Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

THÂN LÀ CHẤT NỮ MÀ PHẢI ĂN NHỜ Ở ĐẬU - Chương 113

Cập nhật lúc: 2024-10-23 07:05:25
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy rằng đây Phượng Ly Ngô cũng lúc say rượu nhưng thần trí vẫn thể tỉnh táo, say khướt như từng .

Khương Tú Nhuận cố sức đẩy sang một bên giường, đó gọi Đào Hoa lấy nước nóng chậu đồng, cầm khăn ướt tới và chuẩn sẵn canh giải rượu.

Chờ tới khi lau chùi qua tay và mặt cho xong, giữa lúc bỏ khăn tay xuống Khương Tú Nhuận mới phát hiện từ lúc nào mở mắt nàng bằng ánh mắt sáng sâu thẳm.

Khương Tú Nhuận cho rằng tỉnh rượu , liền cúi hỏi : “Uống nhiều như , cảm thấy đau đầu ?”

Truyện dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ đầy đủ. Mong bạn hãy ở trang chính chủ để bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch động lực nhiều bộ hơn nhé.

Thế nhưng trong nháy mắt, Phượng Ly Ngô duỗi cánh tay dài ôm nàng trong ngực, cái lưỡi cứng ngắc lời mơ hồ rõ ràng: “Không cho nàng với , liếc mắt cũng !”

Khương Tú Nhuận kịp chuẩn , khăn ướt trong tay rơi xuống mặt đất, khổ : “Điện hạ cho phép với ai?”

Lúc Phượng Ly Ngô say rượu giống hệt như đứa nhỏ ba tuổi, kiềm nén bực bội, thẳng thắn nỗi lòng: “Không cho phép nàng với Phượng Vũ giống như những nữ nhân khác, nàng là của , ai cũng thể cướp nàng !”

Khương Tú Nhuận bộ dạng hầm hừ, miệng lời ngốc nghếch của chọc , cúi đầu, tựa chóp mũi , : “Thân hình của mắt bằng điện hạ, lưng cũng sức bằng, với làm gì?”

Phượng Ly Ngô xong cũng tỉnh táo tinh thần, lảo đảo dậy chứng minh sức lực với Trắc phi của nhưng mới đè lên Khương Tú nhuận ngủ say .

Khương Tú Nhuận nghĩ tới bộ dạng Phượng Ly Ngô lúc thách rượu với Nhị Hoàng tử, thật gà trống trong cùng một lồng khi đánh cũng giống như đúc. Đếu là loại nhất quyết phục, chịu thua, đấu tới c.h.ế.t mới dừng .

Nếu là ngoài làm như , Khương Tú Nhuận chỉ cảm thấy đó là cực kỳ nhàm chán, tài năng gì to lớn.

Cố Diệp Phi

Thế nhưng là Phượng Ly Ngô ngày thường đàng hoàng chững chạc, hôm nay liều mạng như , chỉ khiến cho nàng cảm thấy tính ấu trĩ trẻ con.

Cuối cùng, nàng cũng chê đầy mùi rượu. Sau khi lau chùi sạch sẽ thì ôm ngủ .

Chỉ điều, chỗ Phượng Ly Ngô uống rượu là núi Minh nơi đặc sản ếch ngâm rượu.

Đợi tới lúc nửa đêm, tỉnh rượu , m.á.u huyết lập tức kích thích sung mãn, tiểu Trắc phi mềm mại thơm ngọt trong lồng ngực, lý nào ăn?

Cho nên, nửa đêm đè lên ngọc thể thơm nồng, yêu thương thế nào là đủ.

Cuối cùng Khương Tú Nhuận cảm thấy tiếng run run, thậm chí cổ họng rát tới sắp câm , điện hạ vẫn làm đủ, thẳng bản ngày xưa lười biếng, cho Trắc phi ăn no.

Đợi tới ngày hôm , Khương Tú Nhuận rời giường, lúc Đào Hoa hầu hạ nàng súc miệng mới chợt nhớ , Thiển nhi ở bên cạnh, loại thuốc tránh thai nàng thường uống hiển nhiên cũng quên để tráp .

Khương Tú Nhuận cũng thể bảo thị nữ Đào Hoa lấy thuốc cho , chỉ nghĩ hôm nay trở về uống thuốc vẫn kịp, thế là cũng để ở trong lòng nữa.

Truyện dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ đầy đủ. Mong bạn hãy ở trang chính chủ để bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch động lực nhiều bộ hơn nhé.

Đến núi Minh thể tắm suối nước nóng, thế nhưng may, sáng sớm ngày thứ hai trời nổi mây đen, lâu những giọt mưa lớn rơi xuống. Thời tiết như , thật sự thể ngâm suối nước nóng ngoài trời.

Cho nên chỉ chờ mưa tạnh là xuống núi trở về kinh thành.

Thế nhưng nghĩ tới, mưa càng lúc càng lớn. Trời u ám và mưa lớn khiến cho tâm trạng con cũng buồn bực.

