Thanh Thanh khẽ phất tay, cả hoàng cung tan chảy! - Chương 182: Thạch Đầu ở lại rồi

Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:29:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bạch Hổ an ủi nó: “Cha ngươi , chỉ là cần thời gian tĩnh dưỡng. Khoảng thời gian , ngươi cứ tiếp tục ở bên nàng , chờ đến khi cha ngươi hồi phục, đón ngươi về, ?”

 

Thạch Đầu: “ mà... nhưng mà Thạch Đầu sẽ nhớ !”

 

“Về với , ngươi sẽ nhớ chủ nhân của ngươi ?”

 

Thạch Đầu trả lời nữa, đương nhiên là nó sẽ nhớ chủ nhân !

 

Bạch Hổ nhét Thạch Đầu trở lòng Thanh Thanh, hai cục bông nhỏ đều chần chừ do dự, Bạch Hổ : “Mẹ sẽ thường xuyên về thăm ngươi. Còn nhớ những lời từng với ngươi ? Bọn , Bạch Hổ nhất tộc, xưa nay dễ dàng nhận chủ. Một khi nhận nhân loại chủ, thì một đời trung thành với nàng , bảo vệ nàng , hiểu ?”

 

Thạch Đầu ngoan ngoãn : “Ừm, cứ yên tâm, những điều Thạch Đầu đều hiểu cả!”

 

Bạch Hổ chút an ủi, âu yếm Thạch Đầu hồi lâu, Thanh Thanh liền bế Thạch Đầu lên, đỡ Thạch Đầu đến bên má Bạch Hổ, đặt Thạch Đầu chạm .

 

Mèo con Kute

“Lại đây, thiết chút !” Thanh Thanh giúp hai con chúng thiết, nghiêm túc : “Mẹ cứ yên tâm, Thanh Thanh nhất định sẽ chăm sóc cho Thạch Đầu đó, hoan nghênh bất cứ lúc nào đến tìm Thạch Đầu nha!”

 

“Ngươi cứ yên tâm, Thạch Đầu nhận ngươi chủ, chỉ cần ngươi chăm sóc nó thật , Bạch Hổ nhất tộc bọn nhất định sẽ ghi nhớ ân tình của ngươi.”

 

Thanh Thanh vội vàng xua tay: “Chẳng dám là ân tình gì , nghiêm trọng đến chứ, cũng yêu thích Thạch Đầu, hai đứa là bạn mà. Mẹ đừng lo lắng, chờ khi từ Thượng Lâm Viên trở về cung, sẽ đưa Thạch Đầu quen vài bạn , Thạch Đầu sẽ cô đơn !”

 

Bạch Hổ cảm kích Thanh Thanh một cái, dậy đến giữa mấy con Bạch Hổ khác.

 

Thạch Đầu vẫy vẫy móng vuốt: “Mẹ!”

 

Bạch Hổ cứ một bước ngoảnh ba , cho đến khi giữa rừng cây, mới nhịn lòng đầu , một chạy biến mất dạng.

 

Thạch Đầu sợ nó lo lắng, nên mới nín nhịn biểu lộ ngoài. Kỳ thực, nỗi lưu luyến trong lòng Thạch Đầu còn lớn hơn nhiều so với những gì nó thể hiện. Hơn nữa, nó lo lắng cho cha nó, nhưng sợ nếu thể hiện quá nhiều, nó sẽ yên lòng, nên cứ kìm nén trong lòng.

 

Bạch Hổ , Thạch Đầu liền ôm lấy cổ Thanh Thanh mà òa nức nở.

 

“Oa oa oa, chủ nhân, cha chứ hu hu hu...”

 

Thanh Thanh an ủi nó: “Yên tâm mà, ngươi sẽ cùng cha ngươi đến đón ngươi về nhà , ngươi sẽ lừa ngươi ?”

 

Thạch Đầu lắc đầu nguầy nguậy: “Không ạ!”

 

“Vậy thì đúng còn gì, , đừng buồn nữa nha, ngươi vẫn còn là tuổi b.ú sữa, thể cứ mãi , nếu lớn lên sẽ thể biến thành mãnh hổ giống cha ngươi .”

 

Thạch Đầu sợ đến mức lập tức ngừng : “A, thì, Thạch Đầu nữa, Thạch Đầu trở nên lợi hại giống cha!”

 

“Ừm, lợi hại hơn cả cha ngươi, chỉ thể bảo vệ chính , mà còn thể bảo vệ bên nhà ngươi nữa!”

 

“Ừm ừm! Thạch Đầu sẽ cố gắng trở nên mạnh mẽ!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thanh-khe-phat-tay-ca-hoang-cung-tan-chay/chuong-182-thach-dau-o-lai-roi.html.]

Thanh Thanh dỗ dành xong Thạch Đầu nhỏ, trong lòng hớn hở, vốn dĩ chuẩn tinh thần để chia xa Thạch Đầu , nhưng giờ Thạch Đầu những , mà còn tiếp tục ở bên cạnh nữa, Thanh Thanh kể xiết vui sướng nhường nào.

 

Thanh Thanh ôm Thạch Đầu nhỏ trở về Thượng Lâm Viên, nóng lòng tìm Tạ Uẩn Xuyên để chia sẻ tin tức lành .

