Thanh Thanh khẽ phất tay, cả hoàng cung tan chảy! - Chương 218: Ngươi đã bị tên hỗn đản kia mê hoặc rồi

Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:30:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thanh Thanh hỏi: “Nghiên Nghiên tỷ tỷ là cùng Lý nhị tiểu thư và Đại công tử cùng tiến sơn ?”

 

“Công chúa là đang đến Đại công tử và Nhị tiểu thư của Nhị phòng nâng lên đích tử/đích nữ cách đây lâu ?”

 

Thanh Thanh khẽ gật đầu, cho một câu trả lời khẳng định.

 

Hạ nhân cũng gật đầu, vội : “Đại tiểu thư đúng là cùng bọn họ tiến sơn. Sáng sớm hôm nay, Nhị tiểu thư đến trướng của Đại tiểu thư tìm, là hôm nay nhiều tiểu thư và công tử thế gia cùng tiến sơn. Bọn họ tiếp xúc nhiều với những đó, nếu một tiến sơn thì chút sợ hãi, nên đến tìm Đại tiểu thư cùng .”

 

“À, .”

 

Việc cũng khác mấy so với điều Thanh Thanh đoán. Con cái thứ xuất thường nhiều cơ hội tham dự yến tiệc như con cái đích xuất, nên quả thật thể hiểu về những bằng Lý Mạn Nghiên.

 

Thanh Thanh mỉm lời cảm ơn với hạ nhân kể cho nàng những điều , vui vẻ quyết định — nàng cũng tiến sơn góp vui!

 

Thanh Thanh rẽ một vòng về trướng của , Thạch Đầu vẫn chổng vó khoe bụng giường của nàng mà ngủ.

 

“Hổ lười, mặt trời lên cao mà còn say ngủ .” Miệng thì lời chê bai, nhưng thực vẫn nhỏ giọng gọi Xuân Hoa và Thu Nguyệt đến, hỏi: “Thạch Đầu dậy ?”

 

“Đã tỉnh , công chúa. Công chúa lâu thì nó tỉnh, uống sữa dê ạ.”

 

“Ừm ừm.”

 

Có thể ngủ nướng, song bữa sáng tuyệt thể thiếu.

 

Không ăn sáng cho thể. Thấy Thạch Đầu ăn sáng , Thanh Thanh liền yên tâm qua đ.á.n.h thức Thạch Đầu.

 

“Thạch Đầu, Thạch Đầu, mau tỉnh dậy nào, chúng ngoài chơi thôi.”

 

Thanh Thanh ghé bên cạnh Thạch Đầu, Thạch Đầu giọng dịu dàng đ.á.n.h thức, chóp mũi ngửi thấy mùi hương quen thuộc, lười biếng ngáp một cái, dụi lòng Thanh Thanh.

 

Mi mắt còn mở hẳn, chóp mũi cọ cọ tấm lót nhung trải gối, đôi đệm thịt nhỏ hồng hào đạp đạp hai cái, như một đám mây lăn lòng Thanh Thanh.

 

“Á u.” Thạch Đầu chép chép miệng hai cái, vẫn còn ngái ngủ, “Chủ nhân, Thạch Đầu buồn ngủ quá, buồn ngủ quá.”

 

Thanh Thanh vuốt ve bộ lông mềm xù của Thạch Đầu, buồn : “Ngươi ngủ cả một ngày , mà còn buồn ngủ nữa .”

 

“Đệ vẫn đang tuổi lớn đó mà.”

 

Thạch Đầu lật , miễn cưỡng dậy, cái đầu nhỏ còn tỉnh táo, đuôi vẫy vẫy đầy phấn khích, cổ họng cũng phát tiếng gừ gừ thỏ thẻ.

 

Thanh Thanh đây là Thạch Đầu đang nũng với , đưa tay , Thạch Đầu lập tức đưa khuôn mặt đầy lông mềm nhũn tới gần, dùng trán cọ đầu ngón tay của Thanh Thanh, lông mềm cọ khiến lòng bàn tay Thanh Thanh ngứa ngáy.

 

Cọ cọ mãi vững, Thạch Đầu phịch xuống giường, đôi tai nhỏ cụp xuống, ngẩng đầu ngước đôi mắt long lanh Thanh Thanh, giọng trong cổ họng càng thêm mềm mại, hệt như một cục bông sọc vằn thỏ thẻ nũng với .

 

Mèo con Kute

Thanh Thanh sự đáng yêu của nó tan chảy lòng, nhịn , liền ôm ngay cái tiểu đáng yêu tuyệt thế lòng, ôm chặt nó hít hà một : “A, Thạch Đầu, ngươi quả thật quá đáng yêu , cứ như một hài tử nhỏ !”

 

Thạch Đầu khen nên vui vẻ, gừ gừ hai tiếng, : “Vậy Thạch Đầu là hài tử nhỏ đáng yêu nhất của chủ nhân ?”

 

“Đương nhiên !”

 

Thanh Thanh cần nghĩ ngợi liền khẳng định, hề chột chút nào, cũng lo lắng hai vị trong cung sẽ ghen tuông đau lòng.

