THÂN LÀ CHẤT NỮ MÀ PHẢI ĂN NHỜ Ở ĐẬU - Chương 51
Cập nhật lúc: 2024-10-22 12:31:05
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Chiếu hỏi đến nỗi sững sờ, bất luận ở góc độ nào, Thái tử hỏi như đều quá mức lỗ mãng.
Hắn mới thổ lộ cõi lòng, rõ rằng đây là nữ tử chung tình, cho dù Thái tử đồng ý, cũng thể tùy tiện hỏi thấy n.g.ự.c chất nữ Ba Quốc .
Truyện dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ đầy đủ. Mong bạn hãy ở trang chính chủ để bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch động lực nhiều bộ hơn nhé.
Thế nhưng Thái tử hỏi, thể giả vờ câm điếc, sự thật: "Lúc kéo quần áo mạt tướng thấy vải bó n.g.ự.c bên trong, mới nàng dùng cách che giấu vóc , chỉ là lồng n.g.ự.c trắng như tuyết, cần cổ tinh tế, đó là nữ tử..."
Không đợi Tần Chiếu hết lời, Phượng Ly Ngô dậy nhấc chân, hung hăng đá lồng n.g.ự.c của một cái.
Tần Chiếu đề phòng, đạp ngã lăn mặt đất.
Hắn vội vã quỳ nữa, Thái tử phản ứng như cũng đúng, cho cùng là chuyện báo, che giấu phận Khương Tú Nhuận lâu như .
Phượng Ly Ngô đá một cước còn hả giận, ngày đó lúc ở trong nhà xí , thần sắc hốt hoảng của hai một nữa tái diễn mặt .
Càng làm cho trong lòng Phượng Ly Ngô tức giận khó chịu hơn nữa, cầm roi ngựa bên cạnh quất mạnh về phía Tần Chiếu.
Cố Diệp Phi
Tần Chiếu cũng dám tránh, gắng sức hứng chịu, đánh tới nỗi run rẩy co rút.
Sau khi Phượng Ly Ngô đánh cho lưng bong da tróc thịt thì hung hăng ném roi sang một bên.
Truyện dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ đầy đủ. Mong bạn hãy ở trang chính chủ để bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch động lực nhiều bộ hơn nhé.
Bởi vì nếu như dùng hết sức đánh xuống, lẽ sẽ đánh c.h.ế.t tươi tiểu tử . Dù cũng là con cháu Tần gia, còn thành , nên giữ giống nòi thừa tự cho Tần gia.
cắt đứt ý nghĩ đẽ giới hạn của Tần Chiếu. Hắn móc khăn tay của vứt cho Tần Chiếu đạp một cái, hiệu lau vết m.á.u mặt .
Sau đó Phượng Ly Ngô chậm rãi hít sâu một : "Ngươi quả nhiên ăn tim gấu mật báo, làm mất sạch công đức của tổ tông ngươi! Nếu sớm nàng là nữ tử vì do dự báo? Lại mặc cho loại bụng khó lường ẩn náu bên cô!"
Tần Chiếu hỏi tới nỗi á khẩu trả lời , áy náy cúi thấp đầu, đau nhức thành tiếng : "Điện hạ, nàng chẳng qua là nữ cô nhi phụ vương bỏ rơi, cung nên mới cải trang, nàng làm nhiều dã tâm như , nếu , cũng sẽ tự cứu điện hạ ngài..."
Phượng Ly Ngô nhấc chân gạt ngã : "Lúc vẫn quên ngụy biện nàng, quả nhiên là nữ sắc mê hoặc! Ta phụ vương của ngươi cho ngươi cơ hội nghĩ kỹ , biên phòng trấn thủ biên cương báo cáo tình hình khẩn cấp, ngươi trấn thủ biên cương mấy năm, suy nghĩ kỹ nhờ phụ báo cho cô."
Lúc Tần Chiếu mặc kệ tiền đồ, cho dù điện hạ giáng chức quan, cũng cầu xin điện hạ ban thưởng nữ tử cho .
Thế nhưng Phượng Ly Ngô chẳng còn lòng quấy nhiễu, nhấc chân nổi giận đùng đùng khỏi quân doanh.
Cuộc đời vui buồn lộ ngoài mặt.
Huống chi Tần gia giúp đỡ nhiều, vốn nên tức giận như .
Cho nên từ trong lều , gió lạnh thổi mặt, đầu óc Phượng Ly Ngô cũng dần dần tỉnh táo . Hắn dọc theo ven sông hỏi thị vệ lưng canh mấy .
Tính toán thời gian một chút, cũng tới giờ Khương thiếu phó tan học, bèn lên xe ngựa tiện đường đón nàng về phủ. Bây giờ lý trí Tần Chiếu biến mất, hại hai bọn họ chủ tớ bất hòa, thể buông tha cho kẻ cầm đầu!
