Thanh Thanh khẽ phất tay, cả hoàng cung tan chảy! - Chương 103: Tĩnh Phi Sao Luôn Phải Gánh Tội
Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:25:09
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Thì là thế.”
“Không ngờ Duyệt Tần tâm tư độc ác đến , cư nhiên hết đến khác hãm hại hoàng tử công chúa!”
“ đó, cách đây lâu mới nàng ở Xướng Âm Các toan hãm hại Ngũ hoàng tử, hôm nay đến hãm hại Nhị công chúa, đáng đời đ.á.n.h lãnh cung!”
Duyệt Tần: (??)?
Được , ngươi tự hối hận nên đem cung khai ?
Duyệt Tần ba phần mờ mịt, bốn phần kinh hãi, năm phần hoảng loạn, giọng cực khẽ thoát từ cổ họng, hỏi Tố Ngọc: “Chuyện gì thế , ngươi đó vấn đề ?”
Tố Ngọc hoang mang: “Ta , nương nương, lúc đó khi đưa tiền rõ mà.”
Duyệt Tần lườm Tố Ngọc một cái, thừa lúc Tạ Ngự Tiêu mở miệng, nàng liều mạng hất đổ trách nhiệm: “Bệ hạ minh xét! Thần hao tâm tổn trí, lẽ nào chỉ vì tự bẽ mặt như thế trong yến tiệc cung đình ! Lúc đó hai vị công chúa cãi cọ trong Kim Nghi Điện, bao nhiêu trong Kim Nghi Điện đều thấy rõ, lẽ nào đều là thần mua chuộc cả ? Thần đắc tội với Nhị công chúa ở mà té nước bẩn như . Chất liệu của chiếc áo khoác …”
Tạ Uẩn Xuyên trực tiếp cắt lời nàng : “Duyệt Tần nương nương chiếc áo khoác từ Hàng trù?”
Duyệt Tần sững sờ, Tạ Uẩn Xuyên thong dong : “Ta đoán câu tiếp theo của nàng là , Hàng trù là của Tĩnh Phi nương nương, lẽ là chiếc áo khoác do Tĩnh Phi nương nương bằng cách nào đến sương phòng của Kim Nghi Điện.”
Quả nhiên chuyện cứ thế liên tiếp xảy , một yến tiệc Nguyên Tiêu nhỏ bé những chuyện ly kỳ đến , nhất thời ánh mắt theo lời Tạ Uẩn Xuyên mà đổ dồn về phía Tĩnh Phi.
Tĩnh Phi: “À?”
Sao là nàng ?
Tĩnh Phi thấy đều , vội vàng lắc đầu: “Không , . Bệ hạ, thần ngày thường quả thực thích tự quần áo để g.i.ế.c thời gian, nhưng mà… đợi , Duyệt Tần, bản cung nhớ hình như tấm Hàng trù màu nguyệt bạch đó là bản cung ban cho ngươi ?”
Duyệt Tần sớm nghĩ lời lẽ: “Tĩnh Phi tỷ tỷ, cho dù tỷ tỷ cấm túc trong lòng oán cũng thể năng lung tung như ! Thần khi nào nhận qua?”
“Ngươi!”
Tĩnh Phi quả thực thể đưa bằng chứng.
Chỉ là một tấm Hàng trù thôi, Tĩnh Phi vốn là con gái của Hộ Bộ Thượng thư, thứ nàng thiếu nhất chính là bạc, nàng thể để một tấm Hàng trù trong lòng, nếu hôm nay, nàng suýt nhớ từng Hàng trù năm ngoái .
Mèo con Kute
Vì , lúc đó khi tùy tiện ban Hàng trù cho Duyệt Tần, nàng cũng đặc biệt yêu cầu kho ghi chép .
Duyệt Tần chút đắc ý, liếc xéo Thải Điệp: “Bệ hạ, thần cũng cung nữ là ai phái đến hãm hại thần , thần gì cả!”
Tạ Ngự Tiêu bình thản : “Không Tĩnh Phi cũng ngươi, lẽ nào việc là trẫm .”
Trong lời mang theo vài phần tức giận, Tĩnh Phi và Duyệt Tần đồng loạt quỳ xuống, dám thêm lời nào.
Tạ Uẩn Xuyên: “Phụ hoàng, nhi thần tìm thấy vài món đồ, dâng lên phụ hoàng xem thử.”
“Đem lên đây.”
Thập Tam từ trong lòng lấy mấy phong thư đưa cho Tạ Uẩn Xuyên, cùng với chiếc ấn chương đó, Tạ Uẩn Xuyên cùng đưa cho Hầu công công, Hầu công công dâng lên Tạ Ngự Tiêu.
Tất cả đều rướn cổ xem đó là thứ gì, nhưng chỉ thể thấy đó là mấy phong thư.
Sống lưng Duyệt Tần chợt lạnh, cái lạnh thấu xương vô cớ lan từ lòng bàn chân đến đỉnh đầu.
Những thứ , mà quen mắt quá…
Duyệt Tần kinh hãi đầu Tạ Uẩn Xuyên, nhưng thấy Thanh Thanh đang bên cạnh Tạ Uẩn Xuyên.
Thanh Thanh chút tiếc nuối mỉm với nàng , tiếng động dùng khẩu hình : “Hại cũng hại mà thôi.”
Linh cảm trong lòng Duyệt Tần càng lúc càng mãnh liệt, bọn họ …!
