Thanh Thanh khẽ phất tay, cả hoàng cung tan chảy! - Chương 175: Lại có sói đến

Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:29:34
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Một nhóm tiểu cô nương đang hái hoa bên bờ sông nhỏ, khung cảnh thật vui tươi. Lý Mạn Nghiên khéo léo bện xong hai vòng hoa cho tiểu đoàn tử, đặt vòng màu hồng giỏ nhỏ của nàng, còn vòng hoa sặc sỡ thì đội lên đầu nàng. Thanh Thanh điều chỉnh vòng hoa, ngẩng mắt lên , thấy mấy bông hoa nhỏ nhiều màu sắc nhô từ đỉnh đầu, cứ như thể mọc từ đầu nàng , trông vô cùng đáng yêu.

 

“Tỷ tỷ Nghiên Nghiên, Thanh Thanh trông thế ạ?”

 

Lý Mạn Nghiên khen ngợi: “Đẹp lắm chứ, Công chúa điện hạ của chúng là tiểu cô nương đáng yêu nhất thiên hạ !”

 

“Thật ạ?” Tiểu đoàn tử khen thì vui vẻ, tủm tỉm nhào lòng nàng.

 

Lý Mạn Nghiên gật đầu, chân thành : “Đương nhiên , lời khách sáo. Ai, ở kinh thành ít hài tử cùng tuổi với Công chúa, thì với Công chúa mới gặp vài , còn với mấy thì thường xuyên gặp, nhưng cảm giác một kiến như cố (gặp gỡ như bạn cũ) thiết như với Công chúa .”

 

Kinh thành vương công quý tộc, cùng tuổi với Thanh Thanh tự nhiên cũng .

 

Lý Mạn Nghiên khi lớn hơn, từng theo trưởng bối đến ít các buổi giao tế, vì thế cũng gặp qua những tiểu cô nương đó.

 

Tuy rằng họ cũng , nhưng Lý Mạn Nghiên với họ cảm giác cận như với Thanh Thanh.

 

Đặc biệt là... Lý Mạn Nghiên nhớ đích tiểu thư Tĩnh Quốc Công phủ mà nàng từng gặp một tại yến tiệc của phủ đó. Vì bệnh tật, tiểu cô nương luôn ốm yếu xanh xao.

 

Thế nhưng Lý Mạn Nghiên luôn cảm thấy, ngoài vẻ tiều tụy do bệnh tật, trong mắt đứa trẻ luôn mang theo vẻ ngạo mạn và tham lam.

 

Người Tĩnh Quốc Công phủ vì nàng bệnh tật mà trăm phần trăm chiều theo ý nàng, đứa trẻ dường như cũng coi đó là điều hiển nhiên, thậm chí còn đối xử với cha bằng thái độ trách móc và chán ghét.

 

Người Tĩnh Quốc Công phủ cũng , vì chữa bệnh cho đứa trẻ đó, họ dùng đủ phương pháp thất đức, còn luôn dùng cái cớ nàng bệnh để thoái thác trách nhiệm cho nàng.

 

Lần yến tiệc , đứa trẻ còn đổ lên y phục của nàng, mà cũng chẳng lời xin nào. Tĩnh Quốc Công phủ cũng chỉ một mực rằng nàng chịu , đừng trách nàng.

 

Lý Mạn Nghiên đương nhiên thể trách một đứa trẻ bệnh, nhưng theo Lý Mạn Nghiên, Tĩnh Quốc Công phủ đơn giản là cảm thấy chỉ vì nàng bệnh tật, mà cả thế giới đều nên đền bù, nên chiều chuộng nàng .

 

Tóm , Lý Mạn Nghiên luôn cảm thấy thoải mái khi ở Tĩnh Quốc Công phủ.

 

Tính cách Lý Mạn Nghiên ôn hòa trầm tĩnh, nhưng khi ở bên Thanh Thanh luôn đặc biệt vui vẻ tự do, như thể giải phóng một Lý Mạn Nghiên khác trong lòng nàng .

 

Thanh Thanh chút tò mò: “Cùng tuổi với Thanh Thanh ạ? Vậy Thanh Thanh từng gặp các nàng bao giờ? Thanh Thanh ở trong cung tỷ cùng tuổi để chơi đùa.”

 

“Vì các nàng đều còn nhỏ, là con gái nhà lành, phủ tự nhiên sẽ tùy tiện cho phép các nàng ngoài.” Lý Mạn Nghiên giải thích, nghĩ nghĩ, “Nếu Công chúa chơi cùng các nàng , lát nữa sẽ thương lượng với cô cô, để cô cô tuyên các nàng cung, Công chúa cùng các nàng trò chuyện ?”

 

“Được ạ, ạ.” Thanh Thanh vốn là một hài tử hoạt bát, ai mà chẳng thích kết giao bằng hữu chứ, Thanh Thanh lập tức đồng ý.

 

Hai , đột nhiên, Lão Miêu và Lão Ngư đang canh gác ở đằng xa hô to: “Công chúa mau chạy , bầy sói trở !”

 

Sắc mặt Thanh Thanh biến đổi, vội dậy, trong khu rừng thưa thớt , quả nhiên mấy con sói đang tiến gần!

