Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

THÂN LÀ CHẤT NỮ MÀ PHẢI ĂN NHỜ Ở ĐẬU - Chương 105: Tiêu trừ tai họa

Cập nhật lúc: 2024-10-23 04:02:54
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cho nên lâu đó, cả Úy quốc công Úy Chung và Phượng Ly Ngô đều thánh thượng gọi tới thư phòng.

Nghe xong ý tứ của Đoan Khánh đế, Phượng Ly Ngô hề nhíu mày một chút nào. Trước khi tới đây, Chàng đoán phụ vương nhị hoàng thất.

cũng gì, dù ở đây đầy lão thần, cũng thể ngăn cản dòng dõi Phượng gia nhận tổ quy tông .

Úy Chung thì càng thể mở miệng . Lúc điện ông thể càn quấy như , thế nhưng trời đất , hoàng thượng , đám lão thần , đó là nữ nhi Úy gia bọn họ - Úy Minh Trân đức hạnh tồi tệ, gây chuyện tổn hại danh dự hoàng gia.

Bây giờ hoàng đế mở miệng nhị hoàng tử Phượng Vũ trở hoàng thất, ông cũng thể ngăn cản .

Đám lão thần còn trong lòng cũng rõ ngọn ngành, nhưng chuyện cũng thể gây nên sóng gió gì triều đình cả. Bất quá chỉ là nhận một hoàng tử quy ẩn nhiều năm mà thôi, nhưng thể hòa hoãn lửa giận của hoàng đế, hòa hoãn mâu thuẫn của đế hậu.

Thế nên chuyện vốn hoang đường , sự thúc đẩy của đám lão thần, định thời gian tế tổ. Sau đó triều thánh thượng đổi giọng hiểu lầm hoàng đậu, thai nhi trong bụng hoàng hậu đích thực là huyết mạch hoàng thất....

Từ đầu tới cuối, Phượng Ly Ngô đều khiêm tốn thu , mặc cho đám lão thần bàn luận, khuyên giải.

Chỉ là khi từ trong cung bước , lúc tiến trong xe ngựa, tay Phượng Ly Ngô bóp nát chiếc cốc.

Sau khi phát tiết xong, cũng lập tức khôi phục tỉnh táo.

Khuất nhục hiện tại chiu, chẳng là gì so với những tháng ngày thống khổ ở trong lãnh cũng ăn cơm thừa rượu cặn, cũng cái gì mà chịu đựng.

Đám lão thần nguyện ý nâng đỡ nhị hoàng tử quy vị, mặt ngoài là vì hoàng gia hòa thuận. trắng , là nâng đỡ một con rối, dùng nhị hoàng tử áp chế vị Thái tử đôi cánh vững chắc .

Ngụ ý của họ chính là, đừng tưởng rằng Phượng Ly Ngô vững hoàng vị. Trước đám lão thần bọn họ thể đưa một hoàng tử từ trong lãnh cung ngoài thành hoàng trữ, thì nay họ cũng thể bồi dưỡng một hoàng tử giả c.h.ế.t thành tân đế mà chẳng chút khó khăn gì.

Trong lòng Phượng Ly Ngô cứng rắn nhắc nhở chính , thời cơ tới, luôn làm dáng vẻ khiêm tốn. Sau khi thời cơ chín muồi, liền thể danh chính ngôn thuận nhổ cỏ tận gốc đám lão thần thế gia , để hoàng quyền còn đám thế gia bài bố.

Một trận nháo kịch cứ chấm dứt, nhưng nghiệt chủng trong bụng hoàng hậu thể giữ .

Việc hoàng đế quản, thế nhưng con mắt hoàng gia tất nhiên thể dễ dàng phán đoán đó là huyết mạch Phượng gia . Nếu đứa bé sinh , Đoan khánh đế tất sẵn nhược điểm của Hoàng hậu trong tay.

Cho nên Úy gia tuyệt thể để Hoàng hậu sinh đứa bé .

