Thanh Thanh khẽ phất tay, cả hoàng cung tan chảy! - Chương 183: Hồi Xuân Thảo? Nghe quen tai quá!
Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:29:42
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Được nha nha, thì lớn một chút, Đá nhỏ của chúng lớn thật là lớn đó nha!”
“Được , phụ hoàng giờ sẽ cho ghi nhớ việc !” Tạ Ngự Tiêu gọi Hầu công công đang chờ lệnh ở cửa trướng , căn dặn : “Ngươi ghi nhớ kỹ, đợi khi về cung, lập tức đến Nội Vụ phủ một chuyến, phân phó của Nội Vụ phủ đến Dục Khánh cung một ngôi nhà lớn cho Tiểu Đá nhỏ .”
Hầu công công đáp: “Dạ, Bệ hạ.”
Thanh Thanh khúc khích , với Đá nhỏ trong lòng: “Đá nhỏ Đá nhỏ, ngươi nhà lớn của riêng để ngủ đó nha.”
Cái khúc mắc nhỏ qua , những điều Thanh Thanh chia sẻ cũng hết, liền ngoan ngoãn : “Thôi thôi thôi, phụ hoàng đừng lãng phí thời gian Thanh Thanh nữa, nếu lỡ việc bàn bạc của , Thanh Thanh sẽ áy náy.”
“Ai dám tiểu công chúa của trẫm lãng phí thời gian?” Tạ Ngự Tiêu đặt Thanh Thanh xuống, mấy bận tâm với Tạ Uẩn Xuyên: “Ngươi tiếp tục .”
Tạ Uẩn Xuyên gật đầu: “Đông trùng hạ thảo và thiết bì thạch hộc hiếm khó tìm, bộ Đại Ngu chỉ vài cây ở mấy tiệm t.h.u.ố.c lớn nhất, nhi thần phái thu mua tất cả những gì thể tìm .”
Mèo con Kute
Tạ Ngự Tiêu gật đầu: “Bất kể giá bao nhiêu, đều mua hết, trẫm cho phép ngươi đến Hộ Bộ lĩnh bạc. À , trẫm nhớ trong quốc khố cũng vài cây đông trùng hạ thảo chất lượng , lát nữa ngươi hãy bảo Thái Y viện cùng lấy, còn thứ gì thể dùng , cứ lấy hết .”
Tạ Uẩn Xuyên đáp lời, : “Phụ hoàng, Thái y từng , chân của tứ chữa trị, cần tiên dùng t.h.u.ố.c bổ dưỡng hoạt huyết trong một năm. Tức là, nhu cầu về lượng t.h.u.ố.c lớn. Theo nhi thần thấy, hai loại t.h.u.ố.c thị trường lưu hành ít, chỉ mua từ các tiệm t.h.u.ố.c lớn e rằng đủ.”
Tạ Ngự Tiêu cau mày, trầm ngâm một lát: “Ngươi ý kiến gì ?”
“Dân gian nhiều d.ư.ợ.c nông chuyên trồng trung thảo dược, các tiệm t.h.u.ố.c đa phần cũng thu mua t.h.u.ố.c từ tay d.ư.ợ.c nông. Nhi thần định phái dân gian tung tin, trực tiếp thu mua t.h.u.ố.c từ tay d.ư.ợ.c nông. Đông trùng hạ thảo và thiết bì thạch hộc tuy quý giá, nhưng phương pháp nhân tạo bồi dưỡng, chỉ cần giá cao, sợ thu .”
Đông trùng hạ thảo và thiết bì thạch hộc đều là những loại thảo d.ư.ợ.c cực kỳ quý giá, chu kỳ sinh trưởng hai năm, chi phí nuôi trồng cũng cao. thị trường nhiều, cung đủ cầu, trồng đều thể bán hết, giá bán cũng cao, nên vẫn d.ư.ợ.c nông sẵn lòng bỏ chi phí trồng trọt.
Tạ Ngự Tiêu đồng tình : “Ừm, lý, cứ theo cách , chuyện ngươi hãy dành nhiều tâm tư một chút.”
“Việc liên quan đến tứ , nhi thần nhất định sẽ tận tâm tận lực.”
Nghe đến đây, Thanh Thanh nửa ngày mới hiểu , hóa hai đang về bệnh ở chân của Tạ Uẩn Văn.
Thanh Thanh vốn chuyện Tạ Uẩn Xuyên và Tạ Uẩn Dạng từng tìm thái y, cực kỳ kinh ngạc hỏi: “Ôi, chân của tứ hoàng thể chữa trị ?”
Tạ Uẩn Xuyên nhẹ nhàng gật đầu: “Ừm, nhưng thiếu vài vị thuốc, những ngày đang sai thu mua thuốc.”
Thanh Thanh nhớ lời Tạ Uẩn Xuyên : “Đông trùng hạ thảo và thiết bì thạch hộc, những thứ , là thể chữa chân cho tứ hoàng .”
Tạ Uẩn Xuyên chau mày, sắc mặt còn vẻ ung dung như nãy, lắc đầu.
Thanh Thanh thốt lên một tiếng: “A…”
Tạ Ngự Tiêu cũng cau mày: “Cái gì?”
“Ngoài đông trùng hạ thảo và thiết bì thạch hộc hai vị t.h.u.ố.c , trong phương t.h.u.ố.c còn thiếu một vị t.h.u.ố.c quan trọng nhất – Hồi Xuân Thảo.”
