THẨM NIỆM - 6

Cập nhật lúc: 2025-12-29 07:48:26
Lượt xem: 113

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCh8rI9Ue

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quản gia “bịch” một tiếng quỳ sụp xuống.

 

Ta lặng lẽ , tiếng mưa che lấp thở của .

 

Gió lạnh ẩm ướt hành lang thổi xuyên qua. 

 

Lục Hà khẽ run, là vì lạnh vì sợ.

 

“Hầu gia.”

 

Một giọng mềm mại vang lên.

 

Liễu Mộng Ly từ bình phong bước .

 

Trên mặt nàng trang điểm nhàn nhạt, ánh mắt lưu chuyển đầy phong tình.

 

“Hầu gia bớt giận, tức hỏng thể thì đáng.”

 

Nàng cứ thế tự nhiên tới bên Viên Thừa Tự, đưa tay chỉnh vạt áo cho .

 

Sắc mặt Viên Thừa Tự dịu đôi chút, nắm lấy tay nàng

 

“Sao nàng đây?”

 

“Nghe thấy động tĩnh, yên lòng.” 

 

Liễu Mộng Ly ngước mắt , trong mắt ngấn lệ:

 

“Chuyện của Vân Hòa , cũng đau lòng lắm. việc xảy , Hầu gia giận thế nào, cũng thể sống …”

 

Vừa , nước mắt nàng thật sự rơi xuống.

 

Viên Thừa Tự xót xa ôm nàng lòng: 

 

“Vẫn là nàng hiểu chuyện.”

 

Ta cột hành lang, khẽ bật .

 

Mấy năm gặp, thủ đoạn của Liễu Mộng Ly quả thật tiến bộ ít.

 

Trước nàng chỉ chua ngoa cay nghiệt mắng , giờ thì học cách giả yếu đuối, đóng vai hiền thục .

 

Cũng thôi.

 

Muốn cướp phu quân của khác, dĩ nhiên chút tiến bộ chứ.

 

11

 

“Chỉ là…” 

 

Liễu Mộng Ly tựa n.g.ự.c Viên Thừa Tự: 

 

“Thiếp chút sợ. Vân Hòa đang yên đang lành, … Hầu gia, trong phủ khi nào thứ gì đó sạch sẽ ?”

 

Thân Viên Thừa Tự cứng .

 

“Nàng bậy bạ gì thế?”

 

Miệng thì quở trách, tay ôm Liễu Mộng Ly c.h.ặ.t hơn.

 

“Thiếp bậy.” 

 

Liễu Mộng Ly ngẩng đầu, đôi mắt đẫm lệ mơ hồ: 

 

“Thiếp những phủ trạch âm khí nặng, dễ chiêu tà ma. Vân Hòa còn trẻ như , c.h.ế.t một cách kỳ quái như thế…”

 

Nàng tiếp, nhưng ý tứ thì vô cùng rõ ràng.

 

Đó là đang ám chỉ cái c.h.ế.t của Tô Vân Hòa ngoài ý , mà là do tà ma quấy phá.

 

Vậy tà ma là gì?

 

Ai phủ ba năm mà sinh con?

 

Ai là gặp Tô Vân Hòa khi nàng c.h.ế.t?

 

Ai ở kinh thành vốn mang tiếng ngốc nghếch, việc kỳ quái?

 

Chẳng chính là Thẩm Niệm .

 

Lục Hà nắm c.h.ặ.t t.a.y áo , run bần bật. 

 

Ta khẽ vỗ mu bàn tay nàng, xoay rời .

 

Trở về viện của , sai đun nước nóng, thoải mái ngâm tắm một trận.

 

Hơi nước bốc lên mờ mịt.

 

Ta tựa thành thùng, nhắm mắt dưỡng thần.

 

Hôn sự ba năm hiện lên trong đầu .

 

Ngày kiệu hoa đỏ rực rước Vĩnh Xương Hầu phủ, dân chúng xem chen chật cả con phố.

 

Ai nấy đều tiểu thư Thẩm gia hưởng, gả hầu phủ chính thê.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tham-niem/6.html.]