Úy chung sự đồng ý ngầm của Đoan Khánh đế, tự tới tẩm cung của hoàng hậu ban thuốc.

Thế nhưng Úy hoàng hậu sống c.h.ế.t chịu uống thuốc phá thai mà Úy Chung mang tới, tuyên bố sinh đứa bé , vì Mao lang lưu dòng dõi.

Cố Diệp Phi

Úy Chung xưa nay nuông chiều nữ nhi, từng để nhi nữ* chịu chút oan ức nào. Giờ nữ nhi tê tâm liệt phế, quỳ đất chịu dậy, cầu xin phụ buông tha cho thai nhi trong bụng:

- Phụ , đây là cốt nhục của nữ nhi đó! Ngài đừng sắt đá như ?

*nhi nữ: nhi tử và nữ nhi. Tức là bộ con cái của ông .

Úy lão công gia nữ nhi thê thảm, trong lòng đau nhức như d.a.o đâm, cuối cùng cũng xuống tay , bước khỏi tẩm cung, liền trông thấy một ảnh bên trong viện.

Thái tử Phượng Ly Ngô cũng chính là ngoại tôn của ông đang đó, ngẩng mặt lên trời, lộ vẻ vô cảm đang suy nghĩ gì.

Nghe thấy tiếng bước chân, Phượng Ly Ngô đầu , ánh mắt lạnh lùng thẳng Úy Chung. Thấy vẻ mặt đành lòng của ông, trong lòng liền hiểu ông ngoại là nuông chiều hài tử, nhất định mềm lòng, nhưng vẫn giả vờ :

- Mẫu hậu uống thuốc trừ bệnh ?

Úy Chung Thái tử, do dự :

- Điện hạ, Hoàng hậu mới triều đình Hoàng đế nhục nhã, tâm tình bi thống. Giờ phá bỏ thai nhi, sợ rằng chịu đựng nổi. Dù cũng là mẫu hậu của Điện hạ, ngài thể cho thêm chút thời gian ?

Phượng Ly Ngô yên lặng một hồi, ánh mắt thanh lãnh thẳng mặt Úy Chung, lạnh lùng :

- Phúc họa khó lường. Đứa bé trong bụng mẫu hậu nếu thể thuận lợi sinh , sẽ mang tai họa to lớn thế nào cho Úy gia. Cô là nhi tử cũng sẽ thế nào? Chỉ cần thai nhi trong bụng còn tồn tại, tai họa vĩnh viễn vẫn treo ở đầu, phụ hoàng tùy thời đều thể lật lọng dùng nó để đả kích Cô và Úy gia. Lúc vẫn chỉ là hậu họa nhỏ, nhưng vì một chút nương tay sẽ biến thành họa lớn, dùng bao nhiêu mạng mới thể giải quyết ...

Úy Chung sắc mặt trắng nhợt, trong lòng hiểu ngụ ý của Thái tử.

Ông lập tức nghĩ tới thứ tử Úy Tuần của .

Mấy ngày cuối cùng Úy Tuần cũng Phượng Vũ thả , trở về Lạc An, Úy Chung giận dữ nhốt trong phủ.

Thế nhưng ngày thứ hai, đám hồ bằng cẩu hữu tìm tới, mời ngoài chơi đùa. Thấy liền châm học là kẻ nhát gan sợ phiền phức. Úy Tuần chịu nổi đả kích, cùng bọn họ xuất phủ uống rượu, một ngày một đêm vẫn về. Sau khi Úy gia tìm , thì c.h.ế.t sông hộ thành hơn một canh giờ . Phủ doãn Lạc Dương phái điều tra, đó báo Úy Chung là do say rượu trượt chân xuống sông bỏ mạng.

Úy Chung , tuy ý bao che khuyết điểm, thế nhưng trong mắt ngoại tôn của ông chứa dù một hạt cát.