Duyệt Tần thậm chí dám Tạ Ngự Tiêu, bởi vì nàng cảm nhận uy áp ngày càng mạnh mẽ, đó là uy nghiêm vô hình thuộc về đế vương.
Thanh Thanh khi xong câu đó với Duyệt Tần, trong lòng còn chút ngượng ngùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-thanh-khe-phat-tay-ca-hoang-cung-tan-chay/chuong-103-tinh-phi-sao-luon-phai-ganh-toi.html.]
Vì nàng trông hệt như kẻ chuyện ác xong đắc ý khoe khoang .
Viêm Hổ vẫn luôn xổm bên cạnh chỗ của Thanh Thanh ngoan ngoãn quan sát, thấy biểu hiện của Thanh Thanh, còn kiêu ngạo ưỡn ngực.
“Quả hổ là của tiểu gia, đúng là thông minh!”
“ , đúng , ngờ công chúa điện hạ nhỏ tuổi như thông minh và điềm tĩnh, đây còn thấy nàng chút ngốc nghếch đó!”
“Sao mà ngốc nghếch , nhãi ranh một đứa, nếu bình thường tiểu gia ở bên thì còn nàng sẽ chịu bao nhiêu thiệt thòi nữa.”
Viêm Hổ theo bản năng đắc ý trả lời, xong mới phản ứng , ch.ó chấn động: “Ngươi là ai? Lẽ nào còn thứ hai thể hiểu lời tiểu gia !”
Viêm Hổ quanh một vòng cũng thấy bóng , Tiểu Hắc trốn bàn, chạm : “Viêm Hổ đại nhân, ở đây nè!”
Viêm Hổ cúi đầu, thấy Tiểu Hắc dùng khăn trải bàn che chỉ để lộ một cái đầu: “…Ngươi ở đây?”
Tiểu Hắc hắc hắc: “Hì hì, từ xa ngửi thấy mùi thơm ở đây , Tiểu Hắc cũng đến góp vui chút thôi. Đây là đang cãi vã cái gì thế, nhưng may mà bên cãi vã kịch liệt, sự chú ý của đều ở bên , Tiểu Hắc mới thể lén lút lẻn , nếu Viêm Hổ đại nhân thấy .”
Viêm Hổ câu “góp vui” của ý gì, thừa lúc ai chú ý, nhanh chóng ngậm một miếng thịt đưa cho .
Tiểu Hắc cảm ơn đội ơn: “Viêm Hổ đại nhân, sẽ ủng hộ ngài cả đời!”
Viêm Hổ để ý đến , tiếp tục tập trung sự chú ý Thanh Thanh, Tiểu Hắc thấy , cũng ăn xem trò vui.
Thanh Thanh kịp cảm khái quá nhiều, bởi vì Tạ Ngự Tiêu khi xem xong mấy món đồ thì rõ ràng tức giận.
Không kiểu tức giận bất lực bật , mà là sự tức giận rõ ràng, gân xanh trán giận đến nỗi giật giật.
Tạ Ngự Tiêu lạnh một tiếng, những phong thư trong tay vò nát.
Trịnh Hoàng hậu rõ nội dung thư, đành hỏi : “Bệ hạ, thư …”
Tạ Ngự Tiêu gì, trực tiếp dùng sức ném chiếc ly rượu mặt xuống mặt Duyệt Tần.
Tất cả sợ đến dám , Kim Nghi Điện yên tĩnh đến gần như quỷ dị, ngay cả tiếng thở cũng khẽ đến đáng sợ, ai lúc chọc giận Thiên tử.
Thân Duyệt Tần run lên, mồ hôi lạnh thấm ướt cả trán.
Trịnh Hoàng hậu cũng giật , vội vàng sai Thải Vân lấy ly rượu mới.
Thải Vân vẫn luôn một bên, động đậy, Tiểu Hắc mới phát hiện còn một nữa ở đó.
Tiểu Hắc Thải Vân một cái, đúng lúc Thải Vân đang thấp giọng dặn dò cung nữ lấy ly rượu mới.
Vì Kim Nghi Điện yên tĩnh đến nỗi một cây kim rơi xuống đất cũng thể thấy, cộng thêm thính giác của chuột vốn , nên dù giọng Thải Vân nhỏ, Tiểu Hắc vẫn thấy tiếng của Thải Vân.
“Sao còn mau lấy ly rượu mới về, mắt ! Cũng may nương nương lòng thiện mới trách tội!”
Miếng thịt trong tay Tiểu Hắc “tách” một tiếng rơi xuống đất.
Viêm Hổ cúi đầu: “Sao thế?”
Tiểu Hắc kích động: “Ta tìm thấy , cuối cùng cũng tìm thấy !”
“À?”
Viêm Hổ khó hiểu Tiểu Hắc đang kích động xoay vòng tại chỗ, Tiểu Hắc nhảy hai cái, một tiếng nào, từ trong bóng tối lẻn mất.
Viêm Hổ theo hướng rời vài , để ý đến nữa.
Trong bộ Kim Nghi Điện, bình tĩnh nhất chính là Tạ Uẩn Xuyên và Thanh Thanh, Tạ Uẩn Xuyên cúi nhặt chiếc ly rượu Tạ Ngự Tiêu ném xuống, như Duyệt Tần đang run rẩy mà ,
“Duyệt Tần nương nương lạnh , run rẩy dữ dội đến .”