 

Tử Quyên kinh hãi thất sắc: “Công chúa, đây sẽ là bầy sói ngày hôm qua đó chứ?”

 

Thanh Thanh nhận đôi mắt của con sói đầu đàn , đó chính là lang vương mà nàng gặp hôm qua!

 

Lão Miêu và Lão Ngư ám vệ ngầm bảo vệ Thanh Thanh, liền cử một về trường săn để báo cáo tình hình và gọi viện binh, còn Lão Ngư thì vội vã lao về phía .

 

Xuân Hoa Thu Nguyệt phản ứng nhanh chóng, lập tức hô hoán: “Mọi mau đây, tránh xa khu rừng một chút, bên trong sói đến!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thanh-khe-phat-tay-ca-hoang-cung-tan-chay/chuong-175-lai-co-soi-den.html.]

 

Các tiểu cô nương đang hái hoa trò chuyện vui vẻ đều đầu , khi thấy mấy con sói mắt phát ánh xanh thì sợ hãi chạy lùi về phía .

 

“A! Có sói!”

 

“Sao sói !”

 

“Mau chạy!”

 

Mấy đều là thiên kim tiểu thư cưng chiều từ nhỏ trong khuê phòng, đừng là gặp tình huống , bình thường ngay cả một con chuột cũng từng thấy, huống hồ chi là mấy con sói sống sờ sờ.

 

Mấy con sói mà đại đội quân gặp hôm qua, các nàng căn bản hề thấy, chỉ là hỗn loạn chạy theo khác rút lui, thậm chí còn rốt cuộc thật sự sói đến .

 

giờ đây, tận mắt thấy mấy con sói còn lớn hơn mặt, điều khác hẳn với những gì tai thấy a!

 

Giờ phút các nàng đều hối hận, vì mặc những chiếc váy xinh ngoài, còn là trang phục mùa đông, nặng trịch, chạy cũng nổi!

 

Lý Mạn Nghiên sửng sốt, ôm lấy Thanh Thanh, nhanh chóng quan sát xung quanh tìm chỗ ẩn nấp.

 

Mấy tiểu cô nương vốn đang vui vẻ hái hoa chơi đùa cũng tụ một chỗ, run rẩy lùi phía cảnh giác bốn con sói đang bước từ trong rừng.

 

Không giống với lang vương oai phong lẫm liệt mà Thanh Thanh thấy ngày hôm qua, lang vương lúc dường như thương, mắt một vết sẹo cực dài, chạy xéo đến tận chóp mũi, vết thương vẫn còn rỉ m.á.u đỏ tươi.

 

Lang vương hằn học chằm chằm Thanh Thanh, đôi mắt tràn đầy bi thống.

 

Bầy sói chắc chắn đ.á.n.h với bầy hổ, lang vương hẳn là nhận lừa gạt, nên mới đến tìm Thanh Thanh tính sổ.

 

Chỉ là , bầy sói thắng, nên lang vương mới vết thương lành cũng vội vàng chạy đến tìm Thanh Thanh tính sổ.

 

Hay là thua, thà c.h.ế.t cũng kéo kẻ khác chôn cùng, khi c.h.ế.t cũng báo thù, nên mới đến tìm Thanh Thanh tính sổ?

 

Mọi lùi một quãng đường dài, nhưng các nàng vốn từ phía rừng cây tới, phía là con sông nhỏ, còn thể lùi về nữa?

 

Lão Ngư vòng qua phía rừng cây để đến mặt , nhưng bốn con sói, ngoài lang vương vẫn luôn chăm chú chằm chằm Thanh Thanh, ba con còn đều đầu, canh chừng cho qua.

Mèo con Kute

 

Lão Ngư còn cách nào, đành giằng co với chúng ở phía .

 

Lý Mạn Nghiên nhíu mày chặt, giao Thanh Thanh cho Tử Quyên, tự chắn mặt mấy tiểu cô nương.

 

44_“Mọi đừng sợ, con sông nhỏ sâu, lát nữa nếu sói lao tới, các ngươi hãy lập tức chạy xuống sông! Trường săn cách đây xa, Ngự Lâm quân sẽ nhanh chóng đến!”

 

Những nhút nhát nhất sợ đến phát , run rẩy hỏi nàng: “Tỷ tỷ Lý, , còn tỷ…”

 

Lý Mạn Nghiên bản cũng sợ đến run rẩy, nhưng vẫn kiên định dang rộng hai tay chắn mặt : “Là đề nghị đến đây hái hoa, lý nên chịu trách nhiệm! Ta lớn nhất trong các ngươi, các ngươi gọi một tiếng tỷ tỷ, tự nhiên bảo vệ các ! Các ngươi đừng sợ, sẽ cầm chân chúng cho các ngươi kéo dài thời gian, , , , cũng gầy yếu, hẳn thể cầm chân chúng khá lâu…”

 

“Không ! Tỷ tỷ Lý, tỷ thể !”

 

đó tỷ tỷ Lý, thể là của tỷ chứ, chúng cũng đồng ý mà, ai mà giờ sẽ mấy con sói đến.”

 

 

Loading...