Thần Y Ngốc Phi Không Dễ Chọc - Chương 107

Cập nhật lúc: 2025-09-09 01:39:55
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Định Quốc Công bảo Thẩm Bình An đừng giận Tần thị.

Dưới gầm trời , chuyện dễ dàng như ?

Lợi dụng nàng đang mang thai mà nhét nữ nhân cho phu quân nàng, mà rút lui ?

Nàng xúc động Định Quốc Công, ngữ khí mạnh mẽ: “Phụ , cũng tính toán với mẫu , nhưng mẫu thật sự quá đáng! Ta thai, chẳng lẽ bản chuẩn thông phòng ? Cần gì để nàng nhúng tay ? Ai cũng nàng là kế mẫu của Quận Vương gia, nếu Trấn Quốc Trưởng Công Chúa còn sống, thể hỏi qua Quận Vương gia mà tùy tiện nhét phòng chúng ?”

Nghe đến tên Trấn Quốc Trưởng Công Chúa, trong khoảnh khắc, Định Quốc Công dường như già nhiều, y há môi gì đó, nhưng thể nên lời.

Tần thị tức đến nhẹ, cái Thẩm Bình An quả thật chút gia giáo nào!

Không kính trọng trưởng bối, coi ai gì, cái bộ dạng mắng chửi như thế thì khác gì tiện phụ?

Nàng liếc Định Quốc Công, nhưng Định Quốc Công dường như đang hồi tưởng điều gì, cả y chìm đắm trong hồi ức, ngơ ánh mắt của nàng .

Sắc mặt Tần thị từ xanh chuyển đỏ.

Nàng mà, nàng mà, Định Quốc Công miệng ghét Trấn Quốc Trưởng Công Chúa bao, nhưng thực y yêu nàng từ lâu ! Chỉ là y vẫn luôn dám thừa nhận!

Trong lòng nàng dâng lên cơn thịnh nộ tột cùng.

Thẩm Bình An dường như còn tức giận hơn, giọng cũng hùng hồn: “Ta nghi ngờ từ lâu ! Trấn Quốc Trưởng Công Chúa quanh năm luyện võ, thể khỏe mạnh, Quốc Công gia cũng yếu ớt, đứa con sinh từ nhỏ sức khỏe chứ?”

“Đó là vì Trưởng Công Chúa lúc lâm bồn cung cứu giá…” Tần thị gần như hét lên.

“Đã sắp lâm bồn, rõ hài tử đủ tháng, cho dù cung cứu giá cũng ảnh hưởng gì. Trừ phi lúc Trưởng Công Chúa mang thai, dụng tâm hiểm ác mà điều gì đó. Ta mẫu khi xuất giá, thường xuyên đến Định Quốc Công phủ ở tạm, Công Chúa phủ ngay sát vách, gì, cũng tiện lợi ?”

“Thẩm Bình An, ngươi ý gì?” Tần thị tức đến đổi cả giọng , trực tiếp gọi cả tên họ, suýt nữa thì nhảy dựng lên động thủ với nàng.

Nàng lớn, giọng Thẩm Bình An còn lớn hơn: “Quận Vương gia bệnh hơn hai mươi năm, vẫn luôn là Thượng Quan Nhu Gia y điều dưỡng, trùng hợp đến thế, Thượng Quan Nhu Gia gả cho nhi tử ruột của , Quận Vương gia liền đổi sang đại phu, bệnh liền khỏi? Giờ đây còn đủ, còn để nhi tử ruột của và hài tử của nữ nhân khác, đến mưu đoạt gia nghiệp mà Trấn Quốc Trưởng Công Chúa để ? Mẫu , và Quận Vương gia gọi một tiếng mẫu , đối đãi với chúng như ?”

Thượng Quan Nhu Gia liên lụy vô cớ, trầm mặt liếc Thẩm Bình An.

Tiêu Đường yếu ớt giải thích: “Cái đó, Đại tẩu, nương nàng …”

Thẩm Bình An một ánh mắt lạnh lùng liếc qua, Tiêu Đường lập tức nhận thua ngậm miệng , nhẹ nhàng dỗ dành Thu Ân tiếp.

Tần thị suýt nữa nàng cho tức chết, nhưng những lời nàng nửa thật nửa giả, miệng lưỡi bén, Tần thị nhất thời thể nắm bắt điểm yếu, đành ôm ngực, đỡ đầu giả vờ bệnh, định “ngất” , Thẩm Bình An hét toáng lên nàng.

“Ôi, đau bụng, Quận Vương gia, đau bụng!” Nàng ôm bụng kêu than.

Tần thị dọa sợ, bất động tại chỗ.

Nếu hài tử xảy chuyện, nàng thật sự sẽ trăm miệng khó cãi.

Định Quốc Công lúc cũng hồn, lo lắng và quan tâm hỏi: “Có ? Đau nặng lắm ? Ta lập tức cho mời đại phu, A Trạm, con đỡ tức phụ con về Bình An Các…”

“Không cần!” An Quận Vương Định Quốc Công, lạnh nhạt , “Không cần Quốc Công gia bận tâm.”

Y ôm ngang Thẩm Bình An lên, dặn Hướng Nhất: “Đi dắt xe ngựa.”

Vừa , y ôm nàng vội vã rời .

Những trong phòng ăn, từ xa vẫn thể thấy tiếng rên rỉ của Thẩm Bình An.

