Thần Y Ngốc Phi Không Dễ Chọc - Chương 73: Nhị Cô Nãi Nãi Thật Thảm

Cập nhật lúc: 2025-09-09 00:41:44
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Thẩm Bình An từ y quán trở về, Thẩm phủ đang náo loạn như một nồi cháo.

Từ xa thấy tiếng than và chửi bới, vọng từ Phất Liễu viện của Liễu di nương.

Thẩm Bình An đang lấy lạ, thì Thanh Thanh, một nha khác của Phong di nương, sớm canh giữ ở nhị môn, thấy nàng tiến , liền lập tức nghênh đón.

“Đại tiểu thư, nhị cô nãi nãi trở về, ầm ĩ đòi ở Thiển Vân Cư, còn cãi với Phong di nương, khiến di nương tức đến động thai, thậm chí còn máu. Bây giờ đang ở Phất Liễu viện.”

Thanh Thanh ăn rõ ràng, chỉ vài lời kể rõ sự tình.

Tim Thẩm Bình An giật thon thót, ngờ máu, nàng kìm mà bước nhanh hơn.

Thanh Thanh : “Di nương yên tâm các đại phu khác, nhất quyết đợi đại tiểu thư về nhà.”

Thẩm Bình An liếc nàng một cái.

Thanh Thanh tuy nhanh, nhưng mặt hề hoảng loạn, nàng thầm hiểu , cũng vội vàng nữa.

Đến Phất Liễu viện, liền thấy Thẩm Đình Tĩnh dẫn theo bốn nha hồi môn quỳ giữa sân, Thẩm Quân Nho thì sốt ruột ở cửa, thỉnh thoảng còn mắng vài câu.

Thẩm Đình Tĩnh tủi , nước mắt lã chã rơi xuống.

Tô thị cũng dậy, Thâm Lam cùng mấy đỡ nàng , đang cầu xin Thẩm Quân Nho.

“A Tĩnh từ nhỏ cái tính nết , . Hơn nữa, Thiển Vân Cư vốn là nơi nàng ở từ bé đến lớn, nàng cũng chẳng ở mấy ngày, Phong di nương nhường một chút thì ? Cứ nhất quyết so đo với trẻ con. Bản nàng thai còn giữ gìn, lòng cũng rộng lượng chút nào, A Tĩnh , nàng tự sinh sự cả!”

Thẩm Quân Nho liếc một ánh mắt nghiêm khắc sang: “Đều là do nàng nuông chiều mà ! Đã gả chồng còn trẻ con! Lần nàng về đây vì cái gì? Chẳng là cãi với cô gia !”

Thẩm Bình An bước , Thẩm Quân Nho vội : “Bình An, mau xem Phong di nương.”

Phong di nương giường của Liễu di nương, đắp một tấm chăn mỏng, lông mày nhíu chặt, vẻ mặt đau đớn.

Thấy Thẩm Bình An, nàng khó nhọc một câu: “Đại tiểu thư…”

Thẩm Bình An gật đầu, nàng bắt mạch, lông mày cũng nhíu . Lòng Thẩm Quân Nho liền thắt : “Bình An, Phong di nương ?”

Thẩm Bình An thần sắc ngưng trọng: “Không lắm. Phụ , cũng , đang mang thai cần giữ tâm trạng vui vẻ, con đây cũng dặn dò , để di nương tức giận đến mức ?”

Phong di nương rơm rớm nước mắt : “Nhị cô nãi nãi mắng … nàng mắng tiện hạ… mắng đứa con trong bụng là tiện chủng… Ta thật sự là…”

Vừa , Thẩm Bình An vội : “Di nương mau đừng nữa, đang thai, thật sự thể đau buồn như thế! Người lo cho bản thì cũng lo cho tiểu trong bụng chứ!”

Phong di nương đó chỉ chọc tức, chứ hề cho Thẩm Quân Nho lời mắng chửi của Thẩm Đình Tĩnh, giờ đây mặt Thẩm Bình An, còn cùng Thẩm Bình An một xướng một họa, Thẩm Quân Nho quả nhiên càng tức giận hơn, liền bước cửa đá cho Thẩm Đình Tĩnh một cước ngay giữa sân.

Nếu Tô thị lóc ngăn cản, Thẩm Đình Tĩnh thật sự đá .