Phượng Ly Ngô quyết định , hôm nay sẽ lột bỏ lớp ngụy trang của nàng, xem nàng làm xoay trái xoay , trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi!
Chỉ điều hôm nay thư viện tan học muộn, lúc Phượng Ly Ngô tới, thư viện vẫn đang biện giảng.
Mấy lớp lớn phái năng lực tranh luận, ở đài cao hùng biện theo thứ tự.
Nhân tài lớp Đinh tàn lụi, thể trận chỉ Khương Tú Nhuận. Chỉ thấy nàng mặc nho phục rộng rãi, đầu đội mão trúc cao ba tấc, mặt mày tự tin, giống như thiếu niên hào hoa phong nhã.
Đề tài tranh luận hôm nay là xây dựng tài đức xây dựng thiên hạ, đề vốn là thiên hạ chính thống, thường là châm ngôn trong miệng .
Mộc Phong cố ý học sinh chia thành hai phe chính phản, tiến hành tranh luận.
Một bên là xây dựng tài đức thể xây dựng thiên hạ, một bên là tài đức cũng thể thống trị thiên hạ.
So sánh hai bên mà , "xây dựng tài đức xây dựng thiên hạ" phù hợp với lẽ thường của con và dễ tranh luận hơn.
đúng lúc vận khí của Khương Tú Nhuận , rút trúng " tài đức thống trị thiên hạ".
Mà giao đấu với nàng là học sinh lớp Thiên Cán, chẳng ai khác, là bán thơ gài bẫy nàng ở hội của Mộc Phong .
Người tên gọi Tử Du, vốn là bà con họ hàng xa với Kính hầu, là thông minh hiếu học và là học sinh nổi bật ở lớp Thiên Cán.
Vốn dĩ giao đấu với tới lượt học sinh lớp Đinh.
Thế nhưng công tử Tiểu Khương giở thủ đoạn bỉ ổi gì, mà đổi thành hai bọn họ giao đấu.
Tuy rằng gài bẫy công tử Tiểu Khương là ý của Kính hầu. Tử Du là học sinh lớp Thiên Cán, vốn xem thường mấy cửa như học sinh lớp Đinh, cho nên ngày lén làm công tử Tiểu Khương chịu thiệt thòi, cũng thấy hổ, chỉ xem là cho chất tử ngoại quốc kém cỏi một bài học!
Mà vàng cũng trả , để xem công tử Tiểu Khương mặt mũi tới đòi !
Lúc nghĩ tới công tử Tiểu Khương cuối cùng vứt bỏ bài thơ mua của , tự làm một bài.
Mà bài thơ vượt xa bài thơ bán, quả thực làm cho khó hiểu.
Chỉ điều Tử Du cảm thấy, tất nhiên là công tử Tiểu Khương phòng , mua từ khác.
Loại tự thể nặn mấy lạng mực nước?
Nghĩ như , lòng khinh bỉ của với Khương Hòa Nhuận càng tăng lên. Vừa nãy giao đấu với học sinh lớp Địa Chi, tới phiên giao đấu với Khương Chi, khiến cho hạng miệng lưỡi chất phác á khẩu trả lời , cho học sinh lớp Thiên Cán một trận vang.
Vừa mới làm nhục ca ca xong, tới góp vui.
Tử Du khẩy, cũng chẳng thèm liếc mắt Khương Tú Nhuận, chỉ nhận cốc nhuận họng thư đồng bưng tới.
Hiện tại đài cao khí căng thẳng, Phượng Ly Ngô rảnh rỗi, giấu cột trụ hành lang, cũng chẳng chen ngang đám học sinh đang hùng biện.
Hai giao đấu, Tử Du mở đầu trận . Hắn tranh luận mấy trận nên thuộc lòng mấy lời mở đầu .
Sau khi xong, tới phiên công tử Tiểu Khương nhận chủ đề, lúc Tử Du tìm lỗ hổng trong lời của tiến hành phản kích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/than-la-chat-nu-ma-phai-an-nho-o-dau/chuong-51.html.]
Chỉ thấy công tử tiểu Khương ngẩng đầu lên, đảo mắt đám học trò đài : "Người làm việc lớn, khi quên tiểu đức, bình định thiên hạ, mới hiện đại đức!"
Lời dứt, lập tức dẫn tới một mảnh xùy ở đài.
Tử Du trừng mắt giễu cợt : "Theo lời quân, bề phò tá minh quân thiên cổ, chẳng là vô đức ? Lẽ nào quân vương bình định thiên hạ, cần nhờ loại bè lũ xu nịnh? Cứ như xem , Thương Thang cần vứt bỏ Y Doãn, chọn Muội Hỉ [*], Văn Vương cần vứt bỏ Khương Thượng, chọn nịnh thần Phí Trọng [**] !"
