Thanh Thanh khẽ phất tay, cả hoàng cung tan chảy! - Chương 17: Thanh Thanh Lần Đầu Gặp Dung Quý Phi
Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:23:09
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoàng Oanh đáp: "Điện hạ vốn định tự mang đồ đến Cẩm Tú cung, chỉ là kịp , thì nương nương đến Dục Khánh cung ."
"Hôm nay bổn cung đến Dưỡng Tâm điện dâng thang d.ư.ợ.c cho Bệ hạ, sẵn tiện thêm một phần mang đến cho Xuyên nhi, định ghé qua thăm thằng bé." Dung Quý phi trong Dục Khánh cung, "Xem , Xuyên nhi ở trong cung?"
Hoàng Oanh cung kính đáp: "Bẩm nương nương, Điện hạ dặn dò khi học sáng, là hẹn với Thái tử điện hạ, bữa tối cũng cần chuẩn ."
"Vậy ." Dung Quý phi gật đầu, "Lục Bình, đưa thang cho Hoàng Oanh , bổn cung mệt , về cung thôi."
"Dạ, nương nương."
Nghe Dung Quý phi hồi cung, tảng đá trong lòng Hoàng Oanh cuối cùng cũng trút xuống. Tuy công chúa lúc đang ở trong thiên điện, nhưng ai thể xảy chuyện gì, khiến hai chạm mặt .
Lục Bình từ tay cung nhân nhận lấy hộp thức ăn, đang định giao cho Hoàng Oanh thì Dung Quý phi đột nhiên : "Chờ chút, trong xem , tiện thể mang cây an thần hương về cung, cần để Xuyên nhi chạy một chuyến."
Nói xong, Dung Quý phi cất bước Dục Khánh cung.
Hoàng Oanh cau mày, trái tim mới yên vị treo ngược lên. Tuy nhiên nàng cũng thể bịa lý do nào khác: "Dạ, nương nương."
Hoàng Oanh theo Dung Quý phi, Lục Bình thấy nàng chút bất an, lo lắng nhỏ giọng hỏi: "Hoàng Oanh, , sắc mặt chút nào."
Hoàng Oanh lắc đầu: "Lục Bình tỷ tỷ, , chắc là mấy hôm nay mệt mỏi ."
Lục Bình gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ: "Phải , Nhị điện hạ thích trong cung quá nhiều , một cai quản công việc của Dục Khánh cung quả thực là chút vất vả."
"Sao , vì Điện hạ mà chia sẻ lo toan là phận sự của ."
Mèo con Kute
Cả hai đều là cung nữ chưởng sự, quan hệ tệ, nhỏ vài câu, Hoàng Oanh trong lòng vẫn lo lắng cho Thanh Thanh trong thiên điện, bèn : "Quý phi nương nương, nô tỳ thiên điện lấy an thần hương cho ."
"Ừm." Dung Quý phi bắt đầu dạo trong điện, "Lục Bình, mang thang giao cho tiểu phòng bếp của Dục Khánh cung, bổn cung sẽ xem xét xung quanh đây."
"Dạ."
Hoàng Oanh liếc mắt thấy Dung Quý phi cầm một bức thư pháp của Tạ Uẩn Xuyên lên ngắm nghía tỉ mỉ, xem chăm chú, nhất thời sẽ để ý đến chuyện khác, bèn rón rén chạy về thiên điện.
Vừa thiên điện, thấy tiểu đoàn tử từ lúc nào sàn nhà, đang ôm Viêm Hổ luyên thuyên gì đó.
"Công chúa, xuống đất ?"
Hoàng Oanh vội vàng đỡ Thanh Thanh dậy, Thanh Thanh phủi phủi váy, lộ hai lúm đồng tiền nhỏ: "Hoàng Oanh tỷ tỷ, đất bẩn ạ."
Cung nhân mỗi ngày sáng tối đều quét dọn một lượt, đương nhiên bẩn, chỉ là Hoàng Oanh sợ nàng đất sẽ cảm lạnh.
Hoàng Oanh thời gian chuyện khác, nàng lấy an thần hương cho Dung Quý phi. "May mà đây Lý thái y cũng kê đơn an thần cho công chúa, nếu thật biến an thần hương từ ." Hoàng Oanh lấy an thần hương, vỗ vỗ n.g.ự.c , "Ôi chao, nhưng trong lòng cứ thấy bất an thế , thấy Quý phi nương nương hồi cung mới yên tâm ."
Hoàng Oanh đang lấy đồ ở bên , Thanh Thanh ngoan ngoãn ghế đẩu thấp nàng. Viêm Hổ tai khẽ động, thấy gì, thẳng vẻ chăm chú lén.
"Thanh Thanh, Thanh Thanh, thấy , nàng lát nữa sẽ Cẩm Tú cung!"
Thanh Thanh hiếu kỳ: "Cẩm Tú cung là nơi nào?"
"Cẩm Tú cung chính là Dung..." Viêm Hổ khựng , nghĩ nghĩ, cảm thấy điều nên để nó , "À, đó chỉ là một nơi thôi. Trọng điểm cái , trọng điểm là lát nữa Hoàng Oanh sẽ ngoài!"
