THẨM NIỆM - 18

Cập nhật lúc: 2025-12-29 07:54:51
Lượt xem: 107

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V9isjfm8I

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta thu ánh mắt, tiếp tục bước về phía .

 

Về đến viện, Lý ma ma đợi sẵn.

 

“Phu nhân.” 

 

Bà đưa cho một cuốn sổ: 

 

“Đây là chi tiêu trong viện của Liễu phu nhân tháng , nhiều hơn tháng ba phần. Lão nô thấy , nên đặc biệt ghi .”

 

Ta nhận lấy cuốn sổ, lật xem.

 

Dược liệu, đồ bổ, vải vóc, trang sức…

 

Danh mục đủ loại, khoản nào cũng ghi, nhưng giá cả rõ ràng đội lên cao.

 

“Liễu đang bệnh, dùng nhiều hơn một chút cũng là nên.”

 

phu nhân.” 

 

Lý ma ma hạ giọng: “Lão nô đến hiệu t.h.u.ố.c hỏi , những vị t.h.u.ố.c Liễu phu nhân dùng căn bản đáng giá đến thế. Còn những đồ bổ , một nửa thậm chí đưa tới viện của Liễu phu nhân…”

 

Ta ngẩng mắt: “Đưa ?”

 

Lý ma ma do dự một chút mới :

 

“Lão nô thấy Xuân Hạnh… lén mang ngoài, cầm đồ.”

 

Cầm đồ?

 

Liễu Mộng Ly thiếu tiền ?

 

Phải , tu sửa vườn tiêu gần hết của hồi môn, lúc quản gia lỗ ít bạc, hiện giờ trong tay nàng hẳn là dư dả.

 

nàng đem đồ cầm?

 

Viên Thừa Tự cho nàng dùng bạc ?

 

“Hầu gia ?”

 

“Chắc là . Liễu phu nhân coi trọng thể diện, sẽ mở miệng xin hầu gia.”

 

Ta khép sổ , trả cho Lý ma ma.

 

“Ghi nhớ là , cần quản.”

 

…”

 

“Lý ma ma, việc trong phận sự của , những chuyện khác, ít hỏi thôi.”

 

Toàn Lý ma ma run lên, vội cúi đầu:

 

“Lão nô hiểu.”

 

Bà lui xuống.

 

Ta ngoài cửa sổ, gió thu đang quét qua sân viện, cuốn lên đầy đất lá rụng.

 

Mùa đông sắp đến .

 

Không thể mảnh mai của Liễu Mộng Ly, chịu nổi mùa đông ?

 

Ngay đó, khẽ .

 

Không chứng cứ xác thực, lòng thản nhiên.

 

32

 

Mùa đông đến gấp dữ.

 

Sau một trận tuyết đầu mùa, nhiệt độ kinh thành đột ngột giảm mạnh, thở cũng hóa sương.

 

Các viện trong hầu phủ đều sớm đốt địa long sưởi ấm, nhưng viện của Liễu Mộng Ly luôn lạnh lẽo buốt .

 

Than củi cung ứng đủ, mà than đưa tới là loại kém, đốt khói mù mịt, xộc mũi.

 

Liễu Mộng Ly ho càng dữ dội hơn.

 

Cơn hàn chứng của nàng kéo dài suốt hai tháng, lúc đỡ lúc nặng.

 

Khi đỡ thì còn thể sân đôi chút, lúc nặng thì chỉ thể giường, ho đến xé cả tim phổi.

 

Viên Thừa Tự ban đầu còn thường xuyên đến thăm nàng .

 

Sau thấy dung mạo nàng tiều tụy, dần dần cũng ít tới hơn.

 

Nam nhân mà, quả nhiên lúc nào cũng chỉ thích những thứ tươi sáng rực rỡ.

 

Một khi vương bệnh khí thì liền chê xui xẻo.

 

Liễu Mộng Ly chắc cũng hiểu đạo lý , nên liều mạng khỏi bệnh.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tham-niem/18.html.]

