Mộc Cửu Nguyệt khoanh tay, đắc ý: "Cô đừng quan tâm bảo quản thế nào, cứ bảo quản đấy! Cô tức ? còn cho cô , mưa axit còn nhiều, nhiều, vô cùng nhiều! Nhiều đến mức thể nung chảy hết đám biến dị của cô thành xương trắng, mà vẫn còn thừa! Cô thấy tức hơn ? Ha ha ha ha ha ha! Tuyết Diên, nếu cô bắt nạt kẻ yếu, bắt nạt thường ở căn cứ Bình Minh của , sẽ thiêu c.h.ế.t quân đoàn biến dị của cô!"
Tuyết Diên tức đến cực điểm, ngược bình tĩnh , : "Mộc Cửu Nguyệt, cô đừng đắc ý. Bây giờ vũ khí công nghệ cao, mưa axit của cô cũng ném xa, chỉ thể ném quanh đây thôi. Chỉ cần của chúng gần, cô sẽ đ.á.n.h chúng !"
", thế thì ? Các cũng chẳng thể gần còn gì?" Mộc Cửu Nguyệt hỏi ngược .
"Vậy thì chúng cứ vây ở đây." Tuyết Diên hung tợn : "Người của căn cứ Bình Minh các cũng ngoài chứ? Chỉ cần một , g.i.ế.c một , hai , g.i.ế.c một cặp. xem các nhịn đến bao giờ!"
Mộc Cửu Nguyệt bày bộ dạng chỗ dựa sợ gì, : "Ồ, thế ? Vậy thì chúng ngoài nữa. Dù căn cứ Bình Minh chúng cũng thể tự cung tự cấp!"
"Được . Cô tưởng thế là hết cách với cô hả?" Tuyết Diên : "Vậy đ.á.n.h căn cứ Phong Sào bên cạnh! Nghe các là đồng minh? Cô xem, nếu căn cứ Phong Sào của căn cứ Bình Minh các thấy c.h.ế.t cứu, liệu họ còn đồng lòng với các nữa ?"
Mộc Cửu Nguyệt: "Tuyết Diên, cô đúng là hổ nhỉ! Ân oán giữa chúng , lôi khác , cô còn thấy vinh quang lắm ?"
"Vinh quang . chỉ , nhiệm vụ của là bắt cô, báo thù rửa hận!" Tuyết Diên ngạo mạn : "Chỉ cần đạt mục tiêu, thể từ thủ đoạn!"
"Mộc Cửu Nguyệt, cho cô mười phút, bước đây, mặt , bó tay chịu trói! Nếu , tàn sát căn cứ Bình Minh, sẽ tàn sát căn cứ Phong Sào!" Tuyết Diên : "Hôm nay cứ thích bắt nạt kẻ yếu đấy!"
Mộc Cửu Nguyệt im lặng.
Theo lý mà , căn cứ Phong Sào sống c.h.ế.t , liên quan quái gì đến cô?
bây giờ đúng là liên quan đến cô thật !
Nhà họ Hoa ở căn cứ Phong Sào, trong thời đại phương tiện công nghệ, chính là bảo bối!
Mất một cọng cỏ, c.h.ế.t một ông lang già, đều là tổn thất to lớn!
Cô mặt dày mày dạn quấy rầy Hoa Đan Đan mấy ngày trời, mới đổi mấy ông lang già đó.
Mấy ông lang già đó đến căn cứ Bình Minh, cả căn cứ như uống t.h.u.ố.c an thần.
Nếu các thầy t.h.u.ố.c già của nhà họ Hoa c.h.ế.t hết, thì cả căn cứ Bình Minh và căn cứ Phong Sào đều tiêu đời!
Đừng quên, cô giáo Tần, t.h.a.i p.h.ụ nhỏ , còn đang chờ đông y giữ mạng đấy!
Cho nên căn cứ Phong Sào tuyệt đối thể xảy chuyện!
Phải thừa nhận, câu của Tuyết Diên thực sự nắm thóp điểm yếu của Mộc Cửu Nguyệt.
Con mà, một khi , tình cảm, là sự ràng buộc, điểm yếu, gánh nặng.
Kiếp Mộc Cửu Nguyệt, để vướng bận, nên luôn đơn độc chiến đấu.
kiếp thì khác.
Cô nhà , cô quan tâm .
Lão Hầu và cô giáo Tần chính là của cô.
Ai động đến của cô, cô sẽ đào mộ tổ tông kẻ đó lên!
lúc , chạy từ bên trong , với Mộc Cửu Nguyệt: "Căn cứ trưởng, căn cứ Phong Sào bên cạnh gửi tin đến, căn cứ Phong Sào để liên lụy đến chúng , phong tỏa bộ căn cứ, tất cả chìm xuống lòng đất! Đợi khi nào chúng đ.á.n.h xong, họ mới trồi lên!"
Mắt Mộc Cửu Nguyệt sáng lên: Còn thao tác nữa ? Ơ kìa? Lúc xây dựng căn cứ Bình Minh, nghĩ đến chức năng nhỉ?
