Thanh Thanh khẽ phất tay, cả hoàng cung tan chảy! - Chương 124: Hổ Báo Gai Góc Cãi Cọ

Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:28:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thanh Thanh hớn hở soi gương tự mãn một hồi, đợi đến khi Tạ Uẩn Xuyên gõ cửa hỏi thì nàng mới chạy . “Huynh trưởng, đây !”

 

Tạ Uẩn Xuyên đón lấy nàng, ôm cục bột nhỏ lên, đặt nàng trong vòng tay : “Thanh nhi nhà từ nhỏ xinh .”

 

Thiếu niên từ nhỏ luyện võ, cơ bắp rắn chắc và lồng n.g.ự.c rộng lớn mang theo ấm, khiến Thanh Thanh đặc biệt cảm giác an . Cũng chính vòng tay ấm áp kéo Thanh Thanh từ bờ vực sinh tử trở về.

 

Thanh Thanh an tâm ôm chặt lấy cổ trưởng, vui vẻ nũng : “Huynh trưởng cũng trai lắm!”

 

Tạ Uẩn Xuyên đặc biệt thích cái kiểu nũng của cục bột nhỏ, khẽ gãi mũi nàng, bật khẽ.

 

Hoàng Oanh và những khác bên cạnh thấy mà vô cùng mãn nguyện.

 

Bởi vì là vi phục xuất du ( trong dân gian với trang phục thường dân), theo cũng nhiều, Tạ Uẩn Xuyên chỉ mang theo một Thập Tam. Tạ Uẩn Xuyên đích theo sát bên cạnh , quá lo lắng cục bột nhỏ sẽ gặp chuyện mắt , vì cũng mang theo Xuân Hoa Thu Nguyệt mà chỉ một Tử Quyên theo.

 

Thanh Thanh liền lén lút dặn dò Lão Miêu và Lão Ngư đến Tịnh Nguyệt Hiên.

 

Ngược , Tiểu Bạch từ khi nào đợi sẵn ở cửa Dục Khánh cung, thấy bọn họ , liền tự giác tới, sánh bước bên cạnh Viêm Hổ.

 

“Kìa, Tiểu Bạch, ngươi cũng ?”

 

Tiểu Bạch kiêu ngạo vẫy vẫy đuôi: “Sao, bổn miêu ?”

 

“Cũng , chủ yếu là mấy hôm hỏi ngươi, ngươi thời gian chơi còn bằng đệm êm ngủ một giấc ?” Thanh Thanh cố nín .

 

Tiểu Bạch bình thản: “Ồ, , nhớ.”

 

Viêm Hổ vui: “Đồ lười biếng!”

 

Tiểu Bạch mắt liếc ngang, với tốc độ sét đ.á.n.h kịp bưng tai, vươn móng vuốt cào một cái.

 

“Này ngươi gì thế!”

 

Viêm Hổ tức giận gầm lên với Tiểu Bạch, Tiểu Bạch “meo meo” hai tiếng nhanh nhẹn chạy về phía , Viêm Hổ bực tức đuổi theo .

 

“Khúc khích khúc khích.”

 

Thanh Thanh chọc ngừng, che miệng liên tục bật . Thấy Thanh Thanh vui vẻ, trong lòng Tạ Uẩn Xuyên cũng vui lây.

 

Mọi hẹn giờ Tỵ tại Tuyên Võ môn phía Tây hoàng cung để hội họp, Thanh Thanh cùng mấy nghĩ nên đến sớm một chút, khi còn nửa khắc đồng hồ nữa mới đến giờ Tỵ thì bọn họ đến .

 

khi đến cửa Tuyên Võ môn, mới phát hiện những cỗ xe ngựa của mấy đợi sẵn ở đó, hóa đến sớm hơn cả bọn họ.

 

Xe ngựa đỗ một bên, Tạ Uẩn Kỳ và Tạ Uẩn Giai quả nhiên đang đối mặt cãi vã, Tạ Uẩn Dạng và Tạ Uẩn Văn hai một bên vẻ mặt bất đắc dĩ. Tạ Uẩn Văn cố gắng xoa dịu khí, nhưng thể xen lời nào, còn Tạ Uẩn Dạng thì quen từ lâu, căn bản ý định hòa giải, chỉ mỉm nhạt cãi .

 

Tạ Uẩn Giai mặc một bộ y phục màu vàng non, tươi tắn mà ẩn chứa vẻ tinh nghịch, ôm n.g.ự.c vẻ mặt khinh thường, ngay cả một cái chính diện cũng thèm Tạ Uẩn Kỳ, cứ thế ngẩng cằm mặc kệ cãi vã.

 

Hai đến gần hơn một chút, giọng ồn ào của Tạ Uẩn Kỳ rõ ràng truyền tai hai .

 

“Ngươi cái vẻ mặt gì thế, rốt cuộc ngươi ?”

 

Tạ Uẩn Giai lạnh nhạt : “Ồ.”

 

Tục ngữ phản kích nhất chính là coi như thấy gì, dáng vẻ lơ đễnh của Tạ Uẩn Giai lập tức châm ngòi , Tạ Uẩn Kỳ trong nháy mắt hóa thành một trái pháo nhỏ, nhảy dựng lên ba thước: “Ngươi cái thái độ gì thế, ai chuyện với như !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thanh-thanh-khe-phat-tay-ca-hoang-cung-tan-chay/chuong-124-ho-bao-gai-goc-cai-co.html.]