“Bụng đau quá, bụng đau quá, Quận Vương gia, vì mẫu cố ý chọc giận ?”

Tần thị thực sự tức đến thổ huyết.

Chúng nhân cẩn thận liếc sắc mặt Tần thị, dám gì, nhưng trong lòng đều cho rằng Tần thị cố ý nhét nữ nhân ngủ cùng Tiêu Đường cho An Quận Vương.

Tần thị thực sự oan uổng đến chết.

Một bữa cơm tất niên ngon lành náo loạn đến mức , năm mới cũng chẳng còn vui vẻ gì.

Định Quốc Công đem bộ phong ba ngày hôm nay quy đầu Tần thị, nếu nàng lắm chuyện, năm nay chắc chắn vẫn sẽ hòa thuận êm ấm.

Đêm Giao thừa, y một ngủ ở thư phòng bên ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/than-y-ngoc-phi-khong-de-choc/chuong-107.html.]

Tiêu Đường tuy là kẻ lăng nhăng, nhưng vẫn phân biệt chính phụ.

Thu Ân mang thai, an ủi một hồi, nhưng vẫn trở Noãn Hương Viện, cùng Thượng Quan Nhu Gia đón Giao thừa.

Ngược , Thượng Quan Nhu Gia khoan dung độ lượng khuyên : “Thu Ân kinh hãi, đang mang thai, là lúc cần bầu bạn nhất. Ta .”

Thực sự khiến Tiêu Đường cảm động thêm một .

Tiêu Đường , nụ hiền lương thục đức của Thượng Quan Nhu Gia liền ẩn .

Giờ đây nàng tràn ngập tâm trí bởi Thẩm Bình An.

Thẩm Bình An nhẫn mà vẫn thể Thu Ân mang thai?

Là vì chính nàng mang thai, nên quan sát đặc biệt tỉ mỉ chăng?

Thượng Quan Nhu Gia dám chắc.

“Tốt nhất là một nào đó khiến nàng thể chữa trị…” Nàng nghĩ thầm.

Nàng mặt mày trầm như nước, biểu cảm gì cửa sổ.

Mấy nha dám thở mạnh, ai dám quấy rầy nàng .

bỗng nhiên, Thượng Quan Nhu Gia như nghĩ điều gì, ánh mắt nàng sáng lên, khóe môi mà lộ nụ !

Còn về phía Thẩm Bình An, lên kiệu, bụng nàng liền đau nữa, chống nạnh, bộ dạng đắc ý của tiểu nhân.

“Tiểu ca ca, lợi hại , thấy sắc mặt Tần thị ? Ha ha ha, thật sảng khoái, năm nay ăn Tết thật là sảng khoái!”

An Quận Vương cưng chiều nàng một cái: “Nàng kích động , còn đang mang hài tử đó!”

“Không , chừng mực. Hơn nữa, loạn như , xem Tần thị còn mặt mũi nào mà nhét nữ nhân cho ?”

“Nàng chỉ lo cãi vã, đồ ăn chẳng ăn bao nhiêu ?”

,” Thẩm Bình An bĩu môi, “ no mà!”

“Không ,” An Quận Vương ôn hòa , “chúng về phủ ăn cũng , dặn nhà bếp món Bát Bảo Thỏ Đinh nàng thích nhất.”

Bát Bảo Thỏ Đinh là món Tây Nam, chút vị cay, nhưng so với Mao Huyết Vượng, Ma Lạt Hương Oa do Lê Tả thì vị cay đó chẳng thấm , nhưng cũng đủ để Thẩm Bình An thỏa mãn khẩu vị .

Nàng liền ngọt ngào với An Quận Vương: “Tiểu ca ca thật .”

Bữa cơm tất niên tại Định Quốc Công phủ , tuy ngoài tham dự, nhưng qua năm là tháng Giêng, các phủ qua thường xuyên, hạ nhân cũng tụ tập thăm hỏi, bao lâu, trong kinh đô lan truyền những lời đồn bất lợi cho Tần thị.

Nói rằng An Quận Vương từ nhỏ thể yếu ớt, là do nàng vẫn luôn âm thầm hạ độc…

Lại nàng vẫn luôn thèm khát sản nghiệp của An Quận Vương phủ…

Lại còn nàng tâm địa độc ác, thường xuyên hành hạ con dâu cả…

Tần thị cả tháng Giêng hề khỏi nhà.

Thẩm Bình An ngược , vui vẻ thăm hỏi khắp các gia đình.

Tin nàng mang thai lan rộng, cũng qua ba tháng , cần kiêng kị nữa.

Thẩm Quân Nho từng nhắc đến hôn sự của Thẩm Đình Trúc với nàng, chính là cái tên mập đó.

Nàng dứt khoát bày tỏ ý kiến phản đối: “An Quận Vương oai phong bao, La Ngữ Đường nhân phẩm tuy , nhưng dáng vẻ vẫn xuất chúng, cái tên mập đó tính là gì chứ? Phụ cố tình vả mặt A Trúc ?”

Nhắc đến La Ngữ Đường, Thẩm Quân Nho nhớ đến Thẩm Đình Tĩnh.

Y gần như quên rằng còn một nữ nhi khác.

Có điều, y cũng chỉ là chợt nhớ mà thôi, đó liền bỏ nó khỏi đầu.

Nữ nhi còn đáng để y bận tâm.

Loading...