THÂN LÀ CHẤT NỮ MÀ PHẢI ĂN NHỜ Ở ĐẬU - Chương 86
Cập nhật lúc: 2024-10-22 12:51:05
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Chiếu chăm chú , nhất thời xác định rốt cuộc là Khương Tú Nhuận thật là ảnh nữ lệnh nhị điện hạ Phượng Vũ cải trang.
lúc , nữ tử giường cử động, chậm rãi mở mắt , lúc nàng thấy rõ Tần Chiếu ở bên giường, trong mắt mang theo một tia sợ hãi và chán ghét.
Truyện dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ đầy đủ. Mong bạn hãy ở trang chính chủ để bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch động lực nhiều bộ hơn nhé.
Một khắc trong lòng Tần Chiếu trở nên bi thương, xác định nữ tử thật sự là Khương Tú Nhuận.
Trong mộng mơ đủ loại hoang đường, hình bóng dường như lộ mười phần chân thật. Những ngày qua, ngày ngày giày vò trong mộng cảnh, mãi cho tới cuối cùng, nào cũng lóc bừng tỉnh.
Nàng nhất định hận , bởi vì nàng chính thất Từ thị bức chết. Mà bản bức tới nỗi thoát khỏi khống chế của phụ tộc, bất đắc dĩ, thành gia lập nghiệp, cho phụ yên lòng. từ khi Từ thị gả cửa, ngay cả nửa ngón tay cũng chạm qua.
Kẻ cầm đầu bức c.h.ế.t nữ tử yêu nhất, thôi cũng cảm thấy chán ghét.
Mà kiếp , chắc chắn sẽ để cho bi kịch kiếp tái diễn, sớm muộn một ngày, sẽ để cho Khương Cơ quang minh chính đại làm chính thê của !
Nghĩ như , bước lên một bước, ôn nhu : "Nàng tỉnh ? Có cảm thấy khỏe ?"
Đầu óc Khương Tú Nhuận rối loạn.
Trí nhớ của nàng dừng khi rơi xuống nước.
Truyện dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ đầy đủ. Mong bạn hãy ở trang chính chủ để bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch động lực nhiều bộ hơn nhé.
Cố Diệp Phi
Loại cảm giác bỗng nhiên rơi xuống nước quả thật giống tình cảnh nàng buộc đá ném sông ở kiếp cực kỳ. Theo bản năng nàng ngừng thở, cả rơi hoảng loạn.
Ngay lúc nàng cố hết sức nổi lên thì nắm lấy eo nàng, lôi nàng ngừng chìm xuống, đồng thời chùm một túi da lên mặt nàng, đó nàng hít một mùi thơm lạ lùng, cái gì cũng nữa.
mở mắt, thấy bản ở trong một gian phòng xa lạ, ngay cả quần áo cũng ai giúp nàng...
Hiện tại, nàng Tần Chiếu, mơ hồ đoán hẳn là Tần Chiếu phái bắt cóc nàng...
Tần Chiếu điên ? Chẳng lẽ làm như thế, Phượng Ly Ngô nhất định sẽ điều tra ?
Nàng chậm rãi rời ánh mắt về phía thanh niên ở bên cạnh.
Thanh niên cao lớn tuấn mỹ quen mắt lạ thường, tương tự như Phượng Ly Ngô. Huyết thống hoàng thất Phương gia nhầm lẫn , chỉ là thanh niên cực kỳ giống Từ Ứng lúc nhưng hề vẻ ngây thơ, thật khiến nghĩ .
Mà tình cảnh mắt rõ ràng, nàng mìm chặt môi lời nào, mãi tới khi Tần Chiếu bất đắc dĩ thanh niên đuổi , chỉ còn một , Khương Tú Nhuận mới lạnh lùng : "Ngươi và Từ Ứng quan hệ thế nào?"
Thanh niên mỉm , hình chợt co rút bớt , ngửa đầu, mang theo ngây thơ vô cùng: "Học , ngươi xem?"
Khương Tú Nhuận hít một ngụm khí lạnh, thể tự chủ ngả , đột nhiên thấp xuống trở thành Từ Ứng, ở trong gân cốt vang lên tiếng răng rắc từ từ khôi phục như cũ, nhạt : "Tiểu kỹ của giang hồ, làm Khương Cơ kinh hãi chứ?"
Khương Tú Nhuận từ từ tỉnh ngộ, nàng vẫn còn kinh hãi nhưng cố ép bình tĩnh.
Tiếng nàng căng thẳng hỏi: "Ngươi... Rốt cuộc là ai?"
Phượng Vũ mỉm : "Dựa trí thông minh của Khương Cơ, hẳn là đoán phận của ."
Khương Tú Nhuận đoán , nhưng nàng dám khỏi miệng, sợ quá nhiều thì c.h.ế.t càng nhanh.
Có điều Phượng Vũ thèm để ý Khương Tú Nhuận im lặng, tiếp: "Năm đó đại ca giam cầm trốn thoát, may mà kỳ nhân [*] giang hồ nhận nuôi, cho nên hiểu Khương Cơ sống ở quê hương dễ dàng."
