THÂN LÀ CHẤT NỮ MÀ PHẢI ĂN NHỜ Ở ĐẬU - Chương 92: Hành thích
Cập nhật lúc: 2024-10-22 12:54:50
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trông thấy tiến , nữ tử vốn đang giường chút dậy, tóc rối tung che khuất hơn nửa bên mặt, tựa hồ bởi vì khỏe mà giọng chút khàn khàn:
- Điện hạ...
Phượng Ly Ngô đặt bánh ngọt lên bàn, cất bước gần giường. Vừa tới cạnh giường liền ngửi thấy mùi thuốc đông y nồng nặc, còn che lấp bộ mùi thơm cơ thể của nàng.
Mũi Phượng Ly Ngô giật giật thở , thầm nghĩ: "Đây là uống thuốc gì? Sao mùi thuốc nặng như !" Bất quá mặt của nàng, ngược là vẫn như cũ, da trắng mũi thẳng, cũng đổi gì cả.
Nghĩ đến khi rời còn nhảy nhót tưng bừng, bây giờ bệnh dậy nổi, Phượng Ly Ngô khỏi đau lòng, xuống mép giường, đưa tay vuốt lưng nàng, đó kéo nàng ngực.
Chỉ là nữ tử đang ốm yếu sức lực, nàng cũng ngẩng đầu lên, chỉ đưa tay đ.ấ.m lồng ng.ực của :
- Mấy ngày nay một mực tâm niệm điện hạ, từ khi rơi trong nước, làm luôn mơ thấy Thiển nhi đang lóc kể lể... Chàng rót cho một ly nước, uống thuốc miệng khó chịu quá...
Thấy Phượng Ly Ngô vẫn bất động như cũ, nữ tử đưa tay đ.ấ.m nhẹ lồng ng.ực :
- Sao mới tách mấy ngày mà ngoan như , nhanh ! Động tác chạm chạp, cẩn thận cái m.ô.n.g !
Phượng Ly Ngô dừng một chút, đó dậy tới bên cạnh bàn cầm cốc rót nước, thuận tay cầm giá nến theo.
Nữ nhân giường liền thấp giọng :
- Sáng quá, chói mắt.
Phượng Ly Ngô vẫn làm như thấy, một tay cầm cốc nước tay cầm giá nến bước tới, khi đưa chén nước cho nàng, ngọn nến cũng giơ lên tỉ mỉ đánh giá nàng...
Ảnh nữ giả trang làm Khương Tú Nhuận cũng coi như thủ hạ lão luyện dày dạn kinh nghiệm của Phượng Vũ, nàng tự tin cho dù ban ngày mặt Phượng Ly Ngô, về mặt dung mạo cũng tuyệt sơ hở.
Thế nhưng là vì lý do chu , vẫn ngầm điều chỉnh ánh nến trong phòng ở phía xa.
Cũng Phượng Ly Ngô thấy nơi nào đúng, mà giơ nến nàng, ánh nến chập chờn, dung mạo nữ tử giường trở nên rõ ràng. Đôi mắt Phượng Ly Ngô trở nên âm u, môi khẽ nhếch, vẻ hiền hòa khi đối xử với ái của .
Ảnh nữ đến cùng là kẻ kinh nghiệm, nghênh đón ánh nến còn giương mặt lên, để cho tóc hai bên tản sang hai bên, lộ khuôn mặt xinh đpẹ, Phượng Ly Ngô vũ một tiếng mị hoặc, sóng mắt u oán :
- Ngăn cách lâu như , điện hạ chẳng lẽ là nhớ ?
Nói xong y phục nàng cũng nửa hở, lộ bộ n.g.ự.c căng đầy lớp yếm mỏng, đó lôi kéo tay Phượng Ly Ngô, hướng vạt áo cởi áo bào .
Phượng Ly Ngô lật tay, cầm lấy cổ tay nàng , ngón cái vuốt ve :
- Là cảm thấy ngứa, Cô gãi giúp nàng ?
Ảnh nữ , nở nụ luyện tập nhiều gương đồng, quyến rũ :
- Xa cách lâu như , chính là cần cdam lộ của Điện hạ tới bù đắp...
Nói xong thể của nàng bắt đầu hướng trong n.g.ự.c , chỉ đợi lúc ý loạ.n tì.nh mê, liền rút trâm giấu gối đ.â.m .
Thế nhưng nàng còn kịp chạm lồng n.g.ự.c Phượng Ly Ngô, nam nhân đột nhiên trở tay kéo lấy tóc nàng, khuôn mặt giận dữ ép đầu nàng xuống giường, thanh âm lạnh lẽo:
- Ngươi... rốt cuộc là ai?
Ảnh nữ trong lòng hoảng hốt, còn từ bỏ ý định :
- Điện hạ, ngài làm , là Khương Tú Nhuận! Chẳng lẽ mấy ngày gặp, điện hạ liền lòng đổi nhận ?
Đáng tiếc lúc Phượng Ly Ngô còn chút kiên nhẫn nào cả, đưa tay khống chế nàng , đó cẩn thận thẩm vấn.
lúc , nữ tử đột nhiên đưa tay gối, rút một chiếc trâm dài, mạnh mẽ đ.â.m lưng Phượng Ly Ngô.
