Thanh Thanh khẽ phất tay, cả hoàng cung tan chảy! - Chương 117: Bùi Kỵ Lại Một Lần Nữa Bị Lạnh Lẽo Bao Trùm

Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:28:10
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Hả?" Thanh Thanh nghi hoặc. "Ngay trong tẩm cung của nàng , một pho tượng Phật ngọc nhỏ, mỗi bổn miêu thấy nàng đều nửa đêm mang tượng lễ bái. Cũng rõ là trùng hợp bổn miêu mỗi thấy đều là lúc nửa đêm, là nàng chỉ việc lúc nửa đêm thôi."

 

Điều quả thực khiến Thanh Thanh cảm thấy chút bất ngờ.

 

Có một câu rằng, những điều tin cũng , nhưng giữ lòng kính sợ.

 

Trong lòng Thanh Thanh, Trịnh Hoàng hậu vẫn luôn là như .

 

Mặc dù Trịnh Hoàng hậu khen ngợi Tạ Uẩn Giai thể tịnh tâm lễ Phật, nhưng trong từng lời của Trịnh Hoàng hậu đều lộ rằng nàng tin Phật.

 

Nếu Trịnh Hoàng hậu tin Phật, thì thể chỉ là vài câu khen ngợi đơn thuần.

 

Hơn nữa ở trong cung lâu, ngoài Thái hậu , cũng từng phi tần nào trong cung tin Phật.

 

Vậy Trịnh Hoàng hậu vì lén lút một tụng kinh nửa đêm?

 

Thanh Thanh còn kịp nghĩ rõ, thì cửa Tĩnh Nguyệt Hiên.

 

Sau khi Nội Vụ Phủ đổi quản sự, Bùi Kỵ thể đắc tội, sớm phái đến Tĩnh Nguyệt Hiên sửa sang nơi đây một phen.

 

Chỉ là Bùi Kỵ đồng ý, Nội Vụ Phủ gì đó để cấp thấy, nhằm bày tỏ thái độ đoan chính hiện tại của họ. Thế là Nội Vụ Phủ nhân lúc hôm qua Bùi Kỵ dự cung yến mặt, tự chủ động dẫn theo một đám mở rộng tiền viện gấp đôi.

 

Không chỉ mới tất cả thứ ngoài căn nhà, mà còn xây một cái đình nhỏ ở một góc sân.

 

Trong đình nhỏ đặt một chiếc bàn đá, Thanh Thanh thích cái đình . Nếu mùa hè trong đình hóng mát, ăn thêm chút hoa quả ướp lạnh, nàng dám nghĩ sẽ đến mức nào.

 

"Oa, Nội Vụ Phủ tay nhanh như , Bùi Kỵ ca ca chỉ ngoài hai ba canh giờ, mà ngay cả đình cũng thể sửa xong ư?"

 

Tử Quyên : "Nói gì thì , Nội Vụ Phủ vốn chuẩn từ sớm, hơn nữa các thợ thủ công của Nội Vụ Phủ ai nấy tay nghề đều tinh xảo. Chỉ cần đông , xong trong hai canh giờ cũng là hợp lý."

 

Thanh Thanh "ồ" một tiếng, trong đầu hiện lên cảnh tượng một đám khiêng đồ vật nặng nhọc tới, đặt xuống liền bắt đầu gõ gõ đập đập, đó ồn ào kéo rời .

 

A Phúc tay xách một cái thùng gỗ rỗng từ phía căn nhà , dường như mới tưới nước xong ở vườn rau trở về.

 

A Phúc sớm coi Thanh Thanh là nhà, thấy nàng tới, cũng còn vẻ câu nệ như , quen mà lên tiếng chào hỏi.

 

"Ai, Nhị công chúa!" A Phúc trông thấy con mèo trắng vai nàng, chút hiếm lạ, "Oa, thêm một con nữa, con mèo trắng thật!"

 

Thanh Thanh mỉm : "A Phúc, đây là Tiểu Bạch. Tiểu Bạch, đây là A Phúc."

 

Tiểu Bạch kiêu ngạo lạnh lùng "meo" một tiếng, coi như chào hỏi .

 

A Phúc ngây ngốc gật đầu: "Ồ ồ ồ, ngươi khỏe, ngươi khỏe!"

 

Bởi vì Thanh Thanh luôn dẫn Viêm Hổ chạy đến Tĩnh Nguyệt Hiên, nên Tĩnh Nguyệt Hiên sẵn bát lớn chuyên để Viêm Hổ ăn cơm .

 

bây giờ giờ ăn, trong bát đựng là nước, Viêm Hổ quen đường quen lối chạy tới uống nước.

 

Tiểu Bạch thích để ý khác, dứt khoát chạy đến cùng Viêm Hổ uống nước.

 

A Phúc còn chút vui vẻ: "Thật lạ nha, ai cũng mèo ch.ó hòa hợp , Tiểu Bạch với Viêm Hổ hòa thuận đến ?"

 

Thanh Thanh nghĩ nghĩ: "Bởi vì chúng đều là những bảo bối ôn hòa tùy tính!"

 

Tử Quyên lời nàng chọc , Viêm Hổ kiêu ngạo, Tiểu Bạch kiêu kỳ, cũng dính dáng đến bốn chữ ôn hòa tùy tính .

 

Tử Quyên hỏi A Phúc: "Công tử nhà ngươi ?"