[*] Người năng lực xuất chúng/kỹ năng phi thường.
Phượng Vũ chuyện, vẫn giống như tiểu sư ôn hòa thiết, cũng mang theo vẻ đắc ý của tội phạm lúc bắt .
Khương Tú Nhuận yên lặng một lúc, : "Nếu như mất tích, chắc chắn tìm ."
Phượng Vũ : "Ai ngươi mất tích, Khương Cơ vẫn khỏe mạnh theo Mộc Phong tham gia Mặc Trì thư hội đó ?"
Lần Khương Tú Nhuận chỉ cảm thấy run rẩy trong lòng, bấ thình lình vọt tới túm cổ áo , dễ dàng hóa giải chiêu thức, xoay một cái ôm nàng trong ngực.
Khương Tú Nhuận oán hận : "Ngươi mượn phận của hành thích Phượng Ly Ngô... Như là vu oan giá họa! Một khi thất bại, chẳng ca ca sẽ liên lụy ? Tặc tử ngươi, quả thật đáng hận!"
Phượng Vũ thường thấy bộ dạng thận trọng và cao ngạo của Khương học , bỗng nhiên thấy nàng như mèo hoang vồ , cảm thấy thú vị, ghé bên tai nàng : "Khương Cơ nghĩ như là đúng , vì ngươi nghĩ, một khi thành công, sẽ là Thái tử Đại Tề, tính mạng của ngươi và trưởng trong tay ... Bình thường, ngươi và Phượng Ly Ngô ở riêng với , cũng hung hăng thế ?"
Nói thật, Khương Tú Nhuận từng nghĩ tới Phượng Vũ sẽ thành công.
Phượng Ly Ngô là phòng cao, lúc hai ôm ngủ, nửa đêm nàng dậy tiểu, chỉ cần động đậy, Phượng Ly Ngô cũng mở mắt.
Như thế giả bộ nàng, khi hành thích là sẽ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/than-la-chat-nu-ma-phai-an-nho-o-dau/chuong-86.html.]
Khương Tú Nhuận ngẫm thấy khó chịu, vội vã thoát khỏi trói buộc của Phượng Vũ.
Phượng Vũ cũng tuân theo phong thái của quân tử, buông lỏng tay, xuôi theo mái tóc rối tung của nàng: "Ngươi ở nước hít thuốc mê dược tính nặng, hôn mê lâu, nếu hành động mạnh, lát nữa sẽ buồn nôn đấy."
Nói xong, đỡ nàng xuống bên giường tiếp: "Ngươi là thức thời, dựa Phượng Ly Ngô cũng vì cuộc sống yên phú quý. Ngươi và vốn thù oán, mấy ngày nay ở chung cũng cảm thấy vui vẻ, chỉ cần ngươi chịu phối hợp mấy món ngày thường Phượng Ly Ngô yêu thích, còn tình cảnh các ngươi chung đụng ngày thường , đảm bảo, những thứ Phượng Ly Ngô cho ngươi, nhất định sẽ cho ngươi gấp bội, ngươi xem thế nào?"
Khương Tú Nhuận lúc cố gắng hết sức kiềm chế phẫn nộ và sợ hãi trong lòng. Thật nàng , bản bỗng nhiên thấy Phượng Vũ ám sát Phượng Ly Ngô, vì nàng tức giận như .
Thế nhưng chỉ cần nghĩ tới, n.g.ự.c Phượng Ly Ngô trúng đao, m.á.u tươi cuồn cuộn chảy , đôi mắt dám tin trừng trừng sát thủ dung mạo giống hệt nàng, Khương Tú Nhuận lập tức cảm thấy khó chịu.
Khi đó, thiếu niên ở trong lãnh cung thiếu ăn thiếu mặc, cô độc nhất định cho rằng nàng là hung thủ, cảm giác hiếm khi tin tưởng một , phụ lòng triệt để, đúng là c.h.ế.t nhắm mắt...
Nghĩ như , Khương Tú Nhuận cảm thấy mũi chua. Nàng cảm thấy quan tâm Phượng Ly Ngô sống c.h.ế.t , nhưng nàng Phượng Ly Ngô hiểu lầm...
Phượng Vũ thấy Khương Tú Nhuận mãi gì, cảm thấy cảnh cáo nàng một chút, ngữ khí lạnh lùng : "Nha trung thành với ngươi cũng chụp thuốc mê ở nước và giam cùng ngươi ở đây, nếu ngươi chịu phối hợp thuận theo, đừng trách niệm tình chủ tớ sâu nặng của các ngươi."
Nghe xong lời , lòng Khương Tú Nhuận chán nản: , bài bố cẩn thận kỹ càng lâu như thế, làm thể để cho Thiển nhi tiếp tục hầu hạ kẻ giả mạo . Chỉ là nãy, nàng vốn trông cậy Thiển nhi thể sớm phát hiện sơ hở, hy vọng kế hoạch của tan vỡ.
Nàng hít sâu một , từ từ bình tĩnh tiếp: "Nếu còn hữu dụng với quân, hẳn là quân sẽ giao cho Tần Chiếu đúng ? Hắn với quân chuyện gì của ?"