Phượng Ly Ngô cảnh giác, há để cho nàng đắc thủ ? Chỉ vung tay liền tháo khớp vai của nữ tử , đó ném mạnh nàng xuống giường, đồng thời quát to ám vệ tiến , trói chặt nữ tử , hơn nữa để tránh nàng tự sát, còn dùng khăn chặn miệng nàng .
Phượng Ly Ngô mặt âm trầm chậm rãi đến mặt nữ tử , cúi đầu kỹ, thể thấy mặt nữ tử bôi trét lớp son phấn dầy, đồng thời mặt còn chút bột phấn màu tối, để tạo cảm giác khuôn mặt thon gọn như mặt Khương Tú Nhuận.
Lúc thị vệ gánh hai thùng nước giếng tới lau mặt nữ tử , nhưng lớp phấn mặt nàng dùng nước rửa cũng trôi. Thị vệ dùng một miếng vải thô, thấm dầu hạt cải, đó thô lỗ cọ qua cọ mặt nàng .
Sau khi lớp phấn dịch dung cọ sạch, khuôn mặt của nữ tử cũng dần lộ , mặc dù đó Phượng Vũ năn bóp xương cốt, thế nhưng ánh đèn sáng, vẫn thể đây căn bản khuôn mặt của Khương Tú Nhuận.
Phượng Ly Ngô chỉ cảm thấy đầu ngón tay cũng chút phát lạnh, trực tiếp tới lôi khăn trong miệng nữ nhân , bóp hàm nàng , giọng lạnh băng cất lên:
- Nói, Khương Tú Nhuận đang ở ?
Ảnh nữ căn bản nghĩ tới, vẻn vẹn đối mặt một khắc, Phượng Ly Ngô nhận , bàn tay cứng như sắt bóp hàm khiến nàng thể cắn lưỡi tự sát, chỉ thể miễn cưỡng :
- Ngươi...tại sơ hở?
Đôi mắt Phượng Ly Ngô lúc che giấu chán ghét :
- Cho dù mùi thuốc nồng nặc cũng thể che giấu một hạ tiện của ngươi? Ta cố nén mới nôn , đừng nhảm nữa, tranh thủ thời gian, mau, Khương Tú Nhuận thực sự ?Người nào sai ngươi làm như ?
Phượng Ly Ngô cũng chuyện thực nữ thích khách quả thực sơ hở đầy !
Cố Diệp Phi
Tiểu thiếu phó của thơm ngọt , da thịt cũng mềm mại nhẵn nhụi, cả như xương, thế nhưng khi đỡ lưng nàng , chỉ cảm nữ tử xương cốt quá cứng, cả da thịt cánh tay đều đúng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/than-la-chat-nu-ma-phai-an-nho-o-dau/chuong-92-hanh-thich.html.]
Huống chi nữ nhân cách chuyện phách lối, mà còn dám sai khiến kêu châm đưa nước, mà uống rượu say chủ động cầu hoan, quả thực Khương Tú Nhuận.
Khi giơ nến kỹ mặt nữ nhân , liền phát hiện đôi mắt nữ tử thích hợp, căn bản đôi mắt sáng như hồ nước trong trí nhớ của , khi lên lộ linh khí, điều đó khiến cho cảm thấy một cỗ khí lạnh bốc tử sống lưng lên thẳng đỉnh đầu.
Khoảnh khắc đó, vô cùng chắc chắn thể nghi ngờ gì nữa, Khương Tú Nhuận đánh tráo!
Ảnh nữ chỉ nhận là bản dịch dung, còn khung xương là do Phượng Vũ dùng súc cốt thuật nắn bóp , nàng dù c.h.ế.t cũng thể khai chủ nhân. Cho nên khi phát hiện là kẻ giả mạo, nàng liền ngậm miệng im lặng, mặc cho thị vệ tra tấn thế nào cũng vẫn .
Chiếc trâm dài cũng đưa cho lang trung kiểm tra, bên bôi kịch độc, chỉ cần trúng da thịt là c.h.ế.t thể nghi ngờ.
Phượng Ly Ngô nghĩ thấy lạnh lẽo, nhưng bây giờ trong lòng như lửa thiêu, mấy thị vệ thủ hộ Khương Tú Nhuận cũng kéo , lượt thẩm vấn.
Kỳ thật lòng trung thành của những hộ vệ thể nghi ngờ, thế nhưng sự giám thị hàng ngày của bọn mà để xảy sơ suất , cho nên thực sự khó mà chối tội .
Người thị vệ trưởng nghĩ đến bởi vì bản lười biếng kém chút hại c.h.ế.t thái tử, chỉ hổ rống lên, cũng cẩn thận kể bộ hành trình xem rốt cuộc là sơ suất xảy ở chỗ nào?
Hắn tỉ mỉ kể , đáng ngờ nhất là lúc ở Ngụy quốc, Khương Tú Nhuận rơi xuống sông, đó nàng liền một mực ở trong phòng ngoài, lấy lý do nhiễm bệnh thương hàn, gặp .
