Thanh Thanh khẽ phất tay, cả hoàng cung tan chảy! - Chương 191: Cùng Đi

Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:30:00
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Ôi điện hạ của nô tài, thế ?” Tiểu Toàn Tử luống cuống tay chân giải cứu Tạ Uẩn Kì, khổ sở khuyên nhủ : “Điện hạ, chúng đừng mặc áo tơi nữa, thật sự hợp với phận của !”

 

Thanh Thanh cũng bên cạnh chống cằm gật đầu đồng tình: “Ừ ừ ừ, Ngũ hoàng , Thanh Thanh thấy cách của lẽ lắm. Khứu giác của ong hề chậm chạp , vì mặc áo tơi lên , Thanh Thanh kiến nghị chi bằng cài vài bông hoa lên .”

 

Tạ Uẩn Kì gãi gãi cằm: “Thật ?” Tạ Uẩn Kì suy nghĩ nghiêm túc một chút, cảm thấy lý.

 

chiếc áo tơi vất vả lắm mới mặc , chiếc trường bào đen bên trong cũng là tự tay nhét bông, bôi bùn, tốn của nhiều thời gian đó.

 

Còn cây gậy , từng đốt từng đốt buộc , vất vả bao, khó khăn lắm mới trở thành "pháp khí tuyệt thế" như bây giờ đó.

 

Tạ Uẩn Kì cảm thấy, cứ thế mà bỏ dùng nữa thì thật đáng tiếc.

 

Thanh Thanh sự do dự của , lập tức hiểu tâm tư nhỏ của .

 

Thanh Thanh nhịn , bật thành tiếng: “Ca ca chỉ là chơi gậy thôi.”

 

“Hừ, mấy thứ đều là đồ chơi trẻ con ngây thơ, ca ca trưởng thành , thể ngây thơ như chứ.” Tạ Uẩn Kì kiêu ngạo ngẩng đầu.

Mèo con Kute

 

“Ừ ừ, ca ca, chúng thôi, mang theo trang của , chúng cùng tìm mật ong ngọt ngào !”

 

“Thật !” Tạ Uẩn Kì lập tức lao về phía cây gậy dài của , hùng dũng khí phách nhấc lên: “Đi thôi!”

 

Kết quả là vì cây gậy quá dài, căn bản cầm vững , cả mất thăng bằng, trọng tâm kiểm soát mà ngã về phía .

 

Thanh Thanh vén váy theo , thấy cảnh giật : “Ấy, ca ca cẩn thận!”

 

Tiểu Toàn Tử và Tử Quyên cũng vội vàng chạy lên đỡ , nhưng một khác nhanh hơn một bước đỡ lấy cây gậy dài.

 

Lục Trì đỡ lấy một đầu khác của cây gậy dài, khó hiểu Tạ Uẩn Kì: “Ngươi đang gì thế?”

 

Tạ Uẩn Kì suýt chút nữa ngã lộn nhào, thấy Lục Trì đỡ lấy , đều thở phào nhẹ nhõm.

 

Thanh Thanh yên tâm, Lục Trì trong bộ trang phục gọn gàng, chút tò mò.

 

Không Lục Trì quá yêu thích cưỡi ngựa b.ắ.n cung, tự thỉnh cầu tham gia vây săn ?

 

Cuộc vây săn kéo dài bảy ngày, trong bảy ngày , những tham gia thể tự do núi vây săn. Sau bảy ngày, nào săn nhiều nhất, lớn nhất, khó nhất sẽ giành vị trí đầu.

 

Hôm nay là ngày cuối cùng của bảy ngày. Tuy Lục Trì tuổi còn nhỏ, trọng ở tham gia, nhưng vì yêu thích cưỡi ngựa b.ắ.n cung, chủ động tìm phụ hoàng xin một cơ hội tham gia, lẽ dốc hết sức để tranh tài mới đúng chứ, lúc ở trong núi săn bắn?

 

Tạ Uẩn Kì khó khăn lắm mới điều chỉnh vị trí cây gậy dài, vui vẻ gì mà hất tay Lục Trì : “Ngươi gì thế, chồn hôi đến chúc Tết gà, chắc chắn chẳng ý gì.”

 

Lục Trì vô tội : “Ta chỉ giúp đỡ một chút thôi, nếu thì điện hạ sớm ngã .”

 

Tạ Uẩn Kì thầm lặng trợn mắt: “Ai thế, tiểu gia tự cũng thể giữ vững hình.”

 

Lục Trì nhún vai, Tạ Uẩn Kì với bộ dạng kỳ quái mà chỉ .

 

Tạ Uẩn Kì nhận ánh mắt của , bất mãn phất tay về phía : “Đi , gì mà , thấy ai trai như ?”