 

Trên hỷ đường, Viên Thừa Tự mặc hỷ phục đỏ thẫm, sắc mặt lạnh như băng.

 

Khi bái thiên địa, động tác của cứng đờ.

 

Đêm động phòng hoa chúc, uống nửa say bước , bên giường hồi lâu, lạnh:

 

“Thẩm Niệm ? Phụ ngươi vì trèo cao với hầu phủ, quả thật dám bỏ vốn lớn.”

 

Ta tự vén khăn hỷ từ sớm, đang ăn táo đỏ với long nhãn bàn.

 

“Ừm.” 

 

Ta nuốt miếng táo trong miệng xuống: 

 

“Phụ đến đây là để hưởng phúc.”

 

Viên Thừa Tự khịt mũi .

Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối

“Hưởng phúc ? Được, thì ngươi cứ hưởng cho thật .”

 

Đêm đó ngủ suốt một đêm trường kỷ ngoài gian trong.

 

Sáng hôm dâng , lão phu nhân của hầu phủ nắm tay thở dài:

 

“Niệm nhi , Thừa Tự tính tình bướng bỉnh, con gánh vác cho nó nhiều .”

 

“Xin tổ mẫu yên tâm, Niệm nhi sẽ hầu hạ phu quân cho thật .”

 

Câu nghiêm túc.

 

Vì thế mỗi ngày đều dậy sớm sang viện của Viên Thừa Tự thỉnh an, tự tay chuẩn bữa sáng, dọn dẹp thư phòng, giặt áo gấp chăn…

 

Dẫu những việc đều hạ nhân , nhưng vẫn cảm thấy nên đích lo liệu.

 

Ban đầu Viên Thừa Tự kiên nhẫn, cũng quen.

 

Về nữa, dứt khoát coi như thấy.

 

Ba tháng , bắt gặp dan díu với một nha trong thư phòng.

 

Nha sợ đến mức quỳ sụp xuống đất cầu xin.

 

Viên Thừa Tự tựa ghế, nửa nửa

 

“Sao, phu nhân ý kiến ?”

 

“Không. Phu quân thích là .”

 

Ta điều nha về viện của , cho nàng một khoản tiền, để nàng về nhà xuất giá.

 

Viên Thừa Tự chuyện, sắc mặt khó coi suốt cả ngày.

 

Nửa năm nữa, bắt đầu la cà thanh lâu, phần lớn thời gian đều qua đêm bên ngoài. 

 

Lão phu nhân tức giận đến mức đổ bệnh.

 

Ta ngày đêm hầu bệnh.

 

Bà nắm tay : “Niệm nhi, ủy khuất cho con .”

 

“Không ủy khuất, phu quân vui là .”

 

Ta thật sự thấy ủy khuất.

 

Bởi vì trong nửa năm đó, sờ rõ từng ngóc ngách của Vĩnh Xương Hầu phủ.

 

12

 

Ta kế toán trong phủ tham ô.

 

Biết nhà bếp khi mua đồ ăn rút hoa hồng, phu xe lén bán cỏ khô…

 

Càng thư đồng của Viên Thừa Tự che giấu những chuyện mờ ám thể lộ ánh sáng.

 

Ta còn trong hầu phủ bao nhiêu cửa ngầm, bao nhiêu mật đạo, hồ sen sâu bao nhiêu, sườn núi chỗ nào đất tơi xốp nhất, vách nào của kho bạc là mỏng nhất.

 

Thậm chí còn Viên Thừa Tự nuôi một ngoại thất ở phía tây thành.

 

Nữ nhân mang thai.

 

gì cả.

 

Ta chỉ lặng lẽ quan sát, âm thầm ghi nhớ.

 

Học tất cả quy tắc của tòa phủ .

 

Cả những thứ bày ngoài sáng lẫn những thứ giấu trong bóng tối.

 

Nước trong thùng nguội.

 

Ta dậy lau khô , một bộ trung y sạch sẽ.

 

Lục Hà bước thu dọn.

 

Loading...