 

Dường như từ “ đ.á.n.h thức, Tạ Uẩn Giai cuối cùng cũng chịu đầu thẳng Tạ Uẩn Kỳ. Tạ Uẩn Kỳ hào hứng, đang định tiếp tục công kích nàng, liền thấy đôi mắt của Tạ Uẩn Giai đảo qua mấy vòng từ xuống , đó nhẹ nhàng : “Ồ, đây một mà bốn mươi đề chỉ trả lời đúng hai câu .”

 

Tạ Uẩn Kỳ nghẹn họng, rõ Tạ Uẩn Giai gì, tức đến mức nhảy dựng lên định xông đ.á.n.h với nàng, Tiểu Toàn Tử ôm chặt cứng. Tạ Uẩn Kỳ Tiểu Toàn Tử ôm ngang eo, nhưng thể khống chế động tác tay chân của . Tạ Uẩn Kỳ chỉ tay Tạ Uẩn Giai, hai chân ngừng giãy giụa cố gắng xông tới, liên tục vung vẩy như cành liễu gió thổi.

 

“Này ngươi đồ tiện tì ương ngạnh, ngươi dám chế nhạo tiểu gia ư? Ta cho ngươi …”

 

Thấy tình hình càng lúc càng gay gắt, Thanh Thanh còn đến, vội vàng hét lớn một tiếng: “Huynh trưởng!”

 

Tiếng “ trưởng” lập tức thu hút ánh mắt của ba về phía , ồ , còn Tạ Uẩn Giai nữa. Thu hút sự chú ý của ai quan trọng, dù chỉ cần cắt ngang “phép thuật” của Tạ Uẩn Kỳ là .

Mèo con Kute

 

Tiểu bá vương đang lửa giận ngút trời chuẩn phát động tấn công quả nhiên khi thấy giọng Thanh Thanh thì dừng , đó một tay hất văng tay Tiểu Toàn Tử, chỉnh bộ y bào màu xanh ngọc trai mà đặc biệt cùng màu với cục bột nhỏ, khí thế hừng hực buông lời cay nghiệt với Tạ Uẩn Giai.

 

“Hừ, cũng chỉ là Tiểu Toàn Tử ôm chặt tiểu gia mà thôi, ngươi xem tiểu gia sẽ tính sổ với ngươi thế nào!”

 

Tạ Uẩn Giai: “Ồ.”

 

Tạ Uẩn Kỳ nghẹn họng: “Ngươi!”

 

Có thể thấy, Tạ Uẩn Giai Tạ Uẩn Kỳ tức giận hề nhẹ, đến cả miếng ngọc bội trắng mà đặc biệt phối cùng cũng suýt giật xuống vì tức. Nói chính xác thì, là Tạ Uẩn Kỳ tự chọc tức, Tạ Uẩn Giai căn bản là lười biếng thèm để ý đến .

 

Thanh Thanh cố nín , đợi khi Tạ Uẩn Xuyên ôm nàng đến gần, Tạ Uẩn Kỳ mới đổi sang một vẻ mặt khác, tủi mếu máo kể lể với nàng: “Oa, , nàng ức h.i.ế.p !”

 

Tạ Uẩn Giai lạnh nhạt liếc một cái trắng mắt.

 

Tạ Uẩn Dạng lắc đầu, : “Cuối cùng các cũng đến , nếu đến nữa, ngũ sẽ biến thành một cái trống mất.”

 

Thanh Thanh nghĩ đến dáng vẻ tức tối phồng mang trợn má của Tạ Uẩn Kỳ , quả thật là sắp biến thành một cái trống chứa đầy trong bụng .

 

Tạ Uẩn Kỳ hừ một tiếng: “Ta mới , hảo nam nhi đấu với nữ nhi, thể tức giận!”

 

Tạ Uẩn Dạng : “Thật , vẻ mặt tủi tìm Thanh Thanh cầu an ủi, là ai thế?”

 

Tạ Uẩn Kỳ ấp úng nên lời, mấy đều dáng vẻ cứng miệng của chọc ngớt.

 

Tạ Uẩn Xuyên đặt cục bột nhỏ xuống, cục bột nhỏ chạm đất, liền kịp chờ đợi nhào lòng Tạ Uẩn Giai, ôm chặt váy nàng chịu buông tay.

 

Tạ Uẩn Giai khẽ giật , vẫn quen với việc cận với nàng mặt nhiều như , chút tự nhiên chỉnh mái tóc lòa xòa, hai tay gượng gạo đặt lên vai cục bột nhỏ.

 

Mùi hoa hồng quen thuộc Tạ Uẩn Giai xộc mũi, ngọt ngào mà ngấy, hương thơm khiến Thanh Thanh ngây ngất.

 

“Hoàng tỷ, hoàng tỷ, ngũ hoàng ức h.i.ế.p tỷ thế nào , tỷ sợ chứ?”

 

Tạ Uẩn Kỳ ngây : “Không , về phía nàng ? Muội cùng trưởng đồng lòng căm ghét mới đúng chứ!”

 

Thanh Thanh thò mặt khỏi Tạ Uẩn Giai, công bằng mà phân tích: “Chắc chắn là ngũ hoàng chọc ghẹo hoàng tỷ , hoàng tỷ mới rảnh rỗi đến .”

 

“Này , đúng là đồ bạch nhãn lang, trưởng bình thường yêu thương uổng công , còn đang mặc bộ y phục giống !”

 

“Mới là cùng kiểu , chỉ là cùng màu thôi.” Thanh Thanh nghiêm túc đính chính.

 

Tạ Uẩn Kỳ tức giận dậm chân, yêu quý nhất tan nát cõi lòng, ôm lấy trái tim nhỏ vẻ mặt tổn thương, tự leo lên một trong những cỗ xe ngựa.

 

 

Loading...