Thượng Quan Cẩn Chu cảm thấy, tổ phụ   chút tẩu hỏa nhập ma .
Mặc dù  kể   chân thật, cũng  cho Thượng Quan Cẩn Chu, bí mật  chỉ truyền cho trưởng tử trưởng tôn.  Thượng Quan Cẩn Chu vẫn thấy thật nực .
Quá nực .
Hắn  một chuyến đến Thẩm gia.
Thẩm Bình An  khi trở về mới , ba tên hắc y nhân    chút tiếng động cướp xe ngựa, nha  bà tử  mất dấu bọn chúng, liền về  Thẩm gia bẩm báo cho Thẩm Quân Nho và Tô thị.
Thẩm Quân Nho quả nhiên  lớn tiếng, phái gia đinh lấy cớ “bắt nha  bỏ trốn” để tìm kiếm các nàng.
May mắn là các nàng  trở về  sự hộ tống của  quan phủ, tuy  chút chật vật, nhưng may mắn   hề hấn gì.
Thẩm Bình An cùng Thẩm Đình Trúc nghỉ ngơi một đêm, liền điều chỉnh  tâm trạng.
Thẩm Đình Tĩnh   kích thích và sợ hãi  nhiều, liên tục phát sốt hai ngày. Tô thị đương nhiên sẽ  để Thẩm Bình An chữa trị cho nàng , Thẩm Bình An cũng lười quản chuyện bao đồng.
Lúc Thượng Quan Cẩn Chu đến, Thẩm Đình Tĩnh  mới hạ sốt, Tô thị đang ở trong phòng nàng  chăm sóc.
Nha   bẩm báo, thị liền cảm thấy kỳ lạ.
“Hắn   gặp đại tiểu thư ?”
Nha  : “Dạ .”
Tô thị trầm tư, theo lý mà , việc   hợp quy củ.
Rất nhanh, thị ngẩng đầu dặn dò nha : “Mời đại tiểu thư  gặp Thượng Quan đại nhân.”
Nha  đáp một tiếng   , Thẩm Đình Tĩnh tò mò hỏi: “Hắn tìm cái ngu… Đại tỷ tỷ  gì?”
Tô thị  để trong lòng: “Có thể là vì chuyện bắt cóc.”
Thẩm Bình An cũng cho là như .
“Thẩm cô nương.” Thượng Quan Cẩn Chu  chuyện  việc luôn thẳng thắn,   lời thừa thãi. Thấy Thẩm Bình An chỉ dẫn theo một nha , liền  hiệu nàng tách nha  . Thẩm Bình An  theo,  tiếp tục : “Tổ phụ  tuổi cao , đầu óc  chút  minh mẫn, bọn cướp   xử lý , vẫn mong Thẩm cô nương đừng tiếp tục truy cứu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/than-y-ngoc-phi-khong-de-choc/chuong-15-mot-an-tinh.html.]
Thẩm Bình An  , bình tĩnh hỏi: “Vậy  vì   cướp chiếc nhẫn của ?”
Thượng Quan Cẩn Chu lộ vẻ khó xử, một lúc lâu mới : “Hắn  tưởng đây là vật của tiên nữ…”
“?”
Thượng Quan Cẩn Chu cũng  bất đắc dĩ: “Người già …”
Kỳ thực, Thẩm Bình An   ý định truy cứu trách nhiệm của Thượng Quan lão gia tử, một là chuyện    rõ , Thượng Quan gia tùy tiện tìm một kẻ thế  là  thể rũ bỏ   trách nhiệm. Hai là nàng cũng   để lộ bí mật của chiếc nhẫn.
Nàng sờ sờ chiếc nhẫn  cổ, nghĩ thầm: Có lẽ đây thật sự là vật của tiên nhân.
“Ta đồng ý với ,” nàng ,   dịu dàng   xảo quyệt, “ nếu ,  liền nợ  một ân tình.”
Thượng Quan Cẩn Chu ngây  , ngược  cũng  để trong lòng: “Được thôi,   nếu nàng  chuyện gì, cứ sai  đến Kinh thành Chỉ Huy Tư Nha Môn tìm .”
Một đại gia khuê tú   khỏi cửa lớn,  bước qua cửa thứ hai thì  thể  chuyện gì chứ? Chẳng qua là  mua  phấn son của Hoa Tưởng Dung, hoặc là dò hỏi nhân phẩm của phu quân tương lai mà thôi.
Thượng Quan Cẩn Chu chỉ  thể nghĩ đến những chuyện đó.
Cho nên  đồng ý  sảng khoái.
Thẩm Đình Tĩnh dưỡng bệnh ba hai ngày, bệnh  khỏi hẳn. Tân cư “Thính Tuyết Uyển” mà Tô thị chuẩn  cho Thẩm Bình An cũng  tu sửa  tất, Thẩm Bình An  câu nệ ngày , ngay trong ngày  thu dọn đồ đạc dọn .
Thính Tuyết Uyển ở phía  chính viện, lớn hơn một chút so với Thiển Vân Cư của Thẩm Đình Tĩnh, càng  hơn Lê Hương Viện   bao nhiêu .
Thẩm Bình An  dạo một vòng  ,  dặn dò Đào Hoa mở kho, chọn vài món đồ công chúa ban thưởng bày trong phòng.
Như , phong cách của  bộ Thính Tuyết Uyển  tăng lên một tầm cao mới.
Thẩm Đình Tĩnh và Thẩm Đình Trúc cũng đến dạo một vòng, Thẩm Đình Tĩnh  một cách chua chát: “Nương đối với con thật , Thính Tuyết Uyển còn lớn hơn Thiển Vân Cư.”
Thẩm Đình Trúc  để trong lòng : “Đại tỷ tỷ là trưởng tỷ mà, Nhị tỷ, Thiển Vân Cư của tỷ chẳng  cũng lớn hơn Toái Tinh Các của  ?”
Thẩm Đình Tĩnh lườm nàng  một cái.