[*] Thương Thang còn gọi là Thành Thang - sáng lập nhà Thương. Y Doãn là tướng nhà Thương trong lịch sử Trung Quốc. Còn Muội Hỉ là vương phi của Hạ Kiệt - Đời vua cuối cùng của nhà Hạ, là một trong tứ đại yêu cơ với Đát Kỷ, Bao Tự và Ly Cơ. Muội Hỉ là nguyên nhân khiến nhà Hạ diệt vong, giúp nhà Thương đời.
[**] Văn Vương là Chu Văn Vương (Cơ Xương), một thủ lĩnh bộ tộc Chu cuối thời nhà Thương trong lịch sử Trung Quốc. Ông là xây nền móng triều đại nhà Chu trong lịch sử Trung Quốc. Khương Thượng là Khương Tử Nha - khai quốc công thần nhà Chu thế kỷ 12 Công nguyên và là quân chủ khai lập nước Tề tồn tại từ thời Tây Chu đến thời Chiến Quốc trong lịch sử Trung Quốc. Phí Trọng là Thượng Đại phu của nhà Thương, là nịnh thần xúi giục Trụ Vương tuyển Đát Kỷ cung.
Hắn cãi khiến cho học sinh đài lớn tiếng khen , xem thế cục bất lợi cho Khương Hòa Nhuận.
Thế nhưng công tử Tiểu Khương chẳng hề hoang mang, hai tay đặt lên lò sưởi gối, cất cao giọng : "Không tiểu đức là vì thiên hạ mà thôi, là loại dựa nữ sắc và lời gièm pha như Muội Hỉ Phí Trọng mà đổi lấy ân sủng?"
Nàng chậm rãi dừng , đó cất cao giọng : "Quân là hạng học rộng tài cao trong thư viện chúng , sách sử quá nhiều , sách, mách chứng, tại hạ cũng hiểu. Loại tài năng kém cỏi giống như tại hạ dám dẫn bừa dẫn chứng lịch sử..."
Chẳng chờ nàng xong, phía liền ồn ào: "Không giỏi lịch sử, giá áo túi cơm [*] thì đừng làm mất mặt thêm nữa, xuống cho !"
[*] Kẻ bất tài, vô tích sự.
Sau đó một đám hô to giống như thủy triều, át tiếng của công tử Tiểu Khương.
Khương Tú Nhuận liếc mắt về kẻ cầm đầu ồn ào, giơ tay hung hăng quăng lò sưởi trong tay xuống.
Tài nghệ b.ắ.n cung của nàng cao siêu, trong tay tự phán đoán chính xác, chỉ rơi gần đầu nọ, văng cây cột ở phía , than củi bên trong văng tung toé, làm bỏng chỗ mấy đang giậm chân.
Thiển nhi ở bên cạnh xưa nay luôn mắt , thấy tiểu chủ tử ném lò sưởi trong tay , lập tức lấy bình nước nóng sớm chuẩn ở trong lồng n.g.ự.c đưa tới.
Đồ đúc bằng sắt thô, bọc vải thô rót nước nóng bên trong, nếu đập trúng, nhất định sẽ bỏng tới mức mặt mày nở hoa.
Mấy bỏng mắng đến một nửa, vội ngậm miệng , mặt mày hoảng sợ Khương Tú Nhuận lộ ánh mắt uy h.i.ế.p đưa bình nước nóng trong tay lên.
Thấy đài rốt cuộc cũng yên tĩnh, Khương Tú Nhuận sảng khoái nhấc lông mày, vuốt bình nước nóng tiếp tục : "Tại hạ tinh thông sử sách nên chỉ bàn luận về từ sự tình hôm nay.."
Nói xong, nàng nhíu mày hung dữ về phía Tử Du đối diện : "Giống như tổ tiên của quân, vốn là phụ tá của Viên Chấn tướng quân tiền triều, trận đấu thấy tình thế , bèn nương nhờ phi đội Phòng Diệp giao tranh với Viên Chấn khi ... Phòng Diệp gặp tiên đế Đại Tề của chúng , nhất thời đánh tè quần, tổ tiên ngài thấy tình thế , giật dây thuộc hạ c.h.é.m đầu Phòng Diệp lúc ngủ say, dâng lên tiên đế, lúc mới đổi lấy vinh hoa phú quý cho hậu thế các , Đại Tề thống nhất thiên hạ..."
Nói đến đây, nàng cố ý dừng một chút, rướn cổ hạ thấp tiếng : "Nếu tổ tiên ngài vẫn luôn tuân theo tiểu đức, trung thành hầu hạ hai chủ, đổi chủ ba , làm khả năng phụ tá minh quân chân chính, bình định thiên hạ đây? Đó là tấm gương sáng, chúng cần học tập!"