Nàng sai Xuân Hạnh mời đại phu giỏi, kê t.h.u.ố.c , nhưng t.h.u.ố.c sắc xong bưng tới, nàng luôn chịu uống.

Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối

Có lẽ vì chuyện bên hồ sen đêm đó, khiến nàng sinh bóng ma với những thứ đưa miệng.

 

Không uống t.h.u.ố.c thì bệnh khỏi chậm.

 

Bệnh khỏi, Viên Thừa Tự càng tới.

 

Một vòng luẩn quẩn ác tính.

 

Hôm đến viện của lão phu nhân thỉnh an, lúc ngoài khéo gặp Xuân Hạnh hành lang lau nước mắt.

 

“Sao thế?”

 

Xuân Hạnh thấy liền giật run lên, vội lau nước mắt:

 

“Không… gì ạ…”

 

“Bệnh của Liễu vẫn khỏi ?” 

 

Ta bước gần hai bước: “Chỗ còn ít xuyên bối thượng hạng, lát nữa sẽ sai mang qua.”

 

“Phu nhân.” 

 

Xuân Hạnh đột nhiên quỳ sụp xuống, dập đầu

 

“Xin phu nhân cứu lấy phu nhân nhà nô tỳ! Cứ thế e là… e là xong mất.”

 

Ta đưa tay đỡ nàng dậy:

 

“Đứng lên chuyện. Liễu ?”

 

Xuân Hạnh nức nở:

 

“Phu nhân chịu uống t.h.u.ố.c, là t.h.u.ố.c đắng. nô tỳ , nàng là sợ… Từ đêm đó trở về từ hồ sen, phu nhân cứ nghi thần nghi quỷ, lúc nào cũng cảm thấy hại . Cơm thì ăn cho t.ử tế, ngủ cũng yên, cả gầy chỉ còn da bọc xương…”

 

Ta thở dài: “Tâm bệnh còn dùng tâm d.ư.ợ.c chữa. Liễu là tự dọa thôi.”

 

…” 

 

Xuân Hạnh ngập ngừng.

 

?”

 

Xuân Hạnh liếc xung quanh, hạ giọng :

 

phu nhân… phu nhân nhà nô tỳ rằng… nàng thấy hồn ma của Tô di nương …”

 

Ta nhướng mày: “Ồ?”

 

“Nàng ban đêm luôn thấy tiếng bên hồ sen, còn Tô di nương bên giường nàng, ướt sũng, hỏi nàng bao giờ xuống đó bầu bạn…”

 

Xuân Hạnh rùng một cái:

 

“Nô tỳ thì thấy, nhưng phu nhân nhà nô tỳ rành mạch, mũi mắt, nô tỳ cũng sợ…”

 

Ta trầm mặc một lát :

 

“Ngày mai sẽ thăm Liễu .”

 

“Đa tạ phu nhân! Đa tạ phu nhân!”

 

Xuân Hạnh liên tục dập đầu.

 

33

 

Ngày hôm dẫn Lục Hà đến viện của Liễu Mộng Ly.

 

Vừa bước cửa, ngửi thấy một mùi t.h.u.ố.c nồng nặc trộn lẫn với mùi hương xông, xộc đến mức khiến ho.

 

Trong phòng cửa sổ đóng c.h.ặ.t, rèm kéo kín, tối tăm mờ mịt.

 

Liễu Mộng Ly giường, đắp một chiếc chăn dày cộp, chỉ lộ một gương mặt gầy gò tái nhợt.

 

Vừa thấy , mắt nàng lập tức trợn to, như thể gặp quỷ.

 

“Ngươi… ngươi đến đây…”

 

“Nghe bệnh, nên đến thăm.”

 

Ta xuống bên giường, đưa tay định thăm trán nàng.

 

Liễu Mộng Ly đột ngột co lùi .

 

“Đừng chạm !”

 

Tay khựng giữa trung, dừng một chút thu về.

 

“Liễu .” 

 

Ta dịu giọng : “Muội bệnh đến hồ đồ .”

 

Loading...