14.
 
Ta bắt đầu liên lạc thư từ với hoàng thúc.
 
Hắn  cho  , mấy năm nay   tìm  thần y, mắt dần dần  thể thấy rõ một ít sự vật.
 
    lộ , bởi vì   chọc cho vị   long ỷ nghi kỵ.
 
Ngày đó  thấy rừng trúc  phong cảnh xinh  tuyệt trần, liền nhịn   tháo lụa trắng xuống thưởng thức,  nghĩ tới nơi đó còn thấy   đang ướt đẫm cả .
 
Sau khi quen ,  liền hẹn  gặp mặt, lén lút chơi với .
 
Toàn phủ đều   thường thích chạy  ngoài chơi, bởi  Thẩm Hoài cũng  ràng buộc , chỉ cảnh cáo      phố hoa liễu.
 
Bây giờ  đang  Hoàng đế  việc, từ  khi hồi kinh,  mỗi ngày  sớm về trễ,  thấy bóng dáng.
 
Năm đó hoàng đế  g.i.ế.c , ngài sợ   khi đứa nhỏ lớn lên, sẽ  về trả thù.
 
Là tổ phụ cố gắng bảo vệ .
 
May mà  khi Thẩm Hoài trưởng thành, ngoài hình  giống cha cũng chẳng giống .
 
Bởi  mấy năm nay  ai hoài nghi  phận của , chỉ cho là Thẩm gia vì    kế tục nên nhận nuôi.
 
Hoàng đế vốn định để Thẩm Hoài cả đời ở  Hầu phủ   giàu sang nhàn nhã, nhưng hai năm nay  càng lớn càng ngoài tầm kiểm soát, thế gia do Vương gia cầm đầu dần dần cướp mất quyền lực của hoàng đế.
 
Lúc  ngài mới nhớ tới "Thái tử lưu lạc dân gian" .
 
Ngài  lấy Thẩm Hoài  đao, từng bước đoạt  hoàng quyền của ngài, diệt 
trừ thế lực Vương gia.
 
Chờ Thẩm Hoài vô dụng, hoàng đế  vứt bỏ .Trong lòng Thẩm Hoài hiểu  rõ, cũng   cái gọi là phụ tử tình thâm mê hoặc.
 
Hắn nhất định là  lấy  vị trí Thái tử, vinh quang đăng cơ.
 
Hai hổ tranh chấp,  xem ai  kỹ thuật cao hơn một bậc.
 
Chẳng qua những thứ     liên quan đến .
 
Ta chỉ  nhanh chóng gả cho hoàng thúc,  đó lấy  đạo thánh chỉ trống  ,   Thẩm gia   cuốn  trong các cuộc tranh đấu quyền lực nữa.
 
Nghĩ tới đây,  nắm lấy tay của hoàng thúc, mượn lực  lên thuyền hoa.
 
Hôm nay  hẹn  chèo thuyền ngắm hồ,  cải nam trang tới gặp .
 
Bóng cây tươi , gió mát từ từ thổi tới.
 
Hoàng thúc câu  một con rùa, vui mừng xách tới cho  xem.
 
Bất ngờ  kịp đề phòng, chân trái  vấp  chân , lảo đảo ngã về phía .
 
Chúng  nhất thời quấn lấy , ngã mạnh xuống boong tàu, con rùa cũng bay  thật xa.
 
Ta  đập đến nỗi mắt nổi  vàng, nam nhân trong lòng tựa như tảng đá lớn, đè   thở nổi.
 
Ta giơ tay  đẩy  .
 
 nghĩ ,  tới câu dẫn  mà.
 
Đành  giả bộ thẹn thùng, ho nhẹ hai tiếng để nhắc nhở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tham-lang-hoa/8.html.]
 
Lúc   mới chậm rãi ngẩng đầu lên, vẻ mặt áy náy buông  .
 
Ta bước  buồng để chuẩn  quần áo.
 
Hắn cũng trầm mặc  theo  .
 
Cổ tay siết chặt, tay áo của  đột nhiên   kéo .
 
Hắn đỏ mặt, ngượng ngùng đưa tới một cái hộp gỗ.
 
“Trở về phủ, nếu nàng nguyện ý, thì gấp một cành hoa tặng  nhé.”
 
Rắc rối  ?
 
Ta ngược    xem bên trong  cái gì.
 
Trước mặt ,  mở hộp  xem, là một cái lược tử ngọc.
 
Vừa  là hiểu ngay.
 
Suy nghĩ một chút,  đánh bạo, kiễng mũi chân nhanh chóng ấn xuống một nụ hôn lên môi .
 
Hắn ngây ngốc tại chỗ, đôi môi đỏ mọng  cong lên độ cong kinh hỉ.
 
Mỹ nhân , mạng đều cho ngươi.
 
Ta  nhịn   hôn một cái.
 
Hắn chỉ  một cái, mặc cho    gì thì .
 
Ta cởi hà bao thêu hoa lan bên hông xuống, đeo lên lưng .
 
“Này, hoa cho ,  tự tay thêu đấy.”
 
Hắn nắm chặt hà bao, nhiều  vuốt ve chữ Linh phía ,  đó vái chào  thật sâu.
 
“Ân Nguyên Chỉ chắc chắn sẽ trân trọng, vĩnh viễn giữ gìn nó thật .”
 
15.
 
Mặc dù  Thẩm Hoài tạm thời  rảnh bận tâm đến .
 
  cũng  dám  quá càn rỡ, miễn cho   phát hiện.
 
Không  các văn tự ,  chỉ  thể dựa  ấn tượng mơ hồ ban đầu để suy đoán nội dung quyển sách.
 
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Cả một mùa hè, tâm thần của  đều  hoàng thúc ảnh hưởng, cùng  chơi đùa khắp nơi.
 
Nguy hiểm nhất là một ,  cùng  đang ở trong xe ngựa đùa giỡn.
 
Thẩm Hoài đột nhiên cưỡi ngựa dừng ở ngoài xe.
 
Chỉ cách  một bức màn.
 
Ta sợ tới mức thở mạnh cũng  dám, vội vàng trốn  trong áo choàng của Nguyên Chỉ giả  chim cút.
 
May mà Thẩm Hoài  vén rèm lên.
 
Chắc là  đang  chuyện quan trọng trong , cùng Nguyên Chỉ hàn huyên vài câu, liền cưỡi ngựa rời .