Tử Du căn bản nghĩ tới chất tử nước ngoài tìm cách vạch khuyết điểm, hơn nữa còn là bí sử phát tài của tổ tiên .
Tuy tổ tiên công phò tá quân chủ, bác bỏ nhưng dù cho công tử Tiểu Khương như , chẳng tổ tiên là hạng ăn cháo đá bát, bán chủ cầu vinh ! Về ở mặt lấy mặt mũi năng nữa?
Hắn lập tức tức giận tới mức mặt đỏ bừng lên, đang định lớn tiếng cãi .
Đậu Tư Võ trợ uy cho lớp Đinh giành gõ chiêng khi , giọng ồm ồm hô to: "Công tử Tiểu Khương, xuất sắc của lớp Đinh! Phản biện thật ! Phản biện thật !”
Sau đó mang theo mấy học trò lớp Đinh kêu gào quái dị như khiêu chiến trận. Át tiếng phản bác sắc bén của Tử Du.
Tử Du vô cùng tức giận, bắt chước công tử Tiểu Khương làm hành động ném đồ xuống, nhưng thấy cầm đầu gây ồn là Đậu Tư Võ bèn rụt cổ .
Nếu dám ném xuống, Đậu Tư Võ thể chặn trong thư viện đánh thành thịt nát tươi sống!
Công tử Tiểu Khương thưởng thước chán chê vẻ quẫn bách của Tử Du, mặt mày hào hứng, nháy mắt với đài một cái, Đậu Tư Võ giống như nhận quân lệnh, lập tức thu chiêng trống, xuống.
Lúc Tử Du tài hoa mới hừ hừ : "Nói bậy bạ, tổ tiên ngưỡng mộ tiên hoàng lâu, vẫn luôn ẩn náu ở tặc doanh chờ thời cơ cống hiến cho tiên hoàng..."
Không chờ xong, Khương Tú Nhuận phất tay một cái, sai lấy sử sách năm xưa , sử sách chính là chú thích sinh hoạt thường ngày của Đế vương, bình thường lấy .
Khương Tú Nhuận chỉ tiện tay móc một cuốn, cao giọng huấn thị của tiên đế trả lời bên cạnh.
Trong đó một câu là lời bình về tổ tiên Tử Du, rằng một dù giành công to lớn thế nào nhưng giỏi lòng đổi , thể giữ chữ tín, bác bỏ lời khuyên để nhậm chức chủ ty Hình bộ.
Chẳng ai ngờ Khương Tú Nhuận mà thể lấy ghi chép sinh hoạt thường ngày của Đế vương!
Tiên đế gia che quan định luận [*], rõ ràng tổ tiên Tử Du là giỏi lòng đổi , còn ai dám trung thành như một, từng ruồng bỏ chủ cũ?
[*] Thành ngữ Trung Quốc, đề cập tới công đức của nào đó và kết luận họ đưa khi chết.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt về phía Tử Du đều chút khác thường.
Tử Du là một thiếu niên mặt mỏng, làm chịu chuyện , rốt cuộc giận dữ dậy, ở trong tiếng vang của học sinh lớp Đinh, lóc mà xuống đài.
Khương Tú Nhuận Thiển nhi đỡ dậy, cảm thấy tinh thần sảng khoái.
Số vàng lừa cần cũng ! Cho học Tử Du mặt mỏng điều dưỡng thể .
Trải qua chuyện , học Tử Du cất bước giữa thư viện, nhất định sẽ lao tâm khổ tứ, tâm sức tiều tụy đây!
Chỉ là nàng kịp tận hưởng dư vị đắc ý thấy điện hạ mặc áo khoác chồn đen ở hành lang.
Nụ của nàng ngưng , lập tức chạy lên : "Hôm nay gió lớn lạnh, Thái tử đây bao lâu ?"
Cơn tức giận khi ở quân doanh của Phượng Ly Ngô lúc chẳng tại tiêu tan sạch sẽ, chỉ chậm rãi : "Không quá lâu, thấy ngươi trộm sách phụ tá ghi chép sinh hoạt ngày thường của tổ tiên ở trong phủ."
Tội danh cũng lớn !
Khương Tú Nhuận vội vàng : "Cũng là trộm, mà là cố ý báo cáo ở chỗ sử quan mới lấy, học trò thư viện khi Thái tử ngài cho phép thì thể mượn tạm thánh ngôn liên quan tới cơ mật của tiên đế văn..."
Phượng Ly Ngô nàng nhắc nhở như thế, cũng láng máng nhớ tới hôm quả thật nàng cầm chứng từ mượn sách vở gì đó ký .
Con cún nhỏ thù tất báo , chỉ vì trút giận mà huy động binh lực như !