Phượng Vũ thấy thái độ của nàng dường hồ mềm mỏng dần, bèn lấy một kiện áo mỏng khoác lên nàng : "Hắn tương tư khao khát ngươi giống như ma nhập, cả ngày mộng những thứ liên quan tới ngươi, kiếp ngươi và vốn là phu thê..."
Trong lòng Khương Tú Nhuận hồi hộp, : "Quân sẽ tin ? Ai cùng là phu thế cơ chứ?"
Nói thật, liên quan tới lời của Tần Chiếu, Phượng Vũ vốn dĩ cũng bán tín bán nghi, mà khi tiếp cận Khương Tú Nhuận, càng cảm thấy đây là thể khiến vì cầu mà điên cuồng.
Thử hỏi yểu điệu thục nữ như ai yêu? Huống chi còn là nữ tử xinh thông minh, khi chất mê ?
Mà bây giờ Phượng Vũ càng lúc càng tin tưởng, nữ tử quả thật mê hoặc hoàng coi trọng nữ sắc của .
Chỉ cần Phượng Ly Ngô thật sự yêu nữ tử , như kế hoạch hành thích càng chê .
Chẳng qua đó, còn tận tâm hiểu rõ tình cảnh nữ tử chung đụng với Phượng Ly Ngô, một kích mất mạng!
Về phần nữ tử con đường nào, Phượng Vũ biến sắc đánh giá nàng.
Bởi vì tác dụng của thuốc mê, tinh thần nàng vẻ mệt mỏi, con mắt mê ly giống như mèo con lười biếng, còn mặt trường sam mỏng lộ rãnh n.g.ự.c quyến rũ phập phồng...
Hắn cho rằng sẽ hận tất cả những thứ liên quan tới Phượng Ly Ngô, thế nhưng nếu nữ tử thật sự yêu thể , cướp tất cả những thứ liên quan tới Phượng Ly Ngô, chẳng là một loại thắng lợi khác ?
Nghĩ như , tiếp tục dịu dàng dụ dỗ: "Cơ thích Tần Chiếu, tất nhiên sẽ giao cơ tay . cơ cũng thức thời, kể từ hôm nay, cơ xem như Phượng Ly Ngô mà hầu hạ, cho từng chút một khi các chung đụng, chỉ cần cơ phối hợp , nguyện làm thương hoa tiếc ngọc, cho cơ và trưởng một tiền đồ rộng lớn..."
Khương Tú Nhuận lời , trợn mắt với : "Ta nữ tử dâm loàn, chỉ mới quen ngươi mấy ngày, làm thể cùng ngươi triền miên gối giường?"
Phượng Vũ cái oán trách của nàng khiêu khích tới nỗi xúc động trong lòng, : "Chuyện cũng , cơ chỉ cần hầu hạ bình thường, chờ khi quen thuộc hơn mới ân ái chứ?"
Nhìn thanh niên ôn hòa lễ độ, chuyện lộ khí chất của cao thủ trăng gió.
Khương Tú Nhuận cắn môi : "Bây giờ cũng như ?"
Phượng Vũ ôm eo nàng, đôi mắt sáng của nàng, chậm rãi : "Bây giờ... Cũng ."
Khương Tú Nhuận yên lặng một lúc, dường như đang giãy giụa kịch liệt trong lòng, cuối cùng chậm rãi thở dài một , hạ quyết tâm : "Quân giữ lời nhé."
Phượng Vũ nhẹ giọng bảo đảm xong, nàng xoay eo, khẽ dựa lên Phượng Vũ lười biếng : "Điện hạ rót cho thần ly nước, giống như ngày thường ấm nóng."
Phượng Vũ nâng nửa mi mắt, cất giọng gọi thị nữ bên ngoài tiến rót nước nhưng Khương Tú Nhuận lôi kéo ống tay áo , mắt lộ ấm ức : "Không điện hạ , ở trong màn che gấm , thần tất cả ? Tại bảo hầu hạ một chén nước cũng mệt lả thế ? Người thần giống như , dùng ngọc như ý đánh m.ô.n.g điện hạ đúng ?"
Nói xong, thấy Phượng Vũ vẫn bất động như cũ, nàng nhướng mày, nắm vuốt mặt : "Còn mau lên? Thật sự đánh ?"
Sau đó làm bộ giơ cao tay, bộ dạng giống như thật sự đánh m.ô.n.g .
Nói thật , trong ấn tượng của Phượng Vũ, hoàng là tỏa thở cấm dục quanh , là thiếu niên đối với nào cũng lạnh lẽo vô cùng.
Mà Khương Tú Nhuận ở mặt khác, bộ dạng thiếu niên phong thái cao ngạo, nghĩ, coi như nàng khôi phục phận nữ nhi, cũng dáng vẻ của khuê tú khuê các.
ngờ, Thái tử điện hạ lạnh lùng như băng lén lút cùng nữ tử xinh vô song kiêu ngạo , ... Chung đụng như .
Thật khiến cho thể tưởng tượng nổi!