Thanh Thanh khẽ phất tay, cả hoàng cung tan chảy! - Chương 122: Hắn chỉ có một lối suy nghĩ!

Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:28:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tạ Uẩn Văn tờ đáp án , hiếm khi nên gì. Nhìn chằm chằm một câu hỏi vấn đáp mà Thanh Thanh chỉ , Tạ Uẩn Văn trầm mặc hai giây : “Ừm… xét về một khía cạnh nào đó, ngũ trả lời… ừ, cũng sai.”

 

Thanh Thanh nghiêng đầu, đôi mắt to tròn chớp chớp ngơ ngác, chờ giải đáp.

 

Tạ Uẩn Văn Tạ Uẩn Kỳ, thấy vẻ mặt y thản nhiên, chút ngượng ngùng hổ, ngược giữa hàng lông mày còn toát lên vẻ bất phục.

 

“Tứ ca cứ , lớn tiếng! Đọc cho phân xử, đáp án của đều là do tự chân tình cảm ngộ mà , Lưu thái phó lão nhân gia đó dựa mà gạch bài của chứ?”

 

Tạ Uẩn Văn vốn vạch trần y, nhưng hai , một tò mò ngây thơ, một nóng lòng y to cho Thanh Thanh , đành c.ắ.n răng theo nội dung bài thi mà .

 

“Câu , là bảo chúng bình luận về ‘Vì rau củ Tống Quốc trồng hơn Ngu Quốc, Ngu Quốc chỉ cần mua từ Tống Quốc là , cần tốn thời gian công sức tự trồng trọt’. Ngũ là… Ta cho rằng lời vô cùng ngu xuẩn. Còn câu , hỏi chúng ‘Oa Quốc thường xuyên gặp tai họa địa long, thế nào để phòng ngừa?’ Ngũ đáp rằng… Ta cho rằng bọn Oa khấu đáng đời, cần để ý! Nếu nhất định để ý, thì hãy thuyền vòng quanh Oa Quốc một vòng mà chế giễu bọn chúng!”

 

Tạ Uẩn Văn khó khăn đáp án của Tạ Uẩn Kỳ, thể thấy, chật vật.

 

Không đáp án chọc cho tức , sự vô lý của Tạ Uẩn Kỳ cho bật , Tạ Uẩn Văn mím môi, cố gắng hết sức để bật .

 

“Ha ha ha ha ha!”

 

Thanh Thanh còn câu nệ nữa, nàng che giấu mà phá lên.

 

Oa Quốc nàng từng Tạ Uẩn Xuyên kể, đó là một tiểu quốc đối diện Ngu Quốc ở phía Đông Hải, tính tình hung bạo.

 

Từ thời thái tổ phụ của họ, những tên Oa khấu của Oa Quốc thường xuyên vượt biển sang quấy nhiễu dân chúng biên giới, ưa thích đốt phá, g.i.ế.c chóc, cướp bóc, vô cùng quá đáng.

 

Nếu các quốc gia như Tống Quốc đối với Ngu Quốc là mối quan hệ địch bạn, thì Oa Quốc nghi ngờ gì chính là mối quan hệ đối địch kiên định.

 

18_Đáp án của Tạ Uẩn Kỳ thoạt , thật sự vấn đề gì, thậm chí còn khiến chút xung động tán đồng.

 

Thấy Thanh Thanh đến lợi hại, tiểu bá vương vui, sụ mặt xuống: “Cười cái gì, chẳng lẽ chỗ nào đúng ?”

 

“Không ngũ hoàng , quá đúng , ha ha ha ha ha… ợ.”

 

Rõ ràng Lưu thái phó đề là khảo sát xem họ biện pháp nào hiệu quả để phòng ngừa những trận địa long thường xuyên xảy , Tạ Uẩn Kỳ thẳng thừng biến thành một “câu hỏi cảm xúc cá nhân”.

 

Rõ ràng là hỏi ý kiến của họ về một câu , y biến thành một câu hỏi đúng sai.

 

Thanh Thanh nấc, nhưng ngừng , chỉ thể nấc , thoạt như tiếng nàng tiếng ngỗng .

 

Tạ Uẩn Kỳ hừ một tiếng: “Các ngươi hiểu cái gì, các ngươi chính là ghen tị sự thẳng thắn của tiểu gia ! Nhìn xem những lời các ngươi ê a ê a đó, tiểu gia một câu là thể trả lời xong.”

 

Tạ Uẩn Văn xoa trán, nên giải thích với y thế nào.

 

Nếu y trả lời sai, thì thật sự ai phản bác .

 

nếu y đúng, thực là vấn đề đó.

 

Giống như khiến hai đoạn “vô nghĩa mà vô nghĩa”, ăn thì vị, bỏ thì tiếc, thật khó mà đ.á.n.h giá.

 

Tiểu Toàn Tử nhắm mắt , thầm thì: “Ngu thì cứ ngu , dù nương nương cũng chẳng yêu cầu gì với điện hạ!”

 

Tạ Uẩn Văn cau mày, suy nghĩ hồi lâu xem nên giải thích với y thế nào.

 

Suy nghĩ một chút, Tạ Uẩn Văn chỉ con vẹt lông xanh bên cửa sổ, hỏi: “Ngũ , hỏi , thấy con vẹt , thể miêu tả nó một cách sinh động ?”

