THẨM NIỆM - 16

Cập nhật lúc: 2025-12-29 07:53:49
Lượt xem: 103

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V9isjfm8I

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng năng lộn xộn:

 

“Tỷ kéo lên , sẽ lời tỷ… tranh nữa… thật sự tranh nữa…”

 

Ta lặng lẽ nàng , lâu.

 

Rồi kéo nàng lên.

 

Liễu Mộng Ly ngã phịch xuống đất, hơn nửa ướt sũng.

 

Nàng ôm lấy đầu gối, run lẩy bẩy, như một con ác quỷ.

 

Ta xổm xuống, thẳng mắt nàng .

 

“Liễu Mộng Ly, cho kỹ đây. Vị trí phu nhân Hầu phủ là của , trái tim của Hầu gia thì cứ việc lấy, nhưng trong tòa phủ , mới là quyết định. Muội an phận thủ thường Liễu phu nhân của , còn dung . Nếu còn dám động tâm tư lệch lạc nữa…”

 

Ta vươn tay, giúp nàng vuốt mái tóc ướt sũng trán.

 

“Hãy nhớ mùi vị của nước hồ sen .”

 

Toàn Liễu Mộng Ly run lên, nước mắt tuôn dữ dội hơn nhưng dám thành tiếng.

 

Ta dậy, phủi phủi tay như thể bụi bẩn tồn tại.

 

“Đêm lạnh , Liễu vẫn nên về nghỉ sớm thì hơn.”

 

Nói xong xoay rời .

 

Đi vài bước, phía truyền đến tiếng đè nén của Liễu Mộng Ly.

 

Ta đầu .

 

Con chuột dọa vỡ mật thì dám c.ắ.n bậy.

 

Chỉ mong nàng thật sự học ngoan .

 

28

 

Xách đèn l.ồ.ng trở về viện, Lục Hà đang chờ sốt ruột cửa, thấy về mới thở phào nhẹ nhõm.

 

“Phu nhân, chứ?”

 

“Không .” 

 

Ta đưa đèn l.ồ.ng cho nàng

 

“Liễu trượt chân, suýt rơi xuống hồ, kéo nàng một phen.”

 

Lục Hà trừng to mắt: “Nàng gì phu nhân chứ?”

 

“Nàng dám.”

 

Ta bước phòng, rót một chén nóng sưởi tay. 

 

“Ít nhất là bây giờ dám.”

 

“Vậy thì…”

 

“Sau tính .”

 

Ta uống một ngụm , ngoài cửa sổ.

 

Trăng ngả về tây, trời sắp sáng .

 

Đêm nay, Liễu Mộng Ly chắc sẽ gặp ác mộng.

 

Rất .

 

Con sợ một chút mới chừng mực.

 

Đột nhiên, nhớ lời Liễu Mộng Ly .

 

Nàng trong lòng Viên Thừa Tự chỉ nàng .

 

Thật nực .

 

Loại như Viên Thừa Tự, thể “lòng”?

 

Thứ chỉ là lòng chiếm hữu, là thể diện, là cảm giác mới mẻ. 

 

Hôm nay là ngươi, ngày mai thể là khác.

 

Đêm đó, Liễu Mộng Ly bệnh.

 

Nghe là nhiễm phong hàn, liệt giường dậy nổi.

 

Xuân Hạnh mỗi ngày đều bếp lấy t.h.u.ố.c, lúc cúi đầu, gặp ai cũng né tránh, như thể mang trong lòng chuyện thẹn thùng.

 

Viên Thừa Tự thăm một , về

 

“Mộng Ly sắc mặt kém lắm, chuyện cũng tinh thần, chắc là dọa .”

 

Hắn câu đó khi đang dùng bữa tối trong phòng .

 

Lão phu nhân từ chùa trở về.

 

Cả nhà ăn trưa tại viện của lão phu nhân, bữa cơm Viên Thừa Tự hiếm hoi cùng về viện.

 

Lão phu nhân còn đặc biệt dặn dò, bảo hai phu thê cận với hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tham-niem/16.html.]

 

“Bị dọa ?” 

 

Ta múc canh cho

 

“Liễu gan nhỏ, lẽ ban đêm mơ thấy ác mộng.”

 

Viên Thừa Tự nhận bát canh, liếc một cái, ánh mắt phức tạp:

 

“Đêm đó nàng và Mộng Ly ở bên hồ sen, những gì?”

 

Ta ngẩng mắt, vẻ mặt ngơ ngác: 

 

“Có , chỉ ngắm trăng trăng . Sau đó Liễu trượt chân, suýt rơi xuống hồ, kéo nàng một phen, nàng liền dọa.”

Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối

“Chỉ thôi?”

 

“Chỉ thôi. Có lẽ Liễu nhớ tới chuyện của Vân Hòa , trong lòng sợ hãi. Hầu gia nên đến bầu bạn với nàng nhiều hơn.”

 

Ta thành khẩn, ngược Viên Thừa Tự đáp thế nào.

 

Hắn im lặng uống hết canh đặt bát xuống.

 

“Niệm nhi, nàng gả đây ba năm .”

 

“Ừm.”

 

“Ba năm .”

 

Hắn lẩm bẩm, như đang với chính

 

“Sao cảm thấy, từng hiểu nàng.”

 

Ta cúi đầu ăn cơm, đáp lời.

 

Hiểu thì gì quan trọng?

 

Trên đời , mấy thật sự hiểu ?

 

Phụ hiểu vì mẫu luôn .

 

Mẫu hiểu vì đầu óc linh hoạt.

 

Viên Thừa Tự hiểu vì thể nhẫn nhịn suốt ba năm.

 

Ta cũng hiểu bọn họ.

 

cứ những chuyện đơn giản trở nên phức tạp như ?

 

Thích thì giữ , thích thì đuổi .

 

Vướng đường thì trừ bỏ.

 

Đơn giản bao.

 

29

 

“Hầu gia.” 

 

Ta đặt đũa xuống, ngẩng đầu

 

“Nếu lo cho Liễu thì qua xem nàng . Bên việc gì.”

 

Viên Thừa Tự một lúc lâu, cuối cùng dậy: 

 

“Được.”

 

Hắn .

 

Lục Hà thu dọn bát đũa, nhỏ giọng

 

“Tối nay vốn dĩ hầu gia nên nghỉ ở đây…”

 

“Nghỉ ở cũng thôi.” 

 

Ta dậy tới bên cửa sổ. 

 

“Liễu Mộng Ly bây giờ, e là thấy run .”

 

“Tại ạ?”

 

“Bởi vì nàng , chỗ dựa của căn bản đáng tin. Đêm đó ở hồ sen, nàng tưởng sẽ đẩy nàng xuống, nhưng kéo nàng một phen.”

 

“Nàng thể g.i.ế.c nàng , cũng thể cứu nàng . Mạng của nàng trong tay , cảm giác còn khó chịu hơn cả c.h.ế.t.”

 

Lục Hà nửa hiểu nửa .

 

Ta giải thích thêm.

 

Có những chuyện cần hiểu, chỉ cần kết quả là đủ.

 

Liễu Mộng Ly bệnh kéo dài nửa tháng.

 

Nửa tháng trong phủ sóng yên gió lặng, lão phu nhân càng thêm dựa dẫm , việc trong phủ đều giao cho quản.

 

Ngay cả chìa khóa tư khố của bà, bà cũng đưa cho giữ một chiếc.

 

Viên Thừa Tự đối với cũng khách khí hơn nhiều, còn lạnh nhạt như

 

Loading...