Thanh Đạm Như Cúc - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-05-01 10:58:35
Lượt xem: 298

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhưng đại tỷ đã hứa sẽ che chở cho ta trong tương lai, cảm giác an toàn bỗng tràn đầy, biết làm sao đây?

Thôi phu nhân quả thật rất tinh tường trong việc đánh giá đức hạnh của nữ tử.

Vì vậy, khi Thôi nhị công tử định hôn với con gái trưởng của một gia đình quan ngũ phẩm, nổi tiếng vì đức hạnh vị tha, chúng ta không lấy làm ngạc nhiên.

Mẫu thân lười biếng nghiêng mình trên sạp: "Xem ra, Thôi phu nhân còn dễ đối phó hơn cả tổ mẫu của con. Chỉ không biết vị hôn thê của nhị công tử Thôi là hạng người nào."

Kim cô cô vừa ăn hạt dưa vừa cười nói: "Hạng người nào, người nhìn lại bản thân, rồi nhìn nhị tiểu thư nhà chúng ta mà xem, chẳng lẽ còn chưa biết sao? Tám phần cũng là hàng giả mạo."

6

Mang theo sự tò mò về nhị tẩu, vào mùa xuân năm sau, cuối cùng ta cũng được thổi kèn đánh trống gả vào Thôi gia.

Tấm khăn trùm che khuất mặt ta, nhưng cúi đầu vẫn có thể thấy rõ bàn tay thon dài, khung xương rõ ràng của Thôi tam công tử.

Trong những câu chuyện ta viết, bàn tay này ít nhất phải miêu tả chi tiết đến ba trang. Ta càng ngắm, mặt càng đỏ bừng.

Đêm tân hôn, tam công tử không hề phụ sự mong đợi, bàn tay ấy quả thực khiến ta lên lên xuống xuống, cao cao thấp thấp, miệng rên rỉ không ngừng.

Từ nay viết truyện, ta cũng có thực tiễn để làm cơ sở rồi.

Tam công tử dường như cũng có những suy nghĩ riêng về người vợ "thanh đạm như cúc" này.

Chàng khiến ta đạt đến đỉnh cao, rồi nở nụ cười hỏi: "Mẫu thân nói ngày xưa đưa ba huynh đệ chúng ta ra trước mặt nàng, sao lại vừa vặn nàng chọn trúng ta?"

Trong đầu ta có hàng tá lý do đạo lý, nhưng sắc đẹp làm người ta can đảm, dưới ánh mắt sắc sảo của tam công tử, ta không nhịn được mà thốt lên: "Chàng đẹp nhất."

Câu trả lời này dường như rất làm tam công tử hài lòng, vì bàn tay kia càng thêm khéo léo, nhảy nhót.

Sau một đêm ngủ ngon lành, sáng hôm sau tỉnh dậy, dựa vào sự dịu dàng của tam công tử, ta hợp lý nghi ngờ rằng tối qua chàng cũng rất hài lòng với ta.

Phu quân ôn nhu, lại còn đẹp mắt.

Mẹ chồng rộng rãi, đối đãi với ta như con ruột.

Việc quản gia lo liệu đều do đại tỷ xử lý.

Cuộc sống ở Thôi phủ, ta thích nghi rất nhanh.

Hồng Trần Vô Định

Khi ta đang chuẩn bị tiếp nhận việc chép kinh Phật, công cụ gian lận vĩ đại mà ta đã dùng bao năm, thì nhị tẩu - người mà ta đã tò mò bấy lâu - bất ngờ xuất hiện.

Nàng khoác tay ta, thân thiết xin phép mẹ chồng: "Mẫu thân, việc chép kinh Phật hãy để con làm, đệ muội còn trẻ, đang tuổi ham chơi."

Ta ngơ ngác ngẩng đầu, vừa vặn nhìn thấy đại tỷ cười cười nhìn ta.

Trong khoảnh khắc, m.á.u dồn hết lên não, mặt ta đỏ bừng đến tận cổ.