Rõ ràng thứ tử c.h.ế.t điều kỳ quặc, nhưng ông cũng thể điều tra sâu. Càng rằng mềm lòng thì càng rước lấy bất mãn của Thái tử.

Cái c.h.ế.t của Úy Tuần chính là lời cảnh cáo. Nếu như Úy Chung vẫn chịu thanh lý môn hộ, thì ngoại tôn sẽ làm cho ông.

Úy Chung quyết ý của thái tử, rằng nếu tiếp tục mềm lòng, sợ rằng sẽ mang đến tai họa càng lớn cho nữ nhi, liền chắp tay, khàn giọng :

- Điện hạ yên tâm, thần giờ sẽ ..."Khuyên nhủ" hoàng hậu.

Nói xong, Úy Chung cắn răng, râu cằm điểm bạc thoáng run rẩy, cuối cùng dứt khoát xoay bước tẩm cung.

Phượng Ly Ngô rời , vẫn như cũ ngẩng mặt âm trầm nghiêng lên trời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/than-la-chat-nu-ma-phai-an-nho-o-dau/chuong-105-tieu-tru-tai-hoa.html.]

Không bao lâu, liền tiếng kêu của mẫu hậu từ trong tẩm cung truyền . Mẫu hậu đang mắng chửi, giống hệt như ngày ở trong lãnh cung. Tiếng mẫu hậu mắng nhiếc thi thoảng vẫn vọng bên tai , hiện tại càng trở nên chói tai sắc nhọn thêm cả oán độc...

Một lát , nữ quan vội vàng từ bên trong bước tiến gần Thái tử nhỏ giọng :

- Khởi bẩm điện hạ, thuốc uống xong, hiện tại chút phản ứng, đợi một lúc nữa hẳn sẽ thấy đỏ...

Phượng Ly Ngô khi xong, liền phất phất tay, để nữ quan lui xuống, đó nhanh chân bước khỏi cung.

Ngay khi sắp khỏi cửa cung, liền nội giám khiêng rương lớn rương nhỏ nối đuôi tiến ...

Đây là lễ phục là khí cụ chuẩn cho nhị hoàng tử Phượng Vũ tế tự. Thánh thượng quả thực coi trọng vị nhị hoàng tử . Tự mệnh cho giám quan kiến tạo, khảm bảo thạch, thậm chí còn long trọng hơn cả khi Thái tử lên ngôi.

Phượng Ly Ngô bước nhanh hơn, nhanh khỏi hoàng cung, đem ồn ào trong cung ném đầu.

Đại lễ tế tự của nhị hoàng tử diễn thuận lợi.

Vị hoàng tử giả c.h.ế.t ẩn cư, hiện tại về hoàng thất, quả thực là thêm chuyện cho đám quý nữ bàn tán.

vị nhị hoàng tử Đoan Khánh đế sủng ái, thể ở trong cung, thậm chí nhanh nhận chức ở Lại bộ. Nghe còn truyền tin tức sẽ gả nữ nhi thế gia cho để củng cố căn cơ.

Những tin đồn , Khương Tú Nhuận đều từ đám thị trong phủ Thái tử.

Bởi vì Phượng Ly Ngô cho phép nàng thư viện, cho nên nàng lâu hề xuất phủ.

Khương Tú Nhuận cũng náo loạn. Dù Phượng Vũ nắm lai lịch của nàng, nếu hiện tại dùng phận Khương Tú Nhuận xuất hiện mặt khác, thật sự sợ Phượng Vũ tới gây khó dễ cho nàng.

Thế nhưng thường ngày đều ở trong phủ, rảnh rỗi liền tới chỗ đám thi dùng , quả thực nhàm chán cực độ.

Khương Tú Nhuận bi ai cảm thấy thời gian của lẽ đều vây khốn thế , cho nên thể tiếp tục xa lánh đám thị .

Nàng cưỡng ép bản trong đình các nàng tán chuyện, tới kẻ .

