Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế - Chương 279: Đối chất, một món nợ mơ hồ
Cập nhật lúc: 2025-12-18 10:09:31
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4LCTWaPiJo
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khu trú ẩn Thủ đô và nhóm của Miêu Bát cũng dừng chân tại đây.
Vương Phùng Xuân hội họp với của Khu trú ẩn Thủ đô, đó báo cáo những chuyện trải qua.
Vương Phùng Xuân : "Người của căn cứ Bình Minh và Khu trú ẩn Miền Trung quả thực từ hôm . Đi cũng khá vội, là sợ thiên tai đợt ập đến sẽ kịp di dời. Hơn nữa trong Khu trú ẩn Miền Trung khá nhiều già yếu bệnh tật, đều là gánh nặng. Sở trưởng Lâm mang theo nhiều như , vất vả."
"Phần lớn đội ngũ của Khu trú ẩn Miền Trung cũng theo . Tuyến đường họ đều , cho xem xét, đúng là tuyến đường đó, khác hướng với con đường đến đây."
"Căn cứ Bình Minh hiện tại chỉ để trăm , Lận Trăn chào hỏi vài họ hàng ở Thủ đô mới . Vệ Liệt thì lo lắng cho cha, nên đợi của Khu trú ẩn Tây Nam đến hỏi thăm tình hình mới ."
"Còn về tên Mộc Cửu đó... quả thực vẫn luôn ở trong doanh trại, sáng nay còn thấy dạo khắp nơi, tối qua ăn cơm cùng Vu Thế, thừa kế nhà họ Vu của Khu trú ẩn Miền Trung. Những điều đều thể chứng. Về mặt thời gian, cũng thời gian gây án."
"Hơn nữa cho dù gây án, nhiều vật tư như , một cũng thể lấy hết ! Những còn của căn cứ Bình Minh, đang câu cá bên ngoài thì cũng đang bảo dưỡng vũ khí, đều thấy cả."
Sáu vị thủ lĩnh của Khu trú ẩn Thủ đô , sự nghi ngờ đối với căn cứ Bình Minh và Khu trú ẩn Miền Trung lập tức tan biến.
"Nói như , thì đúng là do Khu trú ẩn Tây Nam ." Thường Diệu : "Họ cứ sống c.h.ế.t nhận, chúng cũng chẳng gì . Xem , đúng như lời Mộc Cửu , Khu trú ẩn Tây Nam chê chúng đưa ít lương thực quá, gấp đôi. ngại thẳng, nên mới dùng thủ đoạn đê hèn ép chúng bỏ hai phần."
"Vậy chúng vẫn đến Khu trú ẩn Tây Nam ?" Mục Thiếu Bạch hỏi: "Chúng còn đến Khu trú ẩn Tây Nam nắn gân , đợi đến nơi, liệu còn chỗ cho chúng ?"
"Không thì ? Không đó thì Tây Bắc ?" Đạo Lam hỏi ngược : "Khu trú ẩn Tây Bắc chắc trong tay đám , chúng đến đó, trăm phần trăm chỗ dung . Đừng quên, đám chúng trong mắt Khu trú ẩn Tây Bắc chính là phản nghịch!"
Những khác đều im lặng.
Họ lợi dụng việc tin tức tắc nghẽn, âm thầm trừ khử lãnh đạo cấp cao, trừ khử vây cánh tín của lãnh đạo, mới đoạt quyền kiểm soát Khu trú ẩn Thủ đô.
Họ quả thực còn mặt mũi nào gặp của Khu trú ẩn Tây Bắc.
", lương thực trộm của chúng cứ thế bỏ qua ?" Lý Kính, phụ trách lương thực, hỏi.
"Cục tức nuốt cũng nuốt! Các Mộc Cửu ? Tuyết Diên là tình của Kỳ Vô Quá, Kỳ Vô Quá là thế nào? Hắn nhất quyết bao che thì chúng cũng chỉ trơ mắt . Huống hồ, Tuyết Diên thực lực cường hãn, ở Khu trú ẩn Tây Nam chỉ Kỳ Vô Quá. Cô thế là dằn mặt chúng , bắt chúng cụp đuôi mà . Chúng ngoài chấp nhận thì còn cách nào khác. Trừ phi chúng nơi nào hơn để !" Thẩm Tư Viễn, nãy giờ vẫn im lặng, lên tiếng.
" hiện tại, ngoài Khu trú ẩn Tây Nam và Khu trú ẩn Tây Bắc, còn nơi nào để nữa ." Thiệu Cẩn Nhiên .
