THẨM NIỆM - 11

Cập nhật lúc: 2025-12-29 07:51:08
Lượt xem: 126

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L5EIsp3Qa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quả nhiên lão phu nhân vui:

 

“Con tấm lòng , bạc cần con bỏ, để phủ chi.”

 

“Vậy xin dày mặt, tổ mẫu lo liệu việc nhé.”

 

Liễu Mộng Ly tươi như hoa, ánh mắt lướt sang :

 

“Tỷ tỷ sẽ để bụng chứ?”

 

Ta đang gắp một lát củ sen, ngẩng đầu lên ngơ ngác:

 

“Để bụng chuyện gì?”

 

“Để bụng chuyện lo khu vườn đó.”

 

Liễu Mộng Ly giả vờ bất an,

 

“Dù việc trong phủ nay đều do tỷ tỷ chủ.”

 

“Không để bụng. Liễu thì cứ , cần giúp gì cứ .”

 

Nụ mặt Liễu Mộng Ly càng sâu:

 

“Tỷ tỷ thật .”

 

Viên Thừa Tự cũng hiếm khi lộ ý :

 

“Mộng Ly lòng như , tổ mẫu vui là .”

 

Một bữa cơm ăn trong khí vui vẻ hòa thuận.

 

19

 

Tan tiệc, đường về viện, Lục Hà nhỏ giọng :

 

“Phu nhân, Liễu phu nhân đây là cướp mất hào quang của đấy. Việc sửa vườn lớn như , nàng ôm hết về , nếu thì lão phu nhân sẽ càng coi trọng nàng , Hầu gia cũng sẽ càng thích nàng hơn.”

 

“Ừ.”

 

“Người lo ?”

 

“Lo cái gì?” 

 

Ta : “Sửa vườn là chuyện mà.”

 

Lục Hà thôi. 

 

Ta nàng đang nghĩ gì.

 

Liễu Mộng Ly mượn danh nghĩa sửa vườn, liền thể danh chính ngôn thuận xen tay việc trong phủ, điều động nhân lực, chi bạc.

 

Đây là từng chút một moi lấy quyền quản gia.

 

để tâm.

 

Bởi vì , khu vườn phía đông , thể sửa xong .

 

Rất nhanh, Liễu Mộng Ly hừng hực khí thế bắt tay .

 

Nàng tự đến Đông viên xem xét, vẽ bản vẽ, định hoa cỏ tìm thợ.

 

Bạc tiêu như nước chảy.

 

Ngày khởi công, nàng đặc biệt mời lão phu nhân tới xem. 

 

Lão phu nhân cảnh tượng náo nhiệt, liên tục khen nàng việc giỏi giang.

 

Viên Thừa Tự cũng tới.

 

Hắn mặt gia nhân, khoác vai Liễu Mộng Ly :

 

“Mộng Ly việc, yên tâm.”

 

Liễu Mộng Ly nép lòng , như con mèo trộm cá.

 

đến ngày khởi công thứ ba thì xảy chuyện đầu tiên.

 

Một thợ từ thang ngã xuống, gãy chân. 

 

Liễu Mộng Ly vội cho đưa đến y quán, bồi thường mười lượng bạc, mới coi như ép chuyện xuống.

 

Ngày thứ năm, đá Thái Hồ vận đến, lúc dỡ hàng dây thừng đứt, đập thương hai tên tiểu tư.

 

Liễu Mộng Ly bồi bạc.

 

Ngày thứ bảy, đào ao thì đào lên thứ sạch sẽ.

 

Là mấy mảnh xương vụn, nhưng là xương xương thú?

 

Đám thợ nhao nhao kêu xui xẻo, chịu tiếp.

 

Liễu Mộng Ly tức đến mặt tái xanh, mời hòa thượng đến pháp sự, tăng tiền công mới miễn cưỡng định họ.

 

Ngày thứ mười, một trận mưa thu, nửa cái đình xây xong thì nền móng sụp xuống.

 

Liễu Mộng Ly đống đổ nát, run rẩy.