“Nếu đứa trẻ trong bụng Phong di nương bất trắc gì, nhất định sẽ tha cho ngươi!”

Thẩm Đình Tĩnh phản bác vài câu, nhưng Tô thị dùng ánh mắt ngăn .

Thẩm Quân Nho bước phòng, Thẩm Bình An : “Con sẽ kê hai thang an thai dược cho Phong di nương, con tuy thể bảo vệ tiểu , nhưng nghĩa là mỗi đều may mắn như .”

“Phụ ,” nàng , “con thật sự yên tâm nhị , Phong di nương hiện giờ tháng lớn , nếu điều bất trắc, cả lớn lẫn trẻ nhỏ đều sẽ gặp nguy hiểm. Mà con thể lúc nào cũng túc trực bên cạnh Phong di nương…”

Nói đến đây, Thẩm Quân Nho liền hiểu . Hắn lập tức sai thu dọn hành lý của Thẩm Đình Tĩnh, từ Thiển Vân Cư chuyển lên xe ngựa, bảo Thẩm Đình Tĩnh đến thế nào thì về thế đó.

Thẩm Đình Tĩnh mới đến buổi trưa, đầy nửa ngày về, hơn nữa còn là đuổi về, nếu chuyện truyền ngoài, nàng còn chỗ ở La gia ?

“Cha ơi,” nàng gào lớn, “cha thể đối xử với con như , con là con gái của cha mà! Trước đây cha thương con nhất!”

Tô thị cũng cầu xin: “Lão gia, A Tĩnh mới về mà đuổi nàng , để La gia nghĩ về nàng ?”

Thẩm Quân Nho do dự một chút, chút mềm lòng, dù Thẩm Đình Tĩnh cũng là đứa con mà từng hết mực yêu thương.

“Cha ơi, con sai , con con sai ,” Thẩm Đình Tĩnh thấy Thẩm Quân Nho mềm lòng, liền lập tức nhận : “Con sẽ nhường Thiển Vân Cư cho Phong di nương, con sẽ ở sương phòng, con đảm bảo sẽ tránh xa Phong di nương, sẽ bao giờ chọc nàng tức giận nữa! Cha ơi, cầu xin cha đừng đuổi con !”

Nàng đến tèm nhem nước mũi nước mắt, đến nỗi Phong di nương cũng mềm lòng. Phong di nương sai Miên Miên ngoài truyền lời, Thẩm Quân Nho lúc mới đồng ý cho Thẩm Đình Tĩnh ở thêm hai ngày.

Thẩm Đình Tĩnh chuyển đến ở sương phòng ở chính viện, Phong di nương thì diễn kịch đến cùng, Thẩm Bình An nàng nên xuống giường, nàng liền ở Phất Liễu viện hai ngày, đến ngày thứ ba mới trở về Thiển Vân Cư.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/than-y-ngoc-phi-khong-de-choc/chuong-73-nhi-co-nai-nai-that-tham.html.]

Thẩm Đình Tĩnh ở Thẩm phủ mười ngày, vẫn luôn an phận thủ thường, gây thêm phiền phức cho bất kỳ ai.

Nàng trở về La gia, mà La gia cũng chẳng ai đến đón nàng về, Tô thị cầm lòng , liền khuyên nàng về.

“Vợ chồng cãi vã, đầu giường cãi vã cuối giường hòa, con cứ trốn ở nhà Nương đẻ thế , chẳng là vô cớ tạo cơ hội cho con nha đầu tiện nhân ?”

Thẩm Đình Tĩnh : “Mẫu , Lạc Mai biến thành xí như , cớ Ngữ Đường còn coi nàng là bảo bối?”

Tô thị thở dài, vuốt ve đầu con gái đầy yêu thương: “A Tĩnh, La Ngữ Đường trọng tình trọng nghĩa, chỉ cần con cùng sống tử tế, thời gian trôi qua, đối đãi với con nhất định cũng sẽ giống như đối đãi với nha đầu .”

“Muốn con tranh sủng với một nha đầu ư?” Thẩm Đình Tĩnh khinh thường.