 

Thanh Thanh trướng lều của Tạ Ngự Tiêu ở , chính là cái lớn nhất và sang trọng nhất ở giữa, mặc dù ở ngay chính giữa, nhưng đỉnh trướng màu vàng tươi cao vút vẫn thể thấy ngay từ vòng ngoài. Thanh Thanh theo hướng đó tới, nhảy nhót đến cửa trướng của Tạ Ngự Tiêu, thị vệ ở cửa cầm đao hiên ngang gác. Hầu công công trong trướng, mà gác ở ngoài cửa.

 

Thấy là nàng, cũng định thông báo, trực tiếp vén rèm cho nàng . Hầu công công nhẹ nhàng vén rèm cho nàng, khẽ nhắc nhở: “Nhị công chúa, Nhị điện hạ và Bệ hạ đang bàn bạc chuyện quan trọng đó.”

 

Cục bông nhỏ gật gật đầu, đảm bảo sẽ nhẹ nhàng, quấy rầy bọn họ.

 

Ở lối đặt một tấm bình phong gỗ mộc, là thứ Tạ Ngự Tiêu thường dùng để ngăn cách khi diện kiến triều thần. Cục bông nhỏ xíu ở phía bình phong, thấy rõ những bên trong đang chuyên tâm bàn bạc điều gì đó.

 

Tạ Uẩn Xuyên nhận thấy thở đột ngột xông , lập tức , vẻ mặt lạnh lùng, cảnh giác chằm chằm chỗ đó: “Ai!”

 

Cục bông nhỏ ôm cục bông bé xíu trong lòng, từ một bên bình phong thò đầu . Hai tiểu gia hỏa bốn mắt trong veo vô cùng, mang theo ý .

 

Thanh Thanh chớp chớp mắt, ngại ngùng hỏi: “Ca ca, Thanh Thanh phiền ca ca và phụ hoàng chuyện ?”

 

Tạ Uẩn Xuyên thả lỏng , tay đặt kiếm hạ xuống, sắc mặt cũng lập tức trở nên ôn hòa.

 

Tạ Ngự Tiêu thấy bảo bối nhãn châu của , lập tức tới, ôm cả nàng và Thạch Đầu lên: “Nhị ca ngươi chính là quá căng thẳng , cũng nghĩ xem xung quanh đây bao nhiêu Ngự Lâm quân canh gác, ngoại trừ ngươi , còn ai thể trực tiếp thả đây chứ?”

 

Tạ Uẩn Xuyên bất đắc dĩ, Thanh Thanh ngoan ngoãn giải thích: “Hầu công công ca ca và phụ hoàng đang bàn chuyện, Thanh Thanh thể quấy rầy , nên mới chờ ở đó, đợi ca ca và phụ hoàng bàn xong chuyện mới .”

 

“Thanh Thanh thật ngoan!” Tạ Ngự Tiêu khen một tiếng, đó giả vờ trách cứ: “Xảy chuyện lớn như , cũng đến để phụ hoàng xem con một chút, phụ hoàng lo c.h.ế.t ?”

 

Thanh Thanh vội vàng nũng nịu, giơ Thạch Đầu lên: “Làm chứ, Thanh Thanh là tiễn Thạch Đầu mà!”

 

Thạch Đầu cực kỳ phối hợp mà kêu “oao” một tiếng, biểu thị sự tán đồng với lời của Thanh Thanh. Tạ Ngự Tiêu nghi hoặc Thạch Đầu một cái: “Vậy Thạch Đầu vẫn còn ở đây?”

 

“Ồ ồ, suýt nữa thì quên mất .” Thanh Thanh cuối cùng cũng nhớ đến đây là để chia sẻ niềm vui Thạch Đầu sẽ ở với Tạ Uẩn Xuyên, giải thích một lượt chuyện giữa đàn sói và đàn hổ, vui vẻ kể cho hai tin Thạch Đầu sẽ ở .

 

Hai đều ý kiến gì về chuyện giữa các loài thú , chỉ là thấy nàng vui vẻ, liền vô cùng chiều lòng mà với Thanh Thanh rằng khi về cung sẽ sai xây một căn nhà nhỏ chuyên biệt cho Thạch Đầu ở Dục Khánh cung, ngay cạnh Viêm Hổ.

 

Viêm Hổ căn nhà nhỏ chuyên biệt của riêng , ngay một góc sân ở cửa tẩm điện phụ mà Thanh Thanh ngủ. Chỉ là Viêm Hổ xưa nay thích ngủ trong căn nhà nhỏ của , hoặc là đến tẩm cung của Tạ Uẩn Xuyên, hoặc là đến tẩm cung của Thanh Thanh để ngủ cùng, khiến cho căn nhà nhỏ chẳng còn mấy sự hiện diện, nếu cung nhân ngày nào cũng quét dọn, thì e rằng mạng nhện giăng đầy .

 

Tuy nhiên, Thạch Đầu khi lớn lên chắc chắn sẽ to lớn, là bá chủ muôn loài mà, sự kiêu hãnh cần vẫn , e rằng đến lúc đó, Thạch Đầu là bá chủ muôn loài cũng sẽ còn quấn như bây giờ nữa, sẽ thích cạnh mà ngủ nữa, chi bằng cho nó một cái ổ lớn thì hơn.

 

Tạ Uẩn Xuyên nhướng mày: “Đừng xây xong Thạch Đầu giống Viêm Hổ, cả ngày chịu ngủ trong đó, như chẳng là lãng phí ?”

 

Tạ Ngự Tiêu ngắt lời : “Có .”

 

Chỉ cần Thanh Thanh vui vẻ, Tạ Ngự Tiêu đồng ý chứ.

 

 

Loading...