Vốn dĩ La Thường định xen chuyện của khác, nhưng phụ nữ trung niên mắt, cô thấy chút thương cảm. Cuối cùng, cô vẫn dừng bước, nhẹ giọng hỏi:
“Dì ơi, dì uống thuốc giảm đau ?”
Trên cô vẫn mặc chiếc áo blouse trắng, trong hành lang ai nấy đều nghĩ cô là bác sĩ của khoa Hô hấp, ánh mắt lập tức trở nên lịch sự hơn. Người phụ nữ trung niên vội vàng đáp:
“À đúng , đầu đau quá, chịu nổi nên uống hai viên cho đỡ… cháu?”
La Thường gật nhẹ. Cô vốn am hiểu thuật xem tướng, chỉ sắc mặt cũng thể đoán phần nào tình trạng sức khỏe. Mặt phụ nữ sắc đen rõ rệt, nhất là vùng trán tối sạm, chứng tỏ chức năng thận đang vấn đề nghiêm trọng. Sắc đen là màu biểu hiện của thận trong lý luận Đông y, tình trạng thường xuất hiện khi việc quá sức, lo nghĩ nhiều, hoặc lạm dụng thuốc giảm đau lâu ngày.
Dù đến khoa Hô hấp khám bệnh, khoa Trung y, bác sĩ mà nhờ vả thì nên tùy tiện lên tiếng. La Thường nỡ ngơ. Cô nhẹ nhàng nhắc nhở:
“Thuốc giảm đau nên hạn chế dùng thôi ạ. Uống nhiều cho gan thận . Nhìn sắc mặt dì, cháu nghĩ nên kiểm tra thêm nếu thể.”
Mấy xung quanh thấy, cũng bắt đầu chú ý. Nhìn kỹ , họ cũng nhận gương mặt phụ nữ phần thật, đặc biệt là vùng trán thâm đen, khác hẳn màu da tay.
Con gái bà lập tức lên tiếng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/than-y-tro-ve-thap-nien-80/chuong-3.html.]
“Mẹ, con cũng mà. Uống nhiều thuốc giảm đau , mặt dạo cũng khỏe, là đừng uống nữa nhé?”
Tuy nhiên, phụ nữ vẻ khá bướng bỉnh, con gạt :
“Đầu đau thì uống thuốc chứ ? Con đừng lạ bậy, nhỏ xíu mà cũng khám bệnh ?”
La Thường chỉ mỉm , gì thêm. Cô nhắc, còn là chuyện của đối phương. Trên đời , ngày nào cũng bệnh, cả những bệnh nặng hơn. Dù cô mang trong tấm lòng của y, cũng thể cứ ép khác theo.
Cô tranh luận nữa, chỉ lặng lẽ cầm bình nước phòng nước nóng. Lúc , các phòng khám bắt đầu tiếp nhận bệnh nhân, hành lang dần trở nên nhộn nhịp. Khi cô trở , đôi con lúc nãy rời .
La Thường về phòng khám. Khoa Trung y hôm nay vẫn như thường lệ—vắng vẻ. Chỉ phòng bác sĩ Chu là vài bệnh nhân cũ giới thiệu quen tới khám, những phòng còn thì yên ắng như khí cuối chiều.
Hai bác sĩ nam rảnh rỗi đến mức bắt đầu bàn luận xem cuối tuần nên câu cá ở .
Bỗng nhiên, một đàn ông trung niên to béo xuất hiện cửa. Trên cổ ông là sợi dây chuyền vàng lấp lánh, tay cầm bệnh án màu trắng, cửa phòng bảng tên, đó đưa mắt liếc qua hai bác sĩ đang trong.
Hai đàn ông trong phòng đoán ông là bệnh nhân nên vội thẳng dậy, chuẩn khám. Dù , cho dù còn mấy hứng thú với công việc ở đây, họ vẫn còn giữ một chút đạo đức nghề nghiệp— bệnh nhân đến thì khám cho tử tế.
---