Đào Hoa bưng một đĩa quả hồ đào đặt tay Khương Tú Nhuận, để Trắc phi sách ăn vặt. Còn Phượng Ly Ngô thì dẫn đội mưa tới hành quán phía núi, xem đường núi ngập .

Khương Tú Nhuận giọt mưa nhỏ xuống thành chuỗi bên cửa sổ một lúc, trong lòng chút yên nhưng khó bởi vì .

Đợi tới khi trời bất thình lình nổi sấm lớn, nàng mới giật nảy thẳng , chợt nhớ tới một việc c.h.ế.t .

Nàng làm quên , mùa thu của một năm một trận mưa lớn hiếm thấy, mưa mấy ngày nàng nhớ rõ. ngày mưa lớn thứ ba, ca ca đội mưa lớn tới Hoán Y cục tìm nàng, kích động cho nàng một tin tức là Ba Quốc phái mật sứ tới truyền lời nhắn của phụ vương đón ca ca về nước.

Lúc đó Khương Tú Nhuận còn mừng tới phát , cảm giác khổ tận cam lai [*].

[*] Thời kỳ cực khổ qua, cuộc sống an nhàn sẽ tới.

Có điều là khi trưởng với mật sứ dẫn Khương Tú Nhuận cùng, mật sứ khuyên ca ca tự , tránh cho chậm trễ tiền đồ.

Khương Chi nào chịu? Ồn ào yêu cầu, mật sứ thể làm gì khác ngoài đồng ý. còn kịp cứu nàng ngoài, Phượng Ly Ngô qua bên ngoài tường Hoán Y cục phát giác, sai bắt mật sứ tra hỏi mới , mật sứ căn bản phụ vương phái tới mà là Thân hậu Ba Quốc phái tới, lừa gạt Khương Chi về nước đó g.i.ế.c c.h.ế.t ở nửa đường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/than-la-chat-nu-ma-phai-an-nho-o-dau/chuong-113.html.]

Mặc dù Khương Chi nhu nhược nhưng rốt cuộc vẫn là con trưởng, cứ như chuộc về mà lập con trai Thân hậu lên làm Thái tử thì sẽ khiến chỉ trích.

Như thế thì Khương Chi sẽ gánh tội hủy bỏ minh ước giữa hai nước, mà theo tính tình Ba vương, nhất định sẽ tự phái sát thủ g.i.ế.c Khương Chi cầm đầu trả cho Đại Tề bày tỏ lòng trung thành.

Thân hậu luôn lo lắng Khương Chi bất chợt trở về, bèn thiết kế một kế hoạch độc ác hãm hại Khương Chi. Không nghĩ tới Thái tử đột nhiên ngang qua phá rối, tự nhiên còn dám hành động kỳ lạ nào nữa.

Những chuyện khác Khương Tú Nhuận nhớ rõ lắm, chỉ nhớ kiếp đại điện, nàng một ở chung với Phượng Ly Ngô trong cách gần, lời lẽ vô tình của vặn hỏi, quỳ tới nỗi hai chân mềm nhũn mới thả về Hoán Y cục.

Khương Tú Nhuận càng nghĩ tim càng đập nhanh, lúc kiếp nàng và Phượng Ly Ngô đều ở trong thành Lạc An, nhưng bây giờ bọn họ đều ở kinh thành. Nếu theo như quỹ đạo kiếp , hẳn là Thân hậu phái tiếp xúc với ca ca. Nếu bọn họ gạt khỏi thành, ca ca chẳng sẽ rơi cảnh đáng sợ ?

Trong lòng nôn nóng, nàng rốt cuộc yên nổi nữa. Bảo Đào Hoa ngoài tìm điện hạ, hỏi xem hôm nay thể trở về .

Đào Hoa mặc áo mưa, mở dù nhỏ cẩn thận ngoài, lâu trở về bâm báo là trời mưa quá to, suối nhỏ trong núi tràn ngoài, đường núi lầy lội, thể trở về.

lúc Phượng Ly Ngô cũng trở về, với Khương Tú Nhuận: “Đường xá khó , nếu việc gấp thì chậm một ngày , chờ ngày mai mưa tạnh thì lên đường.”

Thế nhưng còn dứt lời, thấy Khương Tú Nhuận một tia lo lắng dễ dàng phát hiện , liền hỏi: “Sao thế, việc , cần trở gấp ?”

Khương Tú Nhuận trận mưa to sẽ kéo dài mấy ngày ngớt, cách nào sự thật, trong lòng suy nghĩ một chút : “Hôm qua gặp ác mộng, mơ thấy phụ vương sắp chết, ca ca nóng ruột vì phụ vương bệnh nặng nên cũng bệnh dậy nổi theo. Trong lòng bất an, gặp ca ca...”

Phượng Ly Ngô vốn tin mộng báo việc lành dữ nhưng thấy Khương Tú Nhuận khẩn thiết, tỏ vẻ quấy nhiễu, trầm mặt chốc lát : “Tạm thời phái hai thị vệ trở về thành , thông báo cho ca ca nàng một tiếng .”