“Hồi Xuân Thảo?”
“Ừm, chính là vị Hồi Xuân Thảo hai mươi năm tung tích đó, sinh trưởng giữa vách đá hiểm trở, kỳ hiệu chữa bách bệnh.”
Tạ Ngự Tiêu , tâm trạng cũng trở nên nặng trĩu, đặt Thanh Thanh xuống, chắp tay mấy vòng: “Trẫm từng về Hồi Xuân Thảo, một trăm cây mới một cây hái xuống là khó khăn .”
“Ừm, nhi thần cùng Thái tử đến Thái Y viện thỉnh giáo Chu thái y, theo lời Chu thái y, ông gần hai mươi năm từng Hồi Xuân Thảo xuất hiện đời. Sau đó nhi thần đến Thái Y viện hỏi vài vị thái y khác, cũng sai dò la một phen, đều nơi nào Hồi Xuân Thảo.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thanh-khe-phat-tay-ca-hoang-cung-tan-chay/chuong-183-hoi-xuan-thao-nghe-quen-tai-qua.html.]
Tạ Ngự Tiêu thở dài một tiếng: “Trong quốc khố ba mươi năm thì một cây, nhưng sớm dùng lúc Tiên Hoàng lâm bệnh nặng.”
Thanh Thanh ôm Đá nhỏ, tự lặng lẽ tìm một chiếc ghế đẩu thấp xuống, luôn cảm thấy cái thứ gọi là Hồi Xuân Thảo quen tai, hình như từng ở đó, nhưng nhất thời nàng nhớ ở .
Rốt cuộc là ở nhỉ?
Tạ Ngự Tiêu chút đau đầu, cũng chân của Tạ Uẩn Văn khó chữa đến mức nào, nhưng đây là con trai của , con trai xe lăn cả đời, một cha như thể đau lòng?
Hơn nữa, Tạ Ngự Tiêu trong lòng phần áy náy với , chỉ cần một chút hy vọng, cũng thử.
“Vậy thì tiếp tục tìm, Đại Ngu , thì Tống quốc, Tấn quốc mà tìm!”
“Dạ!”
Bàn bạc xong chuyện của Tạ Uẩn Văn, Tạ Ngự Tiêu mới thời gian về chuyện săn b.ắ.n hôm nay.
Dưới núi đàn sói xuất hiện, Tạ Uẩn Xuyên xuống núi, Tạ Ngự Tiêu cũng về, giờ trong núi chỉ còn Tạ Uẩn Dạng đang chủ trì đại cục.
Vốn dĩ Tạ Uẩn Dạng Thanh Thanh gặp đàn sói cũng về, nhưng Tạ Uẩn Xuyên và Tạ Ngự Tiêu liên tiếp xuống núi, chỉ còn một Tạ Uẩn Dạng là Thái tử ở .
Hôm nay dù cũng là ngày đầu tiên của cuộc săn bắn, Tạ Uẩn Dạng đại diện cho hoàng thất ở chủ trì cục diện, nếu trong núi chỉ còn những công tử thế gia thì thể thống gì.
“Chuyện hôm nay lát nữa ngươi và Thái tử hãy giải thích rõ ràng với , còn những gia đình nữ quyến , truyền chỉ của trẫm, ban thưởng cho họ một ít đồ vật, nên thế nào, thế nào, cứ để họ tự cân nhắc.”
Ban thưởng vật phẩm do hoàng gia ban cho, trong mắt ngoài chính là Bệ hạ thương xót, ban cho chút đồ vật để an ủi những nữ quyến gặp đàn sói trong ngày săn bắn.
thực tế, là để cảnh cáo họ, khiến họ điều gì nên và điều gì nên .
Những điều nên , ví dụ như Thanh Thanh—
Miệng mọc , nếu cảnh cáo đôi chút, khó mà đảm bảo những đó lung tung gì đó.
Hơn nữa, dù bậy, cũng thể đảm bảo kẻ tâm cơ thêu dệt thêm mắm dặm muối.
Tạ Ngự Tiêu sợ gây phiền phức cho Thanh Thanh, dứt khoát bịt miệng bọn họ.
Tạ Ngự Tiêu chút nghi hoặc suy nghĩ, thì, chính cũng hiểu rõ.
Tuy rằng con gái đều thể gặp dữ hóa lành là một chuyện đại hỷ trời ban, nhưng thật sự hiểu, bất kể là động vật gì, chỉ cần đến mặt Thanh Thanh, hình như đều bao giờ gì Thanh Thanh?
Tạ Ngự Tiêu khó hiểu hỏi Tạ Uẩn Xuyên, Tạ Uẩn Xuyên đáp một nụ : “Nhi thần cũng , là phụ hoàng hỏi Thanh Thanh .”
“Ồ.”
Tạ Ngự Tiêu đầu hỏi Thanh Thanh: “Thanh Thanh , phụ hoàng hỏi con…”
Cục bột nhỏ chống cằm đang nghĩ gì, Tạ Ngự Tiêu liên tục gọi mấy tiếng, Thanh Thanh cũng hồi đáp.
Vẫn là Đá nhỏ dùng móng vuốt đẩy nàng một cái: “Chủ nhân, hình như họ đang gọi đó.”