“A Tĩnh, con bây giờ càng ngày càng giữ bình tĩnh thế?” Tô thị , “Trước đây con cứ luôn A Trúc chẳng giấu điều gì, bây giờ con cũng biến thành thế ? Mẫu chẳng ? Con càng ghét một , con càng đối xử với nàng ! Nếu cô gia thích Lạc Mai, con cứ đối xử với Lạc Mai, con là chủ mẫu, là chính thất, nàng sủng ái đến mấy cũng thể vượt qua con ! Đợi khi con sinh thêm một nam nửa nữ, còn sợ lòng cô gia về ?”

Lời của Thẩm Đình Tĩnh như kim đ.â.m lòng Tô thị, môi nàng lập tức mất huyết sắc.

“Đều là do Thẩm Bình An hại, đều là do Thẩm Bình An hại!” Ánh mắt Tô thị lạnh như băng, “Nàng là đến để trả thù!”

“Mẫu , lời của ý gì?”

Tô thị cúi đầu, nhưng giải thích. Một lát , nàng : “Chuyện nhà Nương đẻ con đừng quản nữa, hãy sống với cô gia, cô gia , tính nết của con cũng nên thu liễm . Lấy chồng giống như khi còn là tiểu thư khuê các.”

“Mẫu , đừng lo lắng.” Thẩm Đình Tĩnh ngược an ủi Tô thị, “Con sẽ báo thù.”

Nàng sẽ khiến Thẩm Bình An biến mất, chỉ cần Thẩm Bình An biến mất, chỉ cần Thẩm Bình An biến mất...

Trong Thiển Vân Cư, Thẩm Bình An vô cớ hắt một cái, Phong di nương lập tức quan tâm : “Đại tiểu thư, cần đóng cửa sổ ?”

Thẩm Bình An lắc đầu: “Không cần, .” Rồi dặn dò Phong di nương: “Tuy Thẩm Đình Tĩnh mấy ngày nay trò quỷ, nhưng thể tránh thì vẫn nên tránh. Người hiện giờ đang mang thai lớn, ngàn vạn đừng vì nhất thời tức giận mà đối đầu với nàng .”

Phong di nương gật đầu.

Thẩm Bình An : “Ta bắt mạch cho , phát hiện thai nhi chút quá lớn, cần chú ý ăn uống, đừng tham ăn, đứa trẻ lớn quá khó sinh.”

Phong di nương đỏ mặt, ngượng ngùng gật đầu.

“Bà đỡ và nhũ mẫu tìm cả chứ?”

Phong di nương gật đầu, Thẩm Bình An liền hỏi: “Bà đỡ nhà nào? Có là nhà Tôn bà tử ?”

Sắc mặt Phong di nương lập tức đổi, buột miệng : “Không thể tìm bà !”

Thẩm Bình An động thanh sắc nàng một cái: “Vì thể tìm bà , cũng là do bà đỡ đẻ mà? Nghe nhà bọn họ đời đời truyền , kinh nghiệm.”

Phong di nương ấp úng, lời giải thích.

Thẩm Bình An liền liếc mấy nha trong phòng một cái, các nha mắt liền lui ngoài.

Nàng sắc mặt ngưng trọng Phong di nương: “Phong di nương, nương c.h.ế.t như thế nào ?”

Phong di nương giật , ngẩng đầu Thẩm Bình An, kinh nghi bất định: “Ta…”

“Phong di nương, giúp nguyên nhân.” Thẩm Bình An nàng , “Nếu , thể đổi khác hỏi.”

“Đại tiểu thư!” Phong di nương lên, bụng lớn lê thê quỳ xuống đất.

Thẩm Bình An động đậy, mặt lạnh như nước.

“Ta chuyện thoát khỏi liên quan đến Tôn bà tử, thỉnh An Quận Vương giúp tìm .”

“Đại tiểu thư,” Phong di nương run rẩy kinh sợ, “ chỉ một chút…”

Nghe đến đây, Thẩm Bình An mỉm , đích đỡ Phong di nương dậy.

Phong di nương lau một vệt mồ hôi lạnh trán, tiếp tục : “Năm đó còn tính là tâm phúc của phu nhân, chỉ nàng và lão gia lén lút thai, cam lòng . Một ngày nọ, vô tình nàng và Viên ma ma bàn bạc, để Kiều phu nhân c.h.ế.t trong phòng sinh… Sau đó, Kiều phu nhân thật sự …”

Thẩm Bình An lắng , mặt biểu cảm gì, nhưng ánh mắt càng lúc càng lạnh lẽo!

Quả nhiên là Tô thị!

Loading...