng trải qua nỗi đau mất con, nàng mới càng thấu hiểu nỗi khổ của ngươi khi một mất nhi tử, nên bao nhiêu năm qua mới so đo với ngươi!”

 

Trịnh Hoàng hậu sững sờ.

 

“Chuyện năm xưa liên quan gì đến Dung gia, Dung Quý phi càng . Tam hoàng tử cũng là nhi tử của trẫm, Tam hoàng tử mất chẳng lẽ trẫm vui vẻ ? Trẫm niệm tình nhiều năm giữa trẫm và ngươi, cùng với công lao to lớn của Trịnh gia nên từng trách cứ ngươi, nhưng điều nghĩa là trẫm gì cả.”

 

Tạ Ngự Tiêu vẻ mặt giận dữ, Thanh Thanh cẩn thận dùng hai bàn tay nhỏ nắm lấy bàn tay to bàn : “Thụ thần bá bá đừng tức giận nữa, tức giận cho thể ạ.”

Mèo con Kute

 

Thanh Thanh mờ mịt xảy chuyện gì, bầu khí trong Khôn Ninh cung vô cùng ảm đạm nghiêm túc, các cung nhân trong Khôn Ninh cung đều quỳ rạp đất run rẩy, Thanh Thanh thích bầu khí như .

 

Tạ Ngự Tiêu sắc mặt dịu , Trịnh Hoàng hậu c.ắ.n răng, phản bác: “Bệ hạ gì, Bệ hạ gì chứ!”

 

Lời dứt, liền thấy bên ngoài điện tiếng thông báo.

 

“Dung Quý phi đến ——”

 

Dung Quý phi bước , trang trọng hành lễ: “Thần …”

 

Tạ Ngự Tiêu phất tay, miễn lễ cho nàng.

 

“Tạ ơn Bệ hạ.”

 

Khi Dung Quý phi đến Hầu công công đại khái kể qua tình hình nơi đây, bao nhiêu năm qua bề mặt nàng vẫn luôn đối chọi gay gắt với Hoàng hậu, nhưng thực nàng căn bản để tâm đến những hành động vô duyên vô cớ của Trịnh Hoàng hậu. Thêm đó là nhi nữ mất, nàng càng còn tâm tư nào để bận tâm đến những tranh đấu hậu cung .

 

Dung Quý phi ngẩng đầu, Trịnh Hoàng hậu đang quỳ mặt đất. Đột nhiên, nàng thấy tiểu đoàn tử đang bên cạnh Tạ Ngự Tiêu, mặc chiếc váy màu xanh nhạt, tựa như một làn gió trong trẻo mát lành giữa ngày hè, chỉ cần nàng bé như , trong lòng liền cảm thấy một cỗ khoan khoái dâng lên.

 

Trong đầu Dung Quý phi như một sợi dây đứt rời. Cái cảm giác quen thuộc và mất mát khi ban ngày rời khỏi Dục Khánh cung, dường như tìm thấy nguyên nhân.

 

Thân Dung Quý phi run lên, chân vững, suýt nữa thì ngã, Lục Bình vội vàng đỡ lấy nương nương của : “Nương nương, ạ?”

 

Tạ Ngự Tiêu nhíu mày, thấy cảm xúc mãnh liệt trong đáy mắt nàng, đang thẳng Thanh Thanh, trong lòng thầm thở dài một . Được , còn sợ Dung Quý phi đột ngột phận của Thanh Thanh sẽ chấp nhận , nên đặc biệt dặn dò Thanh Thanh chớ gọi là phụ , tiên để Dung Quý phi gặp đứa bé , dần dần chấp nhận. Giờ thì xem , cần thiết nữa .

 

Tạ Ngự Tiêu gì, phân phó Hầu công công đến Thái Y Viện gọi Lý Thái y đến. Lý Thái y vẫn luôn phụ trách bệnh tình của Dung Quý phi, nhỡ lát nữa Dung Quý phi ngất , cũng tiện bề lập tức chữa trị.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thanh-khe-phat-tay-ca-hoang-cung-tan-chay/chuong-24-dung-quy-phi-nhan-ra-thanh-thanh.html.]

Thấy đến, Thanh Thanh chút kinh hỉ: “Là dì xinh thấy buổi chiều!”

