Bó hoa đó vài nét hoang dã, trông cũng khá . Nhìn thái độ của , La Thường mới : "Kết quả chính là như , lừa , nhưng cần lo lắng, ăn bám , thể tự quyết định, phụ nữ giàu còn trẻ hơn , cũng thiệt gì, sợ cái gì?"
Phương Viễn khỏi nhắm mắt , tự nhủ lúc nãy thật sự La Thường dọa sợ.
Anh nghĩ như , lúc gõ cửa tượng trưng ở ngoài cửa.
La Thường , liền thấy bạn học cũ thời cấp ba là Lương Kiều.
Đã một thời gian gặp, Lương Kiều trông .
"Kiều Kiều đến , mau ." La Thường nhiệt tình mời cô , đồng thời cũng hỏi thăm tình hình của Lương Kiều.
Lương Kiều nhiều bạn bè, nhưng hiếm bạn nào như La Thường, cô khá thích chuyện với La Thường. Vừa bước , cô vui mừng kể với La Thường: "Mẹ , bà khỏe ."
" chuyện, quả thật tính toán chuẩn, đó với và chị dâu sẽ biến động tình cảm."
"Hả, bọn họ ?"
La Thường pha cho Lương Kiều, hỏi thăm tình hình gia đình nhà họ Lương.
"Chị dâu chỉ chu cấp cho nhà đẻ, mà còn lén trai rút tiền trong sổ tiết kiệm của gia đình, học theo khác cho vay nặng lãi. Kết quả là vay nặng lãi bỏ trốn, tìm thấy. Anh hết tiền, sốt ruột?"
"Bây giờ hai ba ngày cãi vã một , năm ngày cãi vã một , thẳng, đáng đời."
La Thường sớm đoán nhà họ Lương chẳng mấy chốc sẽ xảy biến cố, vì khi chuyện xảy , cô hề ngạc nhiên.
Lương Kiều đến đây còn việc khác, nên cô chỉ qua loa về chuyện nhà , đề cập đến mục đích hôm nay: "La Thường, một đối tác kinh doanh là Đông Nam Á, gần đây sức khỏe , luôn cảm thấy lạnh , hai ngày nữa đưa khám bệnh, vấn đề gì chứ?"
La Thường ngạc nhiên : "Chắc chắn , đưa đến là . mà việc kinh doanh của lớn thật đấy, vươn nước ngoài ."
"Có gì ? Chỉ là xuất khẩu thôi, chuyện thường." Lương Kiều tỏ bình tĩnh, tuổi đời còn trẻ nhưng phong thái của một lão làng kinh doanh.
Lương Kiều định , Phương Viễn cầm một túi dược liệu , định bỏ hộp thuốc. Hai ngang qua , ai để ý đến ai.
Chỉ là Phương Viễn mùi nước hoa của Lương Kiều cho hắt hai cái, còn lẩm bẩm: "Mùi nồng quá, hắt xì... ."
La Thường , : "Trong giới của cô , đều khá thời trang, mùi nước hoa mà cô dùng nhạt , là quá nhạy cảm."
Phương Viễn quyết định tranh cãi với La Thường, lách sang một bên bận rộn việc.
Hai ngày , ngày Quốc khánh ngày càng gần. La Thường ước lượng, bên Bệnh viện 4 cũng nên kết quả , ngày Quốc khánh bọn họ sẽ thông báo cô vượt qua vòng kiểm tra đầu tiên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/than-y-tro-ve-thap-nien-80/chuong-164.html.]
Buổi chiều hôm đó vẫn mưa âm u, bệnh nhân trong phòng khám cũng nhiều.
bốn giờ rưỡi chiều, một bệnh nhân khá nặng đến khám, mắc bệnh phổi tắc nghẽn mãn tính, thở nặng, còn ho đờm.
Người cùng bệnh nhân là một Trung đội trưởng họ Lưu thuộc đội xử lý tình huống khẩn cấp, theo lời tự giới thiệu của , cũng là cấp quản lý của em họ La Thường là Quách Nghị.
Hàn Trầm chuyện , nên cũng cùng.
Mấy bước , Hàn Trầm và Trung đội trưởng Lưu đều ướt một nửa .
"Sao ướt như , đơn vị của áo mưa ?" Thấy , Phương Viễn hỏi.
Trung đội trưởng Lưu lập tức giải thích: "Có mang áo mưa, nhưng họ hàng của sức khỏe , sợ bà ướt, Hàn đội đưa áo mưa của cho bà , ngăn ."
Phương Viễn và Hàn Trầm ngoài, lúc Hàn Trầm gió lạnh thổi , run lên, Phương Viễn nhịn mà châm chọc: "Nhìn còn thật tội nghiệp."
Lúc La Thường cầm dụng cụ khử trùng , liếc mắt thấy Hàn Trầm quần áo dính sát , thậm chí còn lộ rõ hình dáng n.g.ự.c và cơ bụng của .
Cô liền đùa một câu: " là tội nghiệp, nhưng cũng cường tráng."
Cô thoáng qua cơ n.g.ự.c Hàn Trầm, hề cố ý che giấu ánh mắt. Câu chỉ Hàn Trầm và Phương Viễn , những khác trong phòng cô gì.
Phương Viễn: . . .
Anh mới nhận , hình như hai chuyện gì đó, nhưng đó thực sự gì cả.
Gần đây Hàn Trầm luôn bận rộn về, đột nhiên thấy La Thường, cô như , mặt bỗng đỏ bừng, thể che giấu.
"Anh. . . Mấy ngày nay tương đối bận rộn, quả thật thời gian về."
Nghe những lời vụng về của , Phương Viễn nghĩ thầm xong , bạn thời thơ ấu của rơi bẫy . Bà chủ của thích chọc ghẹo như , một thiếu kinh nghiệm như Hàn Trầm, thể chống đỡ nổi?
Lúc , La Thường : "Em , em đây."
Hàn Trầm ngang qua cô, gì, cũng .
Lúc , bệnh nhân nữ ghế đối diện bàn việc của La Thường, khi La Thường đến, cô thể thấy khuôn mặt của phụ nữ sưng phù.
Trung đội trưởng Lưu thấy La Thường xuống, vội vàng giới thiệu tình hình của với cô: "Bác sĩ La, cô cả của bệnh lâu, đây cũng khám bác sĩ Đông y, nhưng hiệu quả lắm."
"Ừ, khám bệnh cho bà ."
La Thường đối diện với bệnh nhân, cô thiện khi khám bệnh. Lúc cô bước đến, dùng ngón tay ấm áp chạm cô cả của Trung đội trưởng Lưu, phụ nữ cảm thấy thoải mái, cụ thể là cảm giác gì bà cũng rõ.