"Ồ..." Thanh Thanh chớp chớp mắt, trong lòng chút tò mò về Cẩm Tú cung, phần lơ đãng.
Viêm Hổ vây quanh nàng: "Hoàng Oanh trong cung, chúng thể lén lút ngoài ! Cẩm Tú cung cách Dục Khánh cung một đoạn, theo tính toán của Hoàng Oanh thì về về ít nhất mất hơn nửa canh giờ, chúng thể tranh thủ thời gian lén ngoài chơi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thanh-khe-phat-tay-ca-hoang-cung-tan-chay/chuong-17-thanh-thanh-lan-dau-gap-dung-quy-phi.html.]
"Ra ngoài chơi!"
Vừa thấy ba chữ , hai mắt Thanh Thanh lập tức sáng rực, chút tò mò trong lòng nãy liền tan biến như khói.
"Ngươi vẫn đến rừng trúc tìm vị chất tử , tiểu gia dẫn ngươi !"
Viêm Hổ mặt nàng, đắc ý ngẩng đầu, kiêu ngạo như thắng trận. Thanh Thanh nhào tới ôm chặt lấy nó: "Viêm Hổ, Viêm Hổ, ngươi thật thông minh, ngươi là nhất!"
Viêm Hổ gì, chỉ một mực vẫy đuôi thành cánh quạt.
Hai tiểu gia hỏa nhỏ giọng thương lượng một lát, khi Hoàng Oanh tới thì chúng cực kỳ ăn ý, yên lặng ngay ngắn thành một hàng.
Quả nhiên, Viêm Hổ nhầm, Hoàng Oanh cầm xong an thần hương, với Thanh Thanh: "Công chúa, nô tỳ ngoài một lát, sẽ về ngay, công chúa ở trong cung chờ nô tỳ về ?"
"Hôm nay ca ca về nhà, Hoàng Oanh tỷ tỷ cũng ăn bữa tối với Thanh Thanh ?"
Tiểu đoàn tử ôm lấy eo Hoàng Oanh, đầu tựa nàng, ngẩng khuôn mặt nhỏ nàng, môi khẽ chu , dáng vẻ nhỏ nhắn thật đáng thương.
Hoàng Oanh lòng mềm nhũn, đảm bảo: "Nô tỳ sẽ trở về trong vòng một canh giờ, công chúa yên tâm, nô tỳ nhất định sẽ trở về ăn bữa tối cùng công chúa."
"Được!"
Thanh Thanh lập tức nở nụ rạng rỡ, vẻ mềm mại đáng yêu khiến Hoàng Oanh dặn dò thêm một hồi mới yên tâm rời .
Hoàng Oanh nhanh chóng trở chính điện, Dung Quý phi xem qua tất cả các bài văn thư án của Tạ Uẩn Xuyên, sắc mặt vô cùng hài lòng.
"Nương nương, nô tỳ giúp mang về cung."
"Ừm."
Dung Quý phi nghĩ nhiều, sắp xếp gọn gàng đồ vật thư án, bước khỏi chính điện. Hoàng Oanh theo , thầm nghĩ: "Ta cứ theo Quý phi nương nương về cung, tận mắt thấy thì mới yên tâm ."
Thiên điện ở hai bên chính điện, Thanh Thanh vẫn luôn ở Đông thiên điện.
Giờ phút , hai tiểu gia hỏa đang trốn cánh cửa điện, lén lút quan sát động tĩnh của Hoàng Oanh, đợi đến khi Hoàng Oanh khỏi cửa, hai tiểu gia hỏa liền thể lập tức từ cửa mà chuồn ngoài.
Hai tiểu gia hỏa chỉ thò đầu ngoài, hai cái đầu nhỏ chồng lên , lúc lúc .
Dung Quý phi ở phía nhất, một cung váy màu tím, ưu nhã cao quý, tuổi ngoài ba mươi nhưng vẫn kiều diễm như hoa.
Ánh mắt Thanh Thanh lập tức vị dì xinh hấp dẫn, ánh mắt chuyển động theo Dung Quý phi.
"Oa, dì thật xinh ."
Thanh Thanh chớp mắt nàng, trái tim hiểu đập mạnh, vô cớ mà thích vị dì .
" mà, cảm thấy dì vẻ vui ạ."
Dung Quý phi biểu cảm tuy bình thản, nhưng giữa hàng lông mày và ánh mắt toát lên một nỗi buồn man mác. Giống như "Thụ thần bá bá" gặp đêm đó, Thanh Thanh dùng bàn tay nhỏ bé xoa dịu nỗi buồn giữa hàng lông mày của nàng.
Thanh Thanh ngập tràn ánh mắt là Dung Quý phi, còn Viêm Hổ ngập tràn ánh mắt là Hoàng Oanh. Thấy đoàn sắp khỏi cổng Dục Khánh cung, Viêm Hổ còn kích động hơn cả Thanh Thanh: "Sắp ngoài , sắp ngoài , Thanh Thanh, chúng thôi!"
Thanh Thanh Dung Quý phi ngây , nhất thời thấy.