Thần Đã Về Nhà [Vô Hạn] - Chương 11: Quê hương - “Anh ơi, vừa nãy anh đã chọn em rồi đấy nhé.” (1)
Cập nhật lúc: 2025-11-12 05:42:33
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong khi đang suy nghĩ, Sư Ấu Thanh lật đến gần cuối chồng báo. Khi chạm , Sư Ấu Thanh nhíu mày.
Mấy tờ báo cứng, còn nhăn nhúm, như thể ngâm nước, nhiều chữ đó mờ nhòe.
Dù , vẫn thể thấy một phần chữ “heo” ở tiêu đề góc báo.
“Có ai bật lửa ?”
Giữa lúc đang gấp rút lật báo, bỗng thấy Sư Ấu Thanh hỏi một câu như .
“, …” Vu Trạch khó khăn lấy bật lửa từ trong túi quần , ném qua cho .
“Hai tới giúp giữ tờ báo .”
Phong Bân và Quách Nhã Lam thắc mắc nhiều, lập tức tới. Sau khi cầm lấy tờ báo, họ mới phát hiện chúng đều ngấm nước…
“Trời ạ, mấy tờ báo là thứ còn sót trận lũ đó ?”
“Không rõ nữa, lẽ .” Hai nâng cao tờ báo lên, Sư Ấu Thanh xổm xuống, bật lửa. Anh ngước , nhẹ nhàng di chuyển ngọn lửa đến vị trí tiêu đề đó: “Mọi chữ đó .”
Hai cúi đầu .
Quả nhiên, những chữ vốn mờ nhòe trở nên rõ ràng hơn nhiều!
Không kịp vui mừng, Quách Nhã Lam vội : “Năm S025, trang trại nuôi heo ở trấn Trình Cổ xuất hiện một… Bệnh dịch… Quy mô lớn, phụ trách và dân trong thị trấn đầu tư khả năng mất trắng… Chỗ là mất trắng nhỉ…”
“Những chữ khác thấy rõ lắm, nhưng nội dung tin tức gần như đúng với suy đoán! Năm ngoái trang trại nuôi heo ở trấn Trình Cổ xảy vấn đề, tất cả heo đều mắc bệnh.”
Vu Trạch đang chặn cửa ở phía bên thấy liền thắc mắc: “Sự biến dị của dân trong thị trấn liên quan đến dịch bệnh ?”
“Đợi , bên còn …” Quách Nhã Lam nhặt mấy tờ báo ngâm nước lên, cùng Phong Bân tìm tờ báo những chữ liên quan, đó nâng cao lên trải , tiếp tục dùng phương pháp đó để xem.
“Ngày phát hành của tờ báo muộn hơn tờ hai tháng… Ơ… Tin tức rằng lợi nhuận từ doanh thu của trang trại nuôi heo ở trấn Trình Cổ năm nay sẽ đạt mức cao kỷ lục… Không điều mâu thuẫn với tin tức đó ?”
Mọi sững sờ.
Sư Ấu Thanh dậy xem tin tức đó, đúng như Quách Nhã Lam .
Bên Vu Trạch sắp chịu nổi nữa, gọi Dư Nhất Phàm đến cùng chặn cửa.
Lúc , những tin tức về trang trại nuôi heo đều xong, Sư Ấu Thanh và hai khác cũng tới cùng chặn cửa và bàn bạc.
“Chắc chắn trang trại nuôi heo đang che giấu bí mật, thể đó chính là nguồn gốc biến dân trong thị trấn thành quái vật.” Dư Nhất Phàm c.ắ.n răng : “Chúng tìm NPC xem , đủ sáu liền đến đó!”
“Đợi chút .” Sư Ấu Thanh cầm một tờ báo nhăn nhúm lên .
“Còn chờ đợi gì nữa?” Dư Nhất Phàm bắt đầu mất kiên nhẫn: “Báo xem xong , manh mối rõ ràng, lẽ là do dân làng phạm lời nguyền gì đó, mặc dù lợi nhưng đó trả một cái giá đắt hơn…”
Sư Ấu Thanh chỉ im lặng tờ báo, cơ thể rung nhẹ vì cánh cửa va đập, nhưng bàn tay cầm tờ báo càng ngày càng chặt.
Dưới ánh đèn mờ ảo, trai toát dáng vẻ yếu ớt từng , mỏng manh đến mức như thể sẽ ngã xuống bất cứ lúc nào.
Phong Bân đầu , thấy dáng vẻ của Sư Ấu Thanh, giật , theo bản năng đưa tay dìu , nhưng đối phương đột nhiên bước về phía , xuống tờ báo mà họ xem qua lúc nãy.