Khương Tú Nhuận thầm nghĩ ca ca thấy phủ Thái tử tới, trong mấy ngày tất nhiên dám manh động. Tới lúc đó nàng trở về thành sẽ trông thấy ca ca bình an, trong lòng thoáng thả lòng một chút, vội vã cảm ơn Thái tử.

Trận mưa lớn quả nhiên kéo dài mấy ngày, hề ngừng .

Lúc công hầu quan trong núi đông, còn chính thê và nha tớ hầu hạ, mỗi ngày tiêu tốn nhiều đồ ăn, chỉ hai ngày mà đồ ăn dự trữ trong núi còn nhiều lắm. Bất đắc dĩ, thể làm gì khác hơn là quy định lượng đồ ăn một ngày của mỗi vị quan nhà, thế là nhóm quan và thê oán than dậy đất.

Phượng Vũ đúng là vẻ rộng rãi, bảo thuộc hạ của cầm khẩu phần lương thực còn dư chia cho các công khanh đủ ăn.

Lúc nhỏ Thái tử ở trong lãnh cung từng chịu đói, hề học điệu bộ của Phượng Vũ, chia lương thực của .

và nhị giống , dẫn theo Trắc phi nhà , cho nữ nhân của ăn no bụng , cũng thời gian rảnh rỗi làm bộ làm tịch.

Thế nhưng Khương Tú Nhuận chỉ lo Phượng Ly Ngô bôi đen quá. Bèn lệnh cho hai thị vệ già kinh nghiệm nghĩ cách, lấy lưới đánh cá trong hành quán, thừa dịp dòng suối chảy xiết, dùng lưới bắt một ít cá, buổi tối nấu canh cá chia cho tất cả các quý phu nhân.

Khương Tú Nhuận luôn thích ăn ngon, cho nên ngoài cũng mang theo ít hồ tiêu đặc sản quý ở Tây Vực, bỏ một chút trong canh cá nóng hổi, uống xong mồ hôi chảy khiến cho khen dứt miệng.

Thế nhưng một bữa cơm thôi, bỏ bát đũa xuống là một trận bực tức mấy ngày liền.

Phượng Ly Ngô thấy tình cảnh , âm thầm với Khương Tú Nhuận: “Những đều là trọng thần trong triều, chống đỡ Tề Quốc, mặc dù vài thừa hưởng ân huệ của tổ tiên nhưng phần lớn coi như tương xứng với chức trách, nghĩ tới chỉ là hai ngày đói bụng, lòng rối loạn ...”

Khương Tú Nhuận đoán Phượng Ly Ngô nhất thời nghĩ tới điều gì, nhân tiện : “Nếu gian kế của Lương Quốc thực hiện , khi bọn họ bán lương thực cho Tề Quốc, cũng thua mua tơ tằm trong tay bách tính Tề Quốc, khi đó bộ Tề Quốc chỉ lòng rối loạn thôi .”

Phượng Ly Ngô tiếng nào nữa, lời bóng gió của Khương Tú Nhuận. Kho lúa dư thừa thật sự là chuyện lớn liên quan tới lòng trong thiên hạ.

Sơ ý một chút, tích tụ lâu ngày sẽ sóng to gió lớn nổi lên, bất luận nào cũng trốn tránh ...

Cũng may hai ngày , rốt cuộc mưa trời sáng, ánh nắng mặt trời lâu thấy soi sáng núi Minh nữa. Tất cả các đại thần sớm mấy ngày mưa to và đói bụng hành hạ tới chịu nổi, bận bịu thúc giục hầu thu dọn đồ đạc, dồn dập lên xe ngựa chạy về thành Lạc An. Trong lúc nhất thời đường núi xe ngựa chạy nhanh nối đuôi dứt, còn an nhàn nghỉ như khi đến.

Phượng Ly Ngô cũng gọi thị vệ tới chuẩn xe ngựa, dẫn theo Khương Tú Nhuận trở về phủ Thái tử.

Mấy ngày Phượng Ly Ngô ở đây, công văn trong triều tồn đọng nhiều. Phượng Ly Ngô về tới phủ Thái tử, quần áo triều phê duyệt công văn.

Mấy ngày nay Khương Tú Nhuận luôn lo lắng, Thái tử vội vã lên xe ngựa chạy tới quý phủ của ca ca Khương Chi.

Thế nhưng Khương Chi ở trong quý phủ, chỉ Ổn Nương dưỡng thai ở trong phủ, đang làm một đôi giày đầu hổ nhỏ.

Khối đá lớn trong lòng Khương Tú Nhuận vẫn treo cao nên chẳng lòng vòng, trực tiếp hỏi tẩu tẩu, chăng Ba Quốc tới.

Ổn Nương dùng răng cắn đứt đầu sợi chỉ giày, nhỏ giọng mở miệng : “Một ngày trận mưa lớn, từ Ba Quốc tới, là Ba vương bệnh nặng, bảo ca ca ngươi lén lút trở về.”

Khương Tú Nhuận xong, tim nhảy lên cổ họng : “Ca ca hiện tại ở ? Đi theo mật sứ ?”

Ổn Nương : “Ca ca ngươi hai lời, lôi tới phủ nha .”

Loading...