Hừm, ta vờ vịt nửa đời, đến đây lại gặp phải đối thủ rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-dam-nhu-cuc/chuong-4.html.]

Mẹ chồng vui vẻ nắm lấy tay ta và nhị tẩu, nói: "Lan Lan thanh đạm như cúc, không tranh giành, còn Vãn Như thì luôn hy sinh vì người khác, thật vô cùng công tâm. Sau này, các con hãy cùng theo học quản gia với La Nhiễm, sống sao cho thật tốt."

Ta gượng cười, lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác ấm ức mà đại tỷ đã trải qua.

Đại tỷ thì điềm nhiên mà tán dương: "Mẫu thân, đây đều là phúc khí của người, ở kinh thành này, ai tìm được gia đình nào hòa thuận như chúng ta?"

Nhìn mẹ chồng càng thêm tự đắc, lần đầu tiên ta biết ơn sự tiên đoán sáng suốt của mẫu thân.

Nếu đại tỷ không cùng chung chí hướng với ta, với chút tài mọn của ta, sớm muộn cũng bị họ nuốt chửng không chừa mẩu xương nào.

Lúc mang phần tiền chia từ việc bán truyện đến cho đại tỷ, ta cung kính vô cùng.

Đại tỷ liếc nhìn ta: "Xẹp lép rồi à?"

Ta cúi đầu, không dám nói nhiều.

Thực sự là một gia đình đầy mưu mẹo, ai nấy đều có tám trăm tâm tư, kẻ thiếu đầu óc như ta quả thật khó mà hòa nhập.

Đại tỷ đành bất lực, gõ nhẹ lên trán ta: "Đồ ngốc, thanh đạm như cúc của ngươi đâu rồi? Phải học mà áp dụng chứ!"

Mẫu thân chỉ dạy ta cách che giấu, nhưng không dạy ta phải làm thế nào khi có người giăng ra một ván cờ còn lớn hơn của ta!

7

Khi ta còn đang suy nghĩ làm thế nào để lấy lại "công cụ gian lận" là việc chép kinh Phật, thì trong cung đã tổ chức một buổi yến tiệc Trung Thu.

Mẹ chồng vui vẻ dẫn theo ba chị em dâu chúng ta đi dự tiệc.

"Trước đây, mấy người họ cứ dắt theo các tiểu thư con gái để khoe khoang trước mặt ta. Nhưng thật tiếc, ta chỉ có ba đứa con trai. Bây giờ, cũng đến lượt họ thèm thuồng nhìn ta rồi."

Mỗi lần như thế, đại tỷ lại thuận theo lời của mẹ chồng, đỡ lời rất khéo léo.

Đại tỷ mang vẻ ngoài đoan trang, miệng lại ngọt, việc làm cẩn thận, không lâu sau đã trở thành người mà mẹ chồng yêu quý nhất.

Ta cũng muốn tâng bốc mẹ chồng lắm, nhưng lời khen của ta lúc nào cũng lộ liễu và vụng về, người ngoài không biết còn tưởng ta đang châm chọc bà.

Vì giữ vững hình tượng "thanh đạm như cúc," ta ít khi mở miệng.

Nhị tẩu dường như cũng không học được cách lấy lòng mẹ chồng một cách tự nhiên như đại tỷ, chỉ có thể trơ mắt nhìn đại tỷ chiếm hết phần yêu thương.

Yến tiệc Trung Thu, ta cũng không phải lần đầu tham dự. Mỗi lần đều là những món ăn đẹp mắt nhưng lạnh ngắt, nhìn thì sang trọng nhưng không ăn được.

Không ngờ lần này, tiệc Trung Thu lại không hề bày biện các món nguội nữa.

Sau vài vòng ca múa, Hoàng hậu nương nương trầm giọng nói: "Năm nay tiệc Trung Thu, ta và Hoàng thượng đều như ngồi trên đinh."

 

Loading...