 

Nhắc đến việc , A Phúc lộ vẻ sầu muộn, chút khó hiểu: "Nói cũng thấy lạ, ngày thường công tử thức dậy là cả ngày sách. Hôm nay , trời còn sáng dậy chạy quanh hồ Nam mấy vòng. Bây giờ khai hoang một mảnh đất rau mới, còn cho giúp, mồ hôi."

 

Thanh Thanh giật , mơ hồ cảm nhận điều gì đó.

 

"Bùi Kỵ ca ca ở ?"

 

"Ngay phía đó, công tử tháo dỡ hàng rào hậu viện, vẽ một phạm vi mới, mở rộng hậu viện một chút, đó tiếp tục mở rộng mảnh vườn rau cũ thêm một khoảnh để xới đất."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thanh-khe-phat-tay-ca-hoang-cung-tan-chay/chuong-117-bui-ky-lai-mot-lan-nua-bi-lanh-leo-bao-trum.html.]

 

Thanh Thanh nghĩ nhiều, dặn dò Tử Quyên đưa lão miêu và lão ngư đợi ở đây , chỉnh áo choàng chạy về phía .

 

Viêm Hổ thấy nàng , cũng theo, liền Tiểu Bạch một tay ấn .

 

"Ngươi gì?"

 

Viêm Hổ bày vẻ mặt "ngươi ", : "Thanh Thanh , ngươi mau buông ."

 

"Chậc chậc chậc, vẫn còn non lắm." Tiểu Bạch cố vẻ thần bí lắc đầu, "Ngươi thấy nàng ngay cả cung nữ cận cũng dẫn theo , chắc chắn là nàng khác thấy bọn họ chuyện."

 

Viêm Hổ khựng : "Ồ, tiểu gia chẳng ."

 

Tiểu Bạch: "..."

 

Viêm Hổ tuy ngoài miệng chịu thua, nhưng cũng còn theo nữa, ngoan ngoãn cửa chờ đợi.

 

Thanh Thanh cho bọn họ qua, Tử Quyên và những khác cũng việc gì.

 

Thời khắc gần đến giữa trưa, cũng còn quá lạnh, A Phúc liền đun một ấm nóng, mấy trong đình trò chuyện g.i.ế.c thời gian.

 

Thanh Thanh chạy đến hậu viện, quả nhiên thấy Bùi Kỵ một đang vùi đầu việc cực nhọc.

 

Có lẽ là để tiện việc, Bùi Kỵ mặc lên bộ quần áo cũ đây.

 

Thiếu niên phong thái thanh nhã như trăng rằm, gương mặt trong trẻo như nước mùa thu, trong tay cầm chiếc búa tạ, từng nhát từng nhát một đóng những tấm ván gỗ tháo xuống đất.

 

Không là ảo giác của Thanh Thanh , chỉ mới một đêm gặp, nàng luôn cảm thấy vẻ vui vẻ hân hoan khó khăn lắm mới Bùi Kỵ biến mất còn dấu vết, một nữa sự hờ hững và lạnh lẽo che lấp.

 

Lòng Thanh Thanh bỗng dưng quặn đau.

 

Một lát , Thanh Thanh nở nụ , "đát đát đát" chạy tới, vui vẻ gọi : "Bùi Kỵ ca ca!"

 

Bùi Kỵ giật , hôm nay y vẫn luôn tiêu hao thể lực, kỳ thực sớm mệt mỏi rã rời, nhưng cố kìm nén một cỗ khí lực dừng .

 

Vừa nãy quá chuyên tâm, hề chú ý thấy nàng tới.

 

Bùi Kỵ đặt công cụ trong tay xuống, khẽ : "Sao tới đây?"

 

Thanh Thanh đối với xưa nay lời thẳng, giấu giếm.

 

Thêm đó thấy tâm trạng đúng, Thanh Thanh càng những lời khách sáo vòng vo.

 

sự cô đơn và tịch mịch của Bùi Kỵ, cùng với cỗ khí lực kìm nén trong , đầu tiên bộc lộ chút che giấu.

 

Kỳ thực Thanh Thanh , nàng vẫn luôn .

 

Bùi Kỵ thông minh, thông minh đến mức tuổi nhỏ thể thỏa sức khống chế cảm xúc của , thậm chí vô tình nhưng cố ý khiến nàng chú ý đến một chi tiết nhỏ nhặt của , từ đó đạt mục đích của bản .

 

Thế nhưng Bùi Kỵ cách nào khác.

 

Mèo con Kute

Hắn cũng mới mười tuổi.

 

Hắn một nơi đất khách quê , ngay cả Tống Quốc cũng bỏ rơi , cách nào.

 

Hắn ẩn bên ngoài đám đông, cố gắng để dính phiền phức. Sau khi Thanh Thanh đột nhiên xuất hiện, thử lợi dụng Thanh Thanh, để bản sống hơn một chút.

 

Thanh Thanh đều hiểu rõ.

 

Thế nhưng, Thanh Thanh bao giờ toạc , cũng vẫn luôn ngây thơ thuận theo nhánh cây Bùi Kỵ ném mà leo lên.

 

Bởi vì Thanh Thanh, cũng từng trải qua cảm giác bỏ rơi ở bên ngoài.

 

Đêm mưa lớn như trút nước , Thanh Thanh mơ hồ nhưng tỉnh táo.

 

 

Loading...