 

Con vẹt xanh biếc, mỏ xanh lam, hệt như linh tước bay từ thơ Vương Duy.

 

Thanh Thanh kỹ, cái dễ miêu tả quá, ngay cả nàng cũng thể vài câu thơ để miêu tả con vẹt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thanh-khe-phat-tay-ca-hoang-cung-tan-chay/chuong-122-han-chi-co-mot-loi-suy-nghi.html.]

Nào là “xuân đến nước sông xanh biếc như lam”, “ao hồ mọc cỏ xuân, sông biếc chim càng trắng”…

 

thì, nàng còn thể , đây là con vẹt bình thường, đây là con vẹt trong thơ Vương Duy!

 

Tóm , chỉ cần tùy ý trích dẫn vài câu thơ ca phú, điểm xuyết thêm vài lời lẽ hoa mỹ, tuyệt đối sẽ là một bài đạt điểm tối đa.

 

Thanh Thanh và Tạ Uẩn Văn đều mong đợi về phía Tạ Uẩn Kỳ, ngay cả tiểu Toàn Tử cũng thầm nín thở tập trung.

 

Tạ Uẩn Kỳ đặt cằm giữa ngón cái và ngón trỏ, nghiêm túc suy nghĩ.

 

Vừa suy nghĩ, gật đầu.

 

Thanh Thanh và Tạ Uẩn Văn , thầm nghĩ chắc chắn , y chìm đắm suy nghĩ!

 

Dưới sự mong đợi của mấy , Tạ Uẩn Kỳ cố gắng suy nghĩ cuối cùng cũng lắc đầu nguây nguẩy mở lời: “Bên cửa sổ một con chim xanh.”

 

Tạ Uẩn Kỳ ngừng .

 

Mấy càng thêm mong đợi.

 

“Con chim , xanh. Xanh đến mức nào , xanh, vô cùng xanh, cực kỳ xanh, đặc biệt xanh, xanh vô đối, siêu xanh! Con chim xanh mang đến cho một cảm giác xanh, cứ như thể đây là một con chim xanh .”

 

Thanh Thanh:?

 

Tạ Uẩn Văn:?

 

Những khác:?

 

Không chỉ tiểu Toàn Tử vẫn luôn ôm hy vọng lớn lao cảm thấy mơ hồ, mà ngay cả những khác đang cắm đầu việc trong điện xong cũng đều thấy khó hiểu và thể tin nổi.

 

Tử Quyên khi đó sửng sốt, nghi ngờ lầm điều gì đó, còn lén lút nghiêng đầu phản ứng của những khác, phát hiện những khác cũng đều vẻ mặt kỳ lạ tương tự mới yên tâm.

 

Ngay cả con vẹt vẫn luôn yên lặng vuốt ve bộ lông của bên cửa sổ, cũng đột nhiên bắt đầu c.h.ử.i rủa ầm ĩ: “Xanh xanh xanh, ngươi mới xanh, ngươi xanh nhất, văn hóa thì đừng vẻ!”

 

Sau khi c.h.ử.i bới bằng tiếng chim mà chỉ Thanh Thanh thể hiểu, con vẹt nhỏ còn tức giận thêm hai câu bằng tiếng : “Đồ ngốc, đồ ngốc, đồ ngốc!”

 

Tạ Uẩn Kỳ tức đến giậm chân: “Ngươi con chim xanh , ngươi cái gì thế! Tứ ca, chim của c.h.ử.i ! Ta hầm con chim món canh chim xanh!”

 

Con chim là do Tạ Uẩn Văn nhặt hơn một tháng , tên là Diệp Tử. Hắn vẫn luôn tự tay chăm sóc, nên nảy sinh tình cảm sâu đậm, đừng nỡ trách mắng Diệp Tử một trận, Tạ Uẩn Văn thậm chí còn hùa theo Diệp Tử vài câu.

 

Thanh Thanh khóe miệng giật giật, nghiền ngẫm đoạn “vô nghĩa” mà Tạ Uẩn Kỳ , miễn cưỡng vỗ tay: “Ngũ hoàng miêu tả, cũng sát thực.”

 

Quả thật là xanh.

 

Chỉ cần lời y thể tưởng tượng Diệp Tử rốt cuộc là con chim màu gì .

 

Ha, ha, ha.

 

Tạ Uẩn Kỳ kiêu ngạo ngẩng đầu, ôm lấy Thanh Thanh: “Hừ, vẫn chỉ tiểu bất điểm nhà chúng mới thể thưởng thức ý cảnh của !”

 

Thanh Thanh khan hai tiếng, vô cùng bất lực.

 

Tạ Uẩn Văn vốn định mượn chủ đề để chỉ vấn đề y trả lời lạc đề, nhưng qua chuyện , Tạ Uẩn Văn cũng hiểu rõ.

 

Mèo con Kute

Tạ Uẩn Kỳ trả lời lạc đề, y thật sự là một thẳng tính, căn bản đầu óc dư thừa để suy nghĩ đến những tầng sâu hơn!

 

Tạ Uẩn Văn mệt mỏi trong lòng nữa, Thanh Thanh vốn cũng chỉ đổi chủ đề để điều chỉnh tâm trạng cho Tạ Uẩn Văn. Ừm, tuy rằng là đổi sang chuyện khác để buồn bực, nhưng thể coi là thành công chứ?

 

 

Loading...