Thôi , tổng công trình sư cũng từng đề xuất ý kiến , nhưng cô bác bỏ.
Lý do là chiến lực của họ đủ mạnh, thực lực đủ mạnh, cần ẩn nấp.
Biết thế lúc đó cứ thêm cho .
Haizzz, vẫn còn trẻ, vẫn thiếu kinh nghiệm!
, vấn đề lớn.
Bây giờ cô vẫn thể dựa bản bảo vệ cả căn cứ Bình Minh!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-337-danh-cho-toi-boi-hoa-la.html.]
Chỉ cần cô còn sống một ngày, căn cứ Bình Minh sẽ an một ngày.
Cô mà c.h.ế.t, khác sống c.h.ế.t, cô cũng chẳng quản nữa!
Mộc Cửu Nguyệt hét lớn về phía Tuyết Diên: "Nghe thấy ? Căn cứ Phong Sào phong tỏa bộ ! Trừ khi bây giờ các cầm cuốc chim đào, nếu đừng hòng tấn công căn cứ Phong Sào! Ồ, đúng , quên nhắc các . Bây giờ tất cả đồ điện t.ử đều dùng , máy xúc dùng , xe ủi dùng nhé!"
"Hay là, cô đổi hướng, đến Khu trú ẩn Tây Bắc cách đây ba trăm dặm mà đánh?" Mộc Cửu Nguyệt bụng gợi ý: "Có điều, bên Khu trú ẩn Tây Bắc hình như cũng phòng thủ. Tuy nhiều mưa axit như , nhưng kiến trúc nhà kiên cố lắm! Cô bảo đám biến dị của cô lập nhóm dùng tay đ.ấ.m , đ.ấ.m mấy chục năm, đ.ấ.m vỡ cửa lớn của họ đấy!"
Nghe những lời châm chọc mỉa mai của Mộc Cửu Nguyệt, Tuyết Diên tức đến méo cả mũi.
"Được , Mộc Cửu Nguyệt cô giỏi lắm!" Tuyết Diên nghiến răng nghiến lợi : "Chúng cứ chờ xem!"
"Khoan !" Mộc Cửu Nguyệt gọi Tuyết Diên : "Có mà thì thất lễ quá! Cô dẫn đến , thể để các tay trắng về ?"
"Cô gì?" Tuyết Diên cảnh giác Mộc Cửu Nguyệt.
"Muốn gì ? Muốn tắm rửa cho các một cái!" Mộc Cửu Nguyệt gầm lên một tiếng: "Các em, lệnh, máy b.ắ.n đá chuẩn ! Một, hai, ba! Bắn!"
Bốp bốp bốp!
Xoảng xoảng xoảng!
Vô vại sành từ trời rơi xuống.
Từ những chiếc máy b.ắ.n đá tháp canh cao vút, như mưa hoa rải xuống, ném về phía Tuyết Diên và đám biến dị.
Tuyết Diên né tránh qua , cô linh hoạt, thể tránh .
đám biến dị thì .
Mật độ b.o.m mưa axit dày đặc thế , thường cũng tránh nổi, huống chi là đám biến dị vụng về, chậm chạp, tư duy.
Về cơ bản bao nhiêu đứa thì bấy nhiêu đứa trúng đạn!
Tuyền Lê
Tuyết Diên buộc lệnh rút lui.
Cắm đầu chạy thẳng dám .
Lần đ.á.n.h lén kết thúc với sự thất bại tập của phe Tuyết Diên, đ.á.n.h cho tơi bời hoa lá.
Đợi Tuyết Diên về đến doanh trại của , biến dị cô mang chỉ còn một về.
Những kẻ khác c.h.ế.t ngay tại chỗ thì cũng c.h.ế.t giữa đường.
Kết quả khiến Tuyết Diên thể nào chấp nhận nổi!
Chiếc roi trong tay cô quất mạnh liên hồi, để từng vệt hằn sâu mặt đất.
"Tức c.h.ế.t tao ! Tức c.h.ế.t tao !" Tuyết Diên cảm thấy sắp nổ tung vì tức giận!
Sao Mộc Cửu Nguyệt thể hổ như chứ!
Dám cái chuyện vô sỉ đến thế!
Trước đây cô nghĩ thế nào mà nghĩ cách tích trữ mưa axit chứ?
Mà , mưa axit chỉ thể bảo quản trong thủy tinh và gốm sứ.
Cô kiếm nhiều thủy tinh và gốm sứ thế?
Khu trú ẩn Tây Nam cũng tích trữ một phần mưa axit, nhưng lượng tồn kho hạn, chủ yếu là nhiều dụng cụ chứa đựng như !
Hơn nữa thứ cũng chiếm chỗ.
Cô chạy một mạch từ thành phố K đến Tây Bắc, dọc đường rốt cuộc bảo quản kiểu gì?
Quả thực quá phản khoa học!