 

Thanh Thanh nhớ nàng, buổi chiều khi gặp nàng, nàng bé cảm thấy dì xinh bao, hệt như tiên tử ! Thấy dì xinh cứ thẳng , Thanh Thanh chẳng những rụt rè, còn ngọt ngào một tiếng, mang theo một chút xíu ngại ngùng. Ai mà thích dì xinh chứ?

 

Tiểu đoàn tử lên, hai lúm đồng tiền nhỏ thoắt ẩn thoắt hiện, đôi mắt như quả nho cứ thế nàng. Dung Quý phi thở dồn dập, ôm n.g.ự.c hít thở gấp gáp, cảm thấy cổ như ai bóp nghẹt, khó mà thở .

 

“Nương nương, nương nương!” Lục Bình đại kinh thất sắc, “Nương nương, hít thở sâu, đừng kích động!”

 

Tạ Ngự Tiêu cũng nhíu mày chút lo lắng, dậy vỗ vỗ lưng nàng, đích xoa lưng giúp nàng bình khí, nhẹ giọng : “Chớ vội, chớ vội, nếu dọa sợ nữ nhi của chúng thì ?”

 

Lời , ngoài Dung Quý phi và Hoàng Oanh chuyện, những khác đều hít một ngụm khí lạnh.

 

“A?”

 

“Tiểu cô nương là nữ nhi của Bệ hạ và Dung Quý phi ?”

 

“Làm thể?”

 

“Thế nhưng công chúa rõ ràng là, rõ ràng là...!”

 

Trịnh Hoàng hậu màng đến việc còn đang chịu quân uy, lảo đảo chạy tới, chỉ Thanh Thanh kinh hô: “Cái gì, Bệ hạ, gì cơ?”

 

ai để ý đến nàng, Dung Quý phi còn lấy , hai hàng lệ theo chiếc cằm nhọn chảy xuống, thấm ướt cổ áo. Những tiếng bàn tán nối tiếp xung quanh, những lời lo lắng khe khẽ bên tai, Dung Quý phi bộ đều thấy. Trong tầm mắt mờ mịt của nàng, chỉ đứa bé .

 

Dung Quý phi thật sự khó chịu, Thanh Thanh cũng lo lắng. Thanh Thanh nhích cái m.ô.n.g nhỏ về phía mép ghế, cẩn thận nhảy xuống, đến mặt Dung Quý phi, cũng quan tâm nàng như phụ , nhưng tay vươn một nửa rụt về.

 

Thanh Thanh , lễ phép nhỉ? Dì xinh quen Thanh Thanh mà.

 

Dung Quý phi nàng bé rụt tay về, trong lòng dâng lên một trận mất mát, trái tim đau thêm vài phần, nhưng . Viêm Hổ thấy , vội vàng chạy đến bên Thanh Thanh: “Không cần sợ, vị chính là mẫu phi của Điện hạ đó, , ngươi mau quan tâm nàng một chút ! Ngươi mà gì với nàng, cảm thấy nàng sắp ngất tới nơi !”

 

Thanh Thanh cổ vũ, lúc mới dám một nữa đưa tay , học theo dáng vẻ của Tạ Ngự Tiêu nhẹ nhàng vỗ vỗ nàng: “Dì chứ?”

 

Tiểu đoàn tử chỉ cao một chút, chỉ thể vỗ chân nàng, nhưng Dung Quý phi cảm thấy mấy cái vỗ vỗ tận đáy lòng , trong lòng tiêu điều bỗng nhận sự an ủi vô cùng lớn. Dung Quý phi vẻ mặt đầy lo lắng của tiểu đoàn tử, chẳng sức lực từ tới, còn thở dốc nữa, cảm giác ngạt thở quét sạch. Dung Quý phi cẩn thận từng li từng tí quỳ xuống, cẩn thận từng li từng tí nâng tay sờ mặt Thanh Thanh, sợ rằng mặt là một ảo ảnh. Cho đến khi cảm nhận nhiệt độ ấm áp trong lòng bàn tay, nước mắt của Dung Quý phi một nữa tuôn trào, ngàn lời vạn ý chỉ hóa thành cái ôm chặt lấy nàng bé, thành tiếng.

 

Thanh Thanh chút mơ hồ.

 

 

Loading...