 

Đương nhiên còn yêu, Thanh Thanh vẫn yêu yêu Viêm Hổ và Tiểu Bạch, còn Tiểu Hắc nữa, đều là những bạn của nàng mà.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thanh-khe-phat-tay-ca-hoang-cung-tan-chay/chuong-218-nguoi-da-bi-ten-hon-dan-kia-me-hoac-roi.html.]

Hì hì, bởi vì trong lòng Thanh Thanh… Thạch Đầu là đáng yêu nhất, Viêm Hổ là trai nhất, Tiểu Hắc là chăm chỉ nhất, còn Tiểu Bạch — là béo nhất!

 

Thạch Đầu nhận câu trả lời ưng ý, mãn nguyện dậy.

 

Thanh Thanh truyền lệnh chuẩn lên núi, cho Thạch Đầu uống chút sữa dê lót . Núi lớn như , bọn họ tiến sơn cũng thể ngay lập tức gặp Lý Mạn Nghiên, cũng sẽ chơi trong núi bao lâu.

 

Đợi Thạch Đầu uống xong sữa dê, cũng chuẩn xong để lên núi.

 

Tạ Uẩn Xuyên bên Thanh Thanh tiến sơn chơi cũng gì, chỉ là tìm Tạ Uẩn Kì, bảo y cùng hộ tống suốt chuyến .

 

Thanh Thanh ôm Thạch Đầu khỏi trướng, thấy Tạ Uẩn Kì thì giật kinh ngạc, Tiểu Toàn Tử còn đó nhúc nhích , Tạ Uẩn Kì ngày hôm qua còn đau chết, nàng cứ nghĩ rằng khi về cung Tạ Uẩn Kì sẽ ngoài hoạt động nữa.

 

Cũng Tạ Uẩn Xuyên gì với Tạ Uẩn Kì, Tạ Uẩn Kì đầy căm phẫn, còn vòng quanh trướng một vòng, xác nhận y thấy mới yên tâm.

 

Thanh Thanh nghi hoặc hỏi: “Ngũ hoàng , tới đây. Huynh đang , đang tìm ai ?”

 

Tạ Uẩn Kì hừ lạnh một tiếng, hai tay khoanh ngực: “Hừ, tiểu gia tới, sẽ cướp mất .”

 

Thanh Thanh hoang mang, hiểu y đóng vở kịch gì đây. Bị cướp mất cái gì, ai cướp nàng?

 

“Ngũ hoàng đang ?”

 

Tạ Uẩn Kì nhéo nhẹ má nàng, vẻ mặt "hận rèn sắt thành thép" : “Muội , hãy để tâm một chút !”

 

“???” Thanh Thanh càng thêm mơ hồ.

 

“Ai! Muội còn tại tên nhóc Lục Trì đột nhiên đổi thái độ lớn với ca ca của ?”

 

Thanh Thanh mờ mịt lắc đầu: “Ơ, .”

 

“Bởi vì y , ghen tỵ với tiểu gia , nên cướp khỏi bên đó !”

 

Thanh Thanh: “…” Nàng còn tưởng là chuyện kinh thiên động địa gì chứ.

 

Thanh Thanh quả thật dở dở , mâu thuẫn giữa Lục Trì và Tạ Uẩn Kì hai bọn họ, đột nhiên liên lụy đến nàng.

 

“Nói bậy, Lục Trì ca ca .”

 

Tạ Uẩn Kì nàng bắt đầu bênh vực Lục Trì, mắt trợn tròn như chuông đồng, ôm ngực, đau lòng : “Muội xem xem, tên khốn đó mê hoặc , còn bắt đầu giúp y chuyện nữa!”

 

Thanh Thanh há miệng, cứng họng đến mức nên lời, nhất thời phản bác y thế nào. Thuốc của Tiểu Toàn Tử sẽ vô tình Ngũ hoàng uống mất chứ, cảm thấy Ngũ hoàng hình như uống nhầm t.h.u.ố.c , cả chút lẩm cẩm?

 

Phản ứng lọt mắt Tạ Uẩn Kì, chính là chột .

 

Vừa Nhị ca tìm y tới, bảo y cùng Thanh Thanh tiến sơn chơi một chuyến. Tạ Uẩn Kì vốn định từ chối, bởi vì Tiểu Toàn Tử còn giường bệnh, Tiểu Toàn Tử nhăn nhó vì đau đớn như y liền còn chút tâm tư nào để chơi.

 

Ai ngờ, Tạ Uẩn Xuyên y cũng miễn cưỡng, chỉ nhẹ bẫng một câu: “Ồ, tìm tên nhóc Lục Trì . Lục Trì từ nhỏ luyện võ, đáng tin cậy hơn, khéo y vô cùng yêu thích Thanh Thanh… Ừm, Lục Trì vẫn luôn một thì ? Tóm , Lục Trì cùng Thanh Thanh còn hơn so với ngươi cùng.”

 

Tạ Uẩn Kì xong liền tức điên, cái gì gọi là Lục Trì đáng tin cậy, chẳng lẽ y đáng tin cậy !

 

Tạ Uẩn Kì định bùng nổ, còn bắt đầu bùng nổ, đột nhiên phản ứng — cái gì gọi là Lục Trì vẫn luôn một ?

 

Chẳng lẽ…

 

 

Loading...