Kim cô cô ngập ngừng: "Đại tiểu thư và nhị tiểu thư vốn chẳng  cùng một  sinh ,  ..."
Mẫu   , lắc đầu: "Ngươi vẫn  thông suốt ? Khu phía Tây của phủ nữ nhân  mấy quyển Nữ tắc, Nữ giới  hỏng đầu ."
"Những năm qua,  trưởng ở biên cương trấn thủ, đại tẩu quản gia lo việc. Ta  quyền,  sủng, nhưng nàng  vẫn kính nể ,  khi còn cảm thấy áy náy vì Hầu gia cứ ở chỗ nàng."
"Con cái nàng  dạy dỗ, liệu  thể tệ đến ?"
Ta lắc đầu  đồng tình. Di nương  thể  như , nhưng đại tỷ thì  chắc.
Hồng Trần Vô Định
Đến giờ,  vẫn  chia cho đại tỷ một nửa  tiền  khổ cực kiếm  từ việc  truyện,    lý luận với ai đây?
4
Thôi phu nhân quả thực vô cùng yêu mến .
Điều    do  tự tưởng tượng, mà là sự thật rõ ràng trong buổi tiệc thưởng mai. Giữa đám đông những thiếu nữ và các phu nhân, ba thiếu niên   lưng Thôi phu nhân quá nổi bật.
Khi mẫu  ép  học hành, cũng  hề nhắc đến việc lười biếng   thể khiến  bỏ lỡ cơ hội tiếp xúc với mỹ nam như thế .
Thôi phu nhân tỏ   thẳng thắn: "Càng  Lan Lan,  càng thích. Nếu trưởng tử  hợp ý, các   thể chọn ."
Mẫu   khỏi thở dài liếc  ,  vội vàng kéo đại tỷ đến bên cạnh.
"Ta luôn ngưỡng mộ những   nhiều con. Thân thể   khỏe, chỉ sinh  một nam một nữ. Con trai thì suốt ngày bận rộn học hành bên ngoài, còn Lan Lan thì ham chơi, giờ đây  việc đều nhờ  La Nhiễm chăm sóc ."
Người lớn  chuyện quả thật thâm sâu, mỗi câu đều  ít nhất năm tầng ý nghĩa. Nếu lỡ bỏ sót một chút, sẽ hiểu nhầm thành ý khác.
May mắn , Thôi phu nhân  hề kém cạnh mẫu .
"Cả kinh thành ai mà   nhà họ Phỉ nổi tiếng hòa thuận. La Nhiễm nhà ngươi cũng là do chúng   lớn lên, quả thực  ."
Mẫu  , tăng thêm chút sức nặng: "Hai đứa nhỏ từ nhỏ   thiết, thường  rằng dù    xuất giá cũng  lấy chồng gần ."
Mắt Thôi phu nhân  sáng lên.
Bà cầm tay đại tỷ, từ thơ văn đến đạo lý nhân sinh mà bàn luận  ngớt.
Đến  thứ tư đại tỷ nâng chén  lên, Thôi phu nhân mới tỏ vẻ hài lòng.
Từ đó, Thôi phu nhân trở thành khách thường xuyên của phủ chúng .
Ngoài những cuộc thảo luận thơ văn với đại tỷ, bà còn bắt đầu trò chuyện với  về đủ loại vấn đề trong cuộc sống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thanh-dam-nhu-cuc/chuong-3.html.]
"Lan Lan thích vị tướng quân dũng mãnh  thích..."
Bà ngập ngừng một chút,  cố gắng tiếp tục: "...thích vị hiệp khách phóng khoáng tự do?"
Khụ khụ khụ.
Ta cố gắng kìm nén ý định phun thẳng ngụm  xanh  mặt bà, cố giữ vẻ mặt bình thản: "Khi còn nhỏ tổ mẫu thường kể cho   về thế giới bên ngoài, và  luôn ngưỡng mộ các vị hiệp khách."
Cuối cùng cũng tiễn  Thôi phu nhân về, mẫu   uống một ngụm nước lớn    dò hỏi: "Ngươi  quyết định  ?"
Mẫu   cần  sắc bén như  .
Kim cô cô , an ủi mẫu : "Nô tỳ thấy tiểu thư nhà chúng   mắt ."
Mẫu   khẩy: "Tam công tử nhà họ Thôi nổi tiếng khắp nơi. Một là  thích  sách, hai là  thích tập võ,  là gửi tình  sông núi, ai mà   thực chất chỉ là một kẻ ăn chơi vô dụng?"
Kim cô cô chỉ mỉm   mẫu ,   gì.
Mẫu  đập tay lên trán: "Ngươi đừng , quả thật Lan Lan nhà   phúc hơn ."
Kim cô cô lúc  mới nịnh nọt, giúp mẫu  xoa bóp vai: " , Thôi gia là gia tộc danh giá, đến lúc đại tiểu thư quản lý gia sản, chỉ cần chút ít rơi  từ kẽ tay cũng đủ để tiểu thư nhà chúng  dùng. Huống chi, Tam công tử Thôi gia  là  yêu cảnh non sông mà!"
Mắt mẫu  càng sáng lên: "Trước  tỷ tỷ che chở,   danh tiếng Thôi gia bảo vệ, phu quân thì chẳng ở nhà, thế là   nhặt  một cuộc sống phú quý!"
5
Mẫu  kéo đại tỷ , gặng hỏi về thái độ đối với trưởng tử nhà họ Thôi.
Đại tỷ tính cách cứng rắn, lời ít mà ý nhiều. Chỉ yêu cầu hai điều: một là   thật nhiều của hồi môn, hai là   ghi danh  gia phả với tư cách trưởng nữ chính thất.
Ta   mẫu  và đại tỷ  thỏa thuận với  điều gì, nhưng  khi đại tỷ với tư cách trưởng nữ phủ Hầu, mang mười dặm kiệu đỏ về nhà họ Thôi, nàng  để  một lời hứa:   sẽ che chở cho  chu .
Cả kinh thành đều ca ngợi mẫu  rộng lượng, tính cách cao quý.
Kim cô cô thì khổ sở xoa bóp vai cho mẫu , lẩm bẩm: "Ôi phu nhân của  ơi,   nghĩ xem lúc  xuất giá, nhà họ Lâm cho   bao nhiêu của hồi môn ? Đại tiểu thư  mang bao nhiêu của hồi môn , đó vẫn là tài sản của phủ Hầu, chẳng liên quan gì đến nhà chúng . Huống chi, đại tiểu thư  nêu gương , đến lúc nhị tiểu thư xuất giá, hồi môn   mà ít ?"
Mẫu  vẫn tiếc rẻ: "Chúng  chẳng  còn  Tuấn ca nhi ?"
Kim cô cô bèn xị mặt, đùa cợt: "Phu nhân thật    toạc ?"
Mẫu  bực , vỗ nhẹ lên đầu  một cái: "Đều là đồ đòi nợ!"
Ấy,   quá vô lý ? Chính  và đại tỷ lập mưu tính toán, của hồi môn tự tay  đưa ,   biến thành  là kẻ đòi nợ?