Khi nàng từ biệt Mộc Phong , cũng là cách màn xe, trong xe ngựa chào từ giã mà .
Phượng Ly Ngô liên tiếp thẩm mấy thị vệ, càng chắc chắn một điều, Khương Tú Nhuận một mực sự bảo hộ nghiêm mật của thị vệ, cho dù đánh tráo cũng khả năng. Mà duy nhất một khắc biến mất mắt thị vệ, bọn bố trí bảo vệ chỉ rơi xuống nước , hoảng ngựa loạn, bọn họ cũng thể chu .
Mà hư Thiển nhi cùng cái kẻ tên Từ Ứng mất tích cũng lộ quỷ dị.
Khi đó Phượng Ly Ngô liền nhận định, lúc rơi xuống sông phát sinh biến cố.
Chỉ là Khương Tú Nhuận đóng vai trò gì trong vở kịch , nàng là cướp ... Hay là chủ động phối hợp, thừa cơ đào tẩu?
Nghĩ đến khả năng phía , trái tim Phượng Ly Ngô cảm thấy giống như hung hăng vặn xoắn.
Không! Chàng cẩn thận nhớ chi tiết, liền Khương Tú Nhuận tuyệt đối tham dự trong đó. Nữ thích khách qua cũng bồi dưỡng tỉ mỉ, giọng cùng động tác nhỏ cũng vô cùng giống với Khương Tú Nhuận. Nếu Khương Tú Nhuận cũng tham dự trong đó, thì nhất định sẽ cho nữ thích khách , hai bọn họ ngày thường ở chung thế nào, thể để nữ thích khách giống như nữ tử hoang dã, nửa điểm tôn ti trật tự nào đối phó với ?
Nghĩ đến Khương Tú Nhuận khả năng rơi tay khác, lúc sống c.h.ế.t rõ, Phượng Ly Ngô chỉ cảm thấy hít thở khó khăn.
Chàng từ khi khỏi lãnh cung, thường cảm thấy sinh tử, tình ấm lạnh, ở trong triều đình thời khắc lục đục với , càng bình tĩnh ứng đối càng nhanh, coi nhẹ bi hoan thường tình.
Khương Tú Nhuận thẳng , bất quá chỉ như là thú cưng mà tiêu khiển nuôi chơi mà thôi. Không ảnh hưởng gì tới đại cục, cho nên cũng chẳng để ý tới cảm xúc của .
bây giờ bỗng nhiên phát hiện, nàng tung tích rõ, thể gặp bất trắc... Thân thể của giống như xé nứt đau đớn vô cùng.
Nữ thích khách tra tấn cả đêm kêu vang thảm thiết, Phượng Ly Ngô như thấy cứ yên như cả một đêm.
Sắc trời hửng sáng, rốt cục cũng mở miệng :
- Gọi Tần Chiếu đến phủ Thái thú.
Nếu như ngày hôm đó rơi xuống nước, mất tích thật là chủ tớ hai Khương Tú Nhuận cùng Thiển nhi, thì biểu của phu nhân Tần Chiếu đóng vai trò là nhân vật gì?
...
Khi Tần Chiếu gọi tới phủ Thái thú, liền trông thấy Thái thú cùng thị vệ của thái tử thần sắc hốt hoảng đang thương nghị cái gì, thấy đến, vội vàng ngoắc tay :
- Tần tướng quân, xảy chuyện lớn !
Tần Chiếu cũng hoảng vội, chỉ ảnh nữ trói đánh cho thương tích đầy tới ngất ở đất, trong lòng trầm xuống, ảnh nữ đến cùng hành thích thành công .
Người thị vệ trưởng ánh mắt biểu lộ u ám :
- Tần tướng quân, nào giả trang thành thiếu phó, đêm qua...hành thích thái tử.
Tần Chiếu mày rậm nhướn lên một chút, tiếng tỏ gấp gáp: "
- Vậy thái tử... hiện tại Thái tử thế nào?
Thái thú ở bên cạnh, mặt nhợt nhạt, tinh thần sa sút cả như sụp xuống, thẳng nổi, chỉ xuống mép ghế run rẩy, giọng nức nỡ :
- Ti chức cái gì cũng , quốc trữ gặp nạn, ti chức liên quan gì cả!
Mà thị vệ cũng lộ vẻ sợ hãi, do do dự dự chịu tin tức của thái tử.
Tần Chiếu trong lòng gấp gáp, luôn miệng :
- Nói mau, Thái tử thế nào ?
Thị vệ tựa hồ cũng cảm thấy gạt , lúc mới hít sâu một :
- Độc bá đạo, thái tử đụng một cái liền tím xanh, lập tức còn thở nữa, lang trung tìm đến lấy m.á.u cho Thái tử, cách giải độc... Chúng xong , quốc trữ c.h.ế.t , chúng sẽ liên luỵ cửu tộc...
Nói xong lời cuối cùng, hán tử cao lớn cũng bắt đầu rống lên.
Tần Chiếu trong lòng cuồng hỉ, thế nhưng bên ngoài lộ vẻ kinh hãi:
- Chuyện là thật! Thái tử ở , mau đưa tới xem!