Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe chuyện , La Thường khẽ lạnh trong lòng. Có lẽ đây chỉ là kế hoãn binh của hai chú cháu nhà họ, Phó viện trưởng Cao đúng là diễn khá đạt.
Hôm đó, khoa Y học cổ truyền khá yên tĩnh. Ngoài bác sĩ Ngô, ai chủ động đến chuyện với La Thường cả.
Chớp mắt đến Chủ nhật, ông Khâu hẹn cô gặp mặt ở đường Sơn Hà. Cô qua con đường hai ngày , nên khá quen thuộc. Vì , cô dễ dàng tìm đến chỗ hẹn — giao lộ giữa đường Sơn Hà và đường Thập Nhất.
Ở góc đông nam giao lộ một sạp báo màu xanh lá cây. Chủ sạp là một phụ nữ trung niên, ngoài bán báo còn bán cả trứng và bắp luộc.
Lúc , mua báo và tạp chí khá đông, qua tấp nập. La Thường vẫn nhanh chóng nhận ông Khâu đang chờ cạnh bồn hoa ngay sát sạp báo.
Lần ông một , cháu trai cùng.
La Thường còn kịp băng qua đường, ông Khâu tươi vẫy tay với cô. Hành động của ông khiến bà chủ sạp báo tò mò sang mấy .
“Bác sĩ La, cháu đúng giờ thật đấy, đúng lúc.”
“Đi thôi, giờ bác đưa cháu về nhà bác.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/than-y-tro-ve-thap-nien-80/chuong-40.html.]
La Thường liếc ông, sang bà chủ sạp báo vẫn đang về phía họ, liền hỏi:
“Vợ bác và con trai bác đều ở nhà ạ? Nếu thì cháu qua luôn.”
“Có ở nhà, thôi.” Ông Khâu xoay dẫn đường.
Bà chủ sạp báo thấy thế thì phần thất vọng, bèn mặt , chẳng còn hứng thú hóng chuyện nữa. Bà còn tưởng sắp chuyện để cơ.
Đi một đoạn, ông Khâu bỗng sang, giọng áy náy:
“Bác sĩ La, bác chuyện bàn với cháu, cháu xem ?”
“Bác cứ ạ.” La Thường đáp.
“Chuyện là thế … Con trai bác với vợ bác đều tin mấy chuyện bói toán, xem mệnh. Nhất là vợ bác, bác mà nhắc đến là phản đối ngay. Nên bác dám thật, chỉ bảo với họ là mời cháu đến bắt mạch cho Tiểu An thôi.”
La Thường để tâm lắm, bình thản : “Không ạ, bắt mạch cũng mà. Trước đây bác từng mời ai xem mệnh cho con trai ?”
Thấy cô để ý, ông Khâu cũng nhẹ nhõm hơn, bèn kể tiếp:
“Mời , vài lận. Hồi đầu nó còn chịu phối hợp, nhưng thì chẳng chịu gặp ai nữa. Có một ông thầy từng bảo bác, mệnh thằng bé gãy giữa chừng, đến ba mươi tuổi sẽ gặp một đại nạn. Mà nó năm nay hai mươi sáu , cháu bảo bác lo cho ? Chuyện , bác còn dám kể với vợ bác chứ…”