Tào Khê cảm thấy công báo tin cho Thái tử, tránh thoát nguy cơ phế hậu, giành công to, cho nên tinh thần phấn chấn hơn hẳn.

Nàng cao thâm liếc đám thị , cảm thấy đây đều là nữ tử tầm thường, chỉ ở trong phủ đàm phấn luận son, làm việc gì cho Thái tử.

Trải qua chuyện , Thái tử nhất định sẽ nàng bằng con mắt khác.

Nghĩ tới bản và Thái tử một bí mật chung, cả Tào Khê như tỏa sáng hẳn .

Điền cơ hiểu tại tinh thần Tào Khê phấn chấn như . Nàng cũng một mực rõ, Thái tử xuất phủ lâu như , nhưng Dao cơ một mực trốn trong viện chịu thò đầu ?

Khi nàng khéo léo dò hỏi Dao cơ, thì Tào Khê bên cạnh ngược lạnh :

- Thái tử trong phủ, vẫn cáo bệnh thể gặp . Thái tử trở về phủ, bệnh cũng lập tức lên. Xin hỏi Dao cơ, bệnh của ngươi là bệnh gì ?

Thị nữ bên cạnh Tào Khê cũng nhân cơ hội nhỏ giọng :

- Có lẽ là quái bệnh vì nam nhân?

Khương Tú Nhuận thở dài một tiếng, cảm thấy thật thể cùng đám nữ tử giả vờ giả vịt, tranh đoạt một nam nhân .

Ép bản đây nửa ngày là cực hình , giờ còn to nhỏ tranh giành ganh ghét , chẳng bằng cầu Thái tử còn thoải mái hơn.

Nàng liền quyết định giờ vờ nữa, thích thế nào thì thế đó. Nhấc chén lên, hất thằng mặt thị nữ bên cạnh Tào Khê.

. Nước trong ly còn nóng, vị thị nữ hất đau rát kêu lên, khẽ nhích gần Tào Khê Tào Khê tức giận lớn tiếng chất vất Khương Tú Nhuận:

- Ngươi bệnh gì đó hả, dùng nước hất khác?

Khương Tú Nhuận bày bộ dáng cường ngạnh của Dao cơ :

- Chư vị các tỷ tỷ hỏi mắc bệnh gì ? Chính là bệnh tâm phiền. Bình thường còn , chứ nếu ở mặt tôn ti , năng lỗ mạng, chính là nhịn quăng cho mấy cái tát.

Nói xong hung tợn trừng mắt thị nữ hất nóng, làm vẻ tát nàng .

Nhất thời tiếng khuyên giải hai bên loạn thành một bầy.

Khương Tú Nhuận thấy quấy nhiễu tiệc thành công, liền hất cằm lên, vênh váo trở về viện của .

Tào Khê tức nhịn nổi, giận đùng đùng mang theo thị nữ khuôn mặt phỏng tới tìm thái tử phân xử.

Được sủng thì thế nào, cũng chu cấp bậc lễ nghĩa mới .

Giống như Dao cơ làm gì còn chút lễ nghi của trắc phi? So với đám thôn phụ chanh chua còn thối hơn.

Vừa khéo trong cung hoàng hậu phái đến truyền lời, hoàng hậu thể khó chịu, trắc phi thái tử tiến cung hầu bệnh tận hiếu.

Khi Tào Khê một mặt ủy khuất, lóc kể lể Dao cơ thèm đạo lý, thái tử liền hướng về phía nữ quan trong cung tới nhàn nhạt :

- Ngươi thấy đó, Dao cơ tựa hồ mắc chứng bệnh nóng nảy, cử chỉ thất nghi, trị sợ va chạm mẫu hậu. Đã hầu bệnh, thì để Tào cơ và Điền cơ tiến cung tận hiếu đạo.

Tào Khê xong, chút ngẩn , luôn cảm thấy bệnh của dì , qua mấy tháng chắc chắn khỏi , mới nghĩ thôi cảm thấy .

Loading...