“Sư Ấu Thanh, …” Dư Nhất Phàm còn hết câu, một tiếng động lớn đột ngột vang lên đầu , đó, năm ngón tay màu tím đen xuyên qua cửa gỗ, đầu ngón tay sắc nhọn chỉ còn cách đầu đến một centimet…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/than-da-ve-nha-vo-han/chuong-11-que-huong-anh-oi-vua-nay-anh-da-chon-em-roi-day-nhe-1.html.]
Nỗi sợ hãi từng khiến Dư Nhất Phàm thể thốt nên lời, ngã nhào xuống đất theo bản năng, giây tiếp theo, vị trí sát lưng vỡ , xuất hiện một gương mặt dữ tợn và méo mó…
Những con quái vật… Sắp chui !
Nỗi sợ hãi như thủy triều lập tức nhấn chìm .
Dư Nhất Phàm đổ mồ hôi đầm đìa vội bò dậy, định chạy về phía phòng ngủ của chủ nhà, cánh cửa vẫn luôn đóng kín mở từ bên trong.
Là chủ nhà!
Nhìn thấy con quái vật đang thò tay và đầu khỏi cánh cửa cách đó xa, mặt đàn ông những tỏ vẻ kinh ngạc sợ hãi, mà còn lộ biểu cảm “quả nhiên là như ”. Ông liếc những biểu cảm khác hành lang, gần như dùng giọng điệu bất đắc dĩ : “Xem … Chúng vẫn ngoài tìm chỗ trú ẩn.”
“ !” Dư Nhất Phàm như sợ ông trong, nắm lấy cổ tay ông : “Ông cùng chúng , đủ …”
“ .” Người đàn ông bình tĩnh : “Cộng thêm con trai nữa là đủ.”
“…”
Nghe , mấy bọn họ đồng loạt mở to mắt.
Sau khi Dư Nhất Phàm lấy tinh thần, gần như phát điên, định vung tay lên động thủ thì Vu Trạch nhanh tay ngăn , nhỏ: “Bây giờ NPC là chìa khó then chốt, đừng đắc tội với ông !”
“Đcm đừng mà mát ăn bát vàng!” Hai mắt Dư Nhất Phàm đỏ ngầu, thể tính thêm con trai của chủ nhà ? Đứa bé đó còn từng xuất hiện, tại chiếm một suất lúc ?
NHAL
Nếu Vương Đống còn sống thì gì, nhưng bây giờ Vương Đống c.h.ế.t, sáu chia thành ba đội, mỗi đội hai . Vu Trạch và Quách Nhã Lam là một đôi tình nhân, chắc chắn sẽ tách . Phong Bân và Sư Ấu Thanh quan hệ nhất, NPC là một cặp ba con, chắc chắn sẽ cùng … Chỉ còn …
Chỉ còn một !
Dư Nhất Phàm đầu quái vật đang ngừng phá cánh cửa gỗ, tay run lên, trong lòng nảy một ý nghĩ. Anh từ từ cúi đầu, sờ thắt lưng…
Khi Phong Bân và Vu Trạch nhận điều bất thường thì quá muộn.
Vào khoảnh khắc Dư Nhất Phàm rút con d.a.o găm từ bên hông , lập tức kề cổ chủ nhà, nỗi sợ hãi của lên đến đỉnh điểm: “Không c.h.ế.t thì lập đội với ! Còn mấy ! Không đến gần! Nếu NPC c.h.ế.t, sẽ xảy chuyện gì …”
“Dư Nhất Phàm! Anh…”
“ , đến gần! Lùi !”
Vu Trạch còn định thêm gì đó, cánh cửa bên cạnh chủ nhà bất ngờ mở , một bé bọc kín mít từ đầu đến chân loạng choạng bước .
Dư Nhất Phàm giật , trong cơn hoảng loạn, theo bản năng vung mạnh con d.a.o về phía bé…
May mắn là ngay lúc đó, Phong Bân nhanh chóng lao tới ôm bé tránh .
Lưỡi d.a.o găm cào một vệt dài cánh cửa gỗ lưng bé.
Quách Nhã Lam kinh hãi: “Đó chỉ là một đứa bé, Dư Nhất Phàm điên ?”
Thu d.a.o về, Dư Nhất Phàm cũng tỉnh táo , vô cảm , như thể từng chuyện gì xảy , chủ nhà: “Nói mau, chúng ngoài bằng cách nào?”
Dường như siết chặt khiến ông khó chịu, chủ nhà ho khan hai tiếng : “Chia thành ba nhóm, mỗi nhóm hai , về ba hướng khác . Khi gặp quái vật hãy thầm ‘lấy m.á.u của , bảo vệ bình an’, như sẽ khiến bọn quái vật hành động chậm …”
“Sau đó thì ?” Dư Nhất Phàm vội hỏi.
“Sau đó… Sau đó linh hồn của tộc trưởng sẽ dẫn lối cho đến mộ của tộc trưởng, chỉ cần đến đó là… Là an , quái vật thể đến gần nơi đó.”