 

Bên lão phu nhân tin, chỉ nhàn nhạt một câu:

 

“Mộng Ly vẫn còn trẻ, kinh nghiệm đủ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tham-niem/11.html.]

 

Rồi nhắc đến chuyện xem vườn nữa.

 

Viên Thừa Tự cũng bắt đầu mất kiên nhẫn:

 

“Sửa một cái vườn thôi mà nhiều chuyện thế? Nếu thì để Thẩm Niệm tiếp quản.”

 

Liễu Mộng Ly nghiến răng :

 

“Thiếp .”

 

nàng .

 

Bởi vì những “tai nạn” đó đều tai nạn.

 

Cái thang của thợ, là sai động tay động chân.

 

Dây thừng là dây cũ nhiều năm, cho đổi .

 

Xương vụn là chôn sẵn từ .

Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối

Còn nền móng sụp xuống…

 

Mưa thu chỉ là cái cớ, nguyên nhân thật sự là vôi xây nền trộn quá nhiều cát.

 

Những chuyện kín kẽ, để dấu vết.

 

Cho dù tra, cũng chỉ tra thợ bất cẩn, vật liệu chắc, ông trời chiều lòng .

 

Liễu Mộng Ly khổ cũng .

 

Việc sửa vườn kéo dài một tháng, bạc tiêu ít, mới miễn cưỡng đào xong cái ao.

 

Bóng dáng cái đình còn thấy .

 

Bên lão phu nhân cấp thêm bạc nữa.

 

Hồi môn của Liễu Mộng Ly nàng đem bù hơn nửa, xót đến tim thắt .

 

Nàng dám tìm lão phu nhân xin tiền nữa, chỉ thể tìm Viên Thừa Tự.

 

Viên Thừa Tự ban đầu còn an ủi nàng , về nhiều lên cũng bực :

 

“Rốt cuộc nàng ? Không thì đừng sửa nữa!”

 

“Hầu gia.” 

 

Liễu Mộng Ly nước mắt lưng tròng: 

 

“Thiếp chỉ là tận hiếu với tổ mẫu…”

 

“Tận hiếu cũng tận kiểu .”

 

Viên Thừa Tự phất tay áo bỏ .

 

20

 

Liễu Mộng Ly trong khu vườn trống trải.

 

Nhìn cái ao đào dở, nền đình xây dở, gạch đá gỗ ngổn ngang khắp mặt đất…

 

Đột nhiên nàng xổm xuống, ôm lấy đầu gối mà .

 

Ta dẫn Lục Hà ngang qua, khéo trông thấy.

 

“Liễu , ?”

 

Ta bước tới, quan tâm hỏi.

 

Liễu Mộng Ly ngẩng đầu lên, đôi mắt sưng đỏ.

 

Nàng , trong ánh mắt đầu tiên xuất hiện nỗi sợ hãi.

 

“Ngươi…” 

 

Giọng nàng khàn đặc: “Là ngươi , đúng ?”

 

“Làm cái gì?”

 

Ta tỏ vẻ ngơ ngác.

 

“Những chuyện ngoài ý ! Những xui xẻo !” 

 

Liễu Mộng Ly đột ngột bật dậy, chỉ khu vườn tan hoang,

 

“Đều là ngươi giở trò!”

 

Ta chớp mắt, nghiêm túc :

 

“Liễu , lời thể bừa. Những việc thợ thuyền đều là phong thủy khu vườn , tà ma.”

 

“Tà ma? Tà ma gì? Chính ngươi mới là tà ma!”

 

Ta nghiêng đầu:

 

“Liễu quên ? Lúc Vân Hòa c.h.ế.t, chính trong phủ tà ma. Bây giờ vườn xảy chuyện, tà ma? Ta còn nghi ngờ tà ma là theo mà tới.”

 

Sắc mặt Liễu Mộng Ly trong nháy mắt tái nhợt.

 

“Ngươi… rốt cuộc ngươi thế nào?”

 

Loading...