Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế - Chương 36: Bản chất con người chưa bao giờ làm cô thất vọng

Cập nhật lúc: 2025-11-09 04:07:05
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

kịp thời bịt miệng cô gái đó , áy náy với Mộc Cửu Nguyệt: “Xin , trai, cô ý đó. Chúng chỉ vây ở đây lâu, nhất thời nóng vội nên mới ăn lựa lời. Một thể ngoài, chắc hẳn là bản lĩnh. Chúng đều là con nhà tiền, con của quan chức, cha ít nhiều cũng chút thế lực. Nếu chịu cứu chúng , sẽ đổi cho một suất ở nơi trú ẩn, thấy thế nào?”

Mộc Cửu Nguyệt thấy cô gái chuyện cũng dễ , lúc mới thu s.ú.n.g b.ắ.n đinh trong tay, lạnh lùng : “ cần suất ở nơi trú ẩn, chỉ cần các thể đưa vật tư giao dịch tương đương, thì cứu các cũng thể.”

“Ể? Thì là chị gái nhỏ ?!” Cô gái đó mắt sáng lên: “Chị gái nhỏ ngầu như , tự nhiên sẽ . Không chị gái gì?”

Cô gái bịt miệng, đối phương cũng là một cô gái, trong mắt lập tức lộ một tia khinh bỉ khó thể nhận .

Mộc Cửu Nguyệt là thế nào?

thấu ngay lập tức.

Khóe miệng cô cong lên, chỉ là giao dịch thôi, quan trọng lắm là giao dịch với ai, nhưng cô quyền lựa chọn đối tượng giao dịch.

Mộc Cửu Nguyệt chỉ tay cô gái c.h.ử.i bới ầm ĩ, lười biếng : “Những khác thể cứu, cô , cứu!”

Cô gái bịt miệng, gắng sức giãy , c.h.ử.i bới Mộc Cửu Nguyệt: “Cô chẳng qua chỉ là một thứ rác rưởi sống sót nhờ đàn ông, dựa cứu ? cho cô , đợi về, nhất định sẽ với ba … ưm ưm ưm ưm…”

Miệng nữa khác bịt .

Tuyền Lê

Mà cô gái chuyện lịch sự , ánh mắt lóe lên, : “Đường Đường, nữa, chúng đều chôn cùng đấy! bởi vì chị gái thích , chúng cũng cách nào khác. Hay là, ở đây đợi một chút, đợi chúng về , nhất định sẽ với ba , để ông phái đến đón , ?”

Mấy bên cạnh nóng lòng về, liền ngừng gật đầu: “ đúng đúng, cứ quyết định ! Này, chị gái nhỏ, cô gì, mau đưa chúng về !”

Sắc mặt Đường Đường tái xanh.

Nhìn Mộc Cửu Nguyệt với vẻ mặt căm hận.

hận bạn đồng hành, mà sang hận Mộc Cửu Nguyệt, chẳng là cảm thấy Mộc Cửu Nguyệt một dễ bắt nạt ?

Chậc chậc chậc, một kẻ ngu ngốc bắt nạt kẻ yếu sợ kẻ mạnh!

cần vàng.”

, !” Mấy vội vàng tháo đồ vàng từ cổ, cổ tay, ngón tay xuống: “Đủ ?”

“Được.” Mộc Cửu Nguyệt gật đầu một cách tùy ý.

“Vậy chúng xuống bằng cách nào?”

Mộc Cửu Nguyệt : “Đến đây, nhảy xuống , sẽ đỡ các .”

Mấy đó, , , đều tỏ nghi ngờ về thể lực của Mộc Cửu Nguyệt.

cho các hai phút, nhảy ? Tùy các .” Mộc Cửu Nguyệt trả lời.

Mấy c.ắ.n răng, quyết định đ.á.n.h cược một phen!

Họ kẹt mái nhà hai ngày .

Thức ăn và nước uống mang theo gần hết, nếu về nữa, chỉ thể c.h.ế.t đói ở đây.

Huống chi, mưa ngày càng lớn, lỡ như mái nhà cũng ngập, họ thật sự về nữa!

Thế là, mấy nhắm mắt lượt nhảy xuống.

Mộc Cửu Nguyệt vững vàng đỡ lấy một , đặt xuống, đó đỡ lấy một , đặt xuống.

Một loáng đỡ hết tất cả.

Nhóm đó vẫn còn vẻ mặt như đang mơ, dường như hiểu, Mộc Cửu Nguyệt là một cô gái, sức tay và sức mạnh lớn như .