 

Lục Trì mỉm : “Không , chỉ là tò mò điện hạ ăn mặc như là để gì.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thanh-khe-phat-tay-ca-hoang-cung-tan-chay/chuong-191-cung-di.html.]

 

Tạ Uẩn Kì khoe khoang cây gậy dài trong tay: “Thấy , bản điện hạ tự tay đó, chọc tổ ong chọc phát nào trúng phát đó.”

 

Lục Trì thầm lặng thưởng thức một lúc, giơ ngón tay cái lên: “Điện hạ khéo léo thông minh, bộ dạng cũng là đặc biệt chuẩn ? Không hổ là điện hạ, quả nhiên là thông minh lanh lợi.”

 

“Hừm, mắt đó, đây quả thực là chút suy nghĩ nhỏ của bản điện hạ.” Tạ Uẩn Kì kiêu ngạo , từ trong cổ họng phát một tiếng khẽ hừ.

 

Không , Thanh Thanh luôn cảm thấy khí giữa hai chút khác biệt so với , thể từ thái độ của Tạ Uẩn Kì đối với Lục Trì còn gay gắt như nữa.

 

Thanh Thanh chớp chớp mắt, tò mò hỏi Lục Trì: “Lục công tử, cũng tham gia vây săn, tranh thủ thời gian núi săn bắn, hôm nay là ngày cuối cùng đó.”

 

Ánh mắt Lục Trì lóe lên tia sáng, tiến gần hơn, cúi đầu đáp nàng: “Bẩm Nhị công chúa, chỉ là thử sức một chút, trọng ở tham gia, mấy ngày săn một con nai sừng tấm , đối với đủ , hôm nay liền lên núi nữa.”

 

Lục Trì lời giả dối, ban đầu vốn tham gia, chỉ là vì cha đến, mới theo chơi một chuyến thôi.

 

Chỉ là ở điểm nào gây hiểu lầm cho Nhị điện hạ, khiến Nhị điện hạ hiểu lầm tham gia vây săn, Nhị điện hạ còn đặc biệt thỉnh cầu cơ hội giúp mặt bệ hạ.

 

Lục Trì tiện từ chối, nghĩ rằng tham gia một chút cũng thiệt thòi gì, coi như là tích lũy kinh nghiệm cho .

 

tuổi còn nhỏ, cũng cần theo đuổi thứ hạng cao, kỹ năng cưỡi ngựa b.ắ.n cung cũng đủ để vượt qua những lớn hơn vài tuổi, trọng ở tham gia là .

 

Thế là, hôm nay Lục Trì liền dạo chơi xung quanh, từ lúc nào đến phía , gặp cảnh .

 

Thanh Thanh tỏ vẻ hiểu mà gật đầu, chân thành khen ngợi: “Thì . Thanh Thanh những năm trẻ nhất tham gia vây săn cũng mười hai tuổi, ca ca cũng mười hai tuổi mới tham gia. Lục công tử phá kỷ lục , còn nhỏ hơn mười hai tuổi nữa đó.”

 

Lời vẻ khách sáo, càng giống như lời khách sáo khi những quen gặp mặt.

 

Tuy nhiên Lục Trì hề cảm thấy như , ánh mắt càng sáng hơn một chút.

 

“Thật ? Tạ ơn công chúa khen ngợi!”

 

“Ừ ừ.” Thanh Thanh cong mắt gật đầu, lúm đồng tiền nhỏ ẩn hiện.

 

Lục Trì chớp mắt chằm chằm hai giây, Tạ Uẩn Kì ghen tuông mà đẩy .

 

“Ấy , gì thế, chúng đang định chọc tổ ong, ngươi ở đây hóng hớt gì?” Tạ Uẩn Kì cẩn thận kéo tay Thanh Thanh, tránh để nàng dính quần áo bẩn thỉu của , “Muội chúng thôi, xuống chân núi tìm tổ ong , hôm ở đó thấy một tổ ong lớn đó!”

 

“Được thôi, nào.” Lục Trì thấy Thanh Thanh đồng ý, vội vàng : “Ấy, cũng , cũng .”

 

“Chậc.” Tạ Uẩn Kì vui, “Ngươi gì?”

 

Lục Trì : “Ta võ công, thể giúp các mà.”

 

Tạ Uẩn Kì phiền , miệng nghiêng sang một bên định mắng , Thanh Thanh vội vàng ngắt lời: “Đi , chúng cùng thôi!”

 

Thanh Thanh mỉm , “Lục công tử, chúng cùng . Dù nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, chúng cùng chơi một chút .”

 

Tạ Uẩn Kì chút tình nguyện, nhưng Thanh Thanh , tự nhiên sẽ phản bác lời của , cực kỳ tình nguyện : “Thôi , thôi , vì đồng ý, cũng miễn cưỡng đồng ý.”

 

Lục Trì : “Tạ ơn công chúa.”

 

 

Loading...