Đường Đường bỏ mái nhà, tuyệt vọng hét lớn: “Các thật sự định bỏ để tự chạy thoát ? Để ba , các sẽ kết cục !”

Sắc mặt nhóm đó lập tức biến đổi.

Lần lượt về phía Mộc Cửu Nguyệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-36-ban-chat-con-nguoi-chua-bao-gio-lam-co-that-vong.html.]

Mộc Cửu Nguyệt dường như đang với họ, dường như đang với chính : “Ôi chao, mưa to thật đấy, mái nhà hẹp như , ngói trơn, lỡ cẩn thận ngã xuống thì kéo cũng kịp.”

Lời dứt, mấy con nhà giàu, con của quan chức đó, mấy mặt một cái.

Mộc Cửu Nguyệt giả vờ bận rộn, ở một bên xuồng máy, dọn dẹp cái , sắp xếp cái .

Khóe mắt cô liếc thấy một con của quan chức, trong mắt lộ vẻ tàn nhẫn.

Tính cách của cô gái tên Đường Đường hung hăng, bình thường chắc cũng hống hách, sai bảo khác.

Mọi vì nể vị trí của ba cô , nên đành nhẫn nhịn.

Trước đây thì thôi.

bây giờ là lúc nào?

Tận thế .

C.h.ế.t một , là chuyện bình thường ?

Quả nhiên, lâu , con trai đó với Đường Đường: “Cậu nhảy xuống , đỡ .”

Đường Đường , lập tức hài lòng: “Coi như điều.”

Nói xong, từ mái nhà nhảy xuống…

Giây tiếp theo, mấy đồng thời đưa tay , dùng sức đẩy Đường Đường một cái…

Đường Đường kinh hãi họ: “Các … ọt ọt, ọt ọt…”

Chỉ trong vài giây, biến mất mặt nước.

“Ôi chao, bây giờ? Sao Đường Đường nhảy về phía ?” Cậu con trai đó giả nhân giả nghĩa lên tiếng.

Những khác hiệu bằng mắt với : “Hết cách , ai bảo cô tự trượt chân, nhảy đúng chỗ chứ? Chúng cũng cố hết sức , các xem, ?”

đúng đúng, nên chậm trễ, chúng mau về cầu cứu thôi!”

Cô gái chuyện lịch sư , với Mộc Cửu Nguyệt: “Chị gái, phiền cô đưa chúng đến nơi trú ẩn.”

“Được thôi.” Mộc Cửu Nguyệt nhận lấy trang sức vàng của họ, đầu xuồng máy, lái về phía nơi trú ẩn.

Khi sắp đến nơi trú ẩn, là một con dốc thoải, xuồng máy qua , dễ mắc cạn.

Mộc Cửu Nguyệt đưa họ đến đây thả xuống, đợi đám đó giữ , đầu ngay.

Cô gái miệng ngọt , những khác với vẻ đầy ẩn ý, : “Bây giờ chúng đều là châu chấu cùng một thuyền, nên gì, nên gì, đều rõ cả chứ?”

“Tất nhiên.” Những khác nhao nhap trả lời: “Là Đường Đường tự cẩn thận, liên quan gì đến chúng ?”

Mấy cùng lớn.

Mộc Cửu Nguyệt cũng .

Bản chất con quả nhiên bao giờ cô thất vọng.

Đợi Mộc Cửu Nguyệt về đến sơn động, trời tối mịt.

“Sao bây giờ mới về? Trên đường gặp nguy hiểm ?” Lão Hầu bưng cơm nước .

“Chuyện bình thường ?” Mộc Cửu Nguyệt tắm xong, lau tóc , : “Bên ngoài bây giờ loạn cả lên , nhưng, nhân lúc loạn tay cũng .”

Lão Hầu thở dài một tiếng, : “Con còn thiếu thứ gì ? Lần để chú cho. Con là con gái, ngoài nguy hiểm lắm.”

“Đừng.” Mộc Cửu Nguyệt ngăn Lão Hầu : “Con thích nghi với tận thế hơn chú. Đừng quên, con là một trong hai nghìn sống sót đến cuối cùng đấy. Được , ngoài nữa, vật tư cần tìm, cơ bản đều tìm đủ cả . Tiếp theo bắt đầu hệ thống sưởi, chuẩn đón cái lạnh khắc nghiệt.”

“Được.” Lão Hầu bất đắc dĩ đồng ý: “ , Vệ tổng cho gửi đến ít than củi và than bạc, còn hỏi chúng đến sơn động bên đó tránh rét khi giá lạnh ập đến .”

Loading...