Mọi rơi trầm mặc.
Cho dù họ vẫn đến Khu trú ẩn Tây Nam, nhưng cảm tình của họ đối với Khu trú ẩn Tây Nam sụp đổ.
Tuyền Lê
Bên , phía Miêu Bát cũng đang bàn tán về chuyện .
"Bọn họ là Tuyết Diên , liên quan quái gì đến chúng !" Thủ hạ của Miêu Bát bất bình : "Dựa mà tìm chúng đòi chứ! Có chúng !"
Miêu Bát : "Chuyện đúng. Tuyết Diên hiện tại vẫn đang ở Khu trú ẩn Đông Bắc, thể đến đây trộm lương thực của bọn họ ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-279-doi-chat-mot-mon-no-mo-ho.html.]
"Chuyện ..." Mọi đều hoang mang: "Vậy rốt cuộc là ai ?"
" mà ai thì quá!" Miêu Bát : "Cái nồi úp lên đầu chúng , chúng rửa sạch . Dù thì chuyện Tuyết Diên đúng là thể . Mấy năm nay lão đại cưng chiều cô thế nào, các đều thấy cả. Tính tình cô kiêu căng ngang ngược , các cũng . Không chừng, cô thật sự thể loại chuyện ."
" Tuyết Diên lấy nhiều lương thực như , cô mang chứ?" Thủ hạ : "Cô về Khu trú ẩn Tây Nam thì cũng tìm chúng giúp vận chuyển lương thực về chứ?"
"Cho nên đây mới là chỗ nghĩ ." Miêu Bát gãi đầu, : "Nghĩ kiểu gì cũng đúng. Cứ cảm giác như một , vèo cái xuất hiện, mang cả đống vật tư như khí, vèo cái biến mất tăm!"
Mọi đều im lặng.
Ai cũng chuyện tuyệt đối thể xảy .
Hiện tại binh mã tề tựu đông đủ, kế hoạch ly gián thể bắt đầu !
Vệ Liệt và Lận Trăn phối hợp cực kỳ ăn ý, lén lút gặp những cần gặp.
Sở trưởng Lâm dẫn đội , để cha và trai ruột ở , nhiệm vụ của hai họ là lôi kéo từ Khu trú ẩn Thủ đô, dụ dỗ những nhà khoa học lập trường kiên định về phe .
Hai đều là cây đa cây đề trong lĩnh vực của , nên lời trọng lượng.
Họ mặt, lập tức đến bắt chuyện, hàn huyên tình hình gần đây.
Vừa trò chuyện là dễ dàng kéo gần cách.
Hai khoe khoang về cuộc sống thoải mái và đãi ngộ hậu hĩnh của , quả nhiên vài lập tức động lòng.
"Haizz, cũng chia rẽ gì , chỉ nghĩ, chúng đều tuổi , nếu về già chốn nương thoải mái thì coi như uổng phí cả đời. Lãnh đạo của căn cứ Bình Minh thiện, đến dân thường cũng liều mạng bảo vệ, ngay cả già còn giá trị cũng chăm sóc tận tình. ngẫm nghĩ, những cống hiến cả đời cho khoa học như chúng , chắc thể kém hơn những già đó chứ?" Lâm lão cảm thán : "Lão Tôn, nhớ ông cũng cô đơn một nhỉ? Mắt thấy cũng tuổi , chuyện dưỡng lão ông tính thế nào ?"
Giáo sư Tôn lập tức đỏ hoe mắt: "Haizz, đừng nhắc nữa. suốt dọc đường , suýt chút nữa coi như rác rưởi vứt . già , vô dụng !"
"Thật giả ? Đừng đừng . Hay là thế , để bàn bạc với mấy đứa nhỏ xem, xem thể đưa ông cùng ?" Lâm lão lập tức rèn sắt khi còn nóng.
Giáo sư Tôn quả nhiên chút d.a.o động: "Có ?"
"Thì cứ thử xem!" Lâm lão vẻ lơ đãng : "Không thử ? thấy mấy đứa nhỏ đó đều là bụng, chắc sẽ từ chối ."
Cách chuyện của Giáo sư Lâm (con trai Lâm lão) cũng tương tự như Laâm lão.
Anh còn trẻ, thể tiếp cận từ góc độ dưỡng lão, bèn với đồng nghiệp của : "Căn cứ Bình Minh coi trọng nghiên cứu khoa học, qua đó, cần gì nấy. Không thì họ nghĩ cách kiếm về cho . Mấy dự án gác , giờ đều khởi động . Nếu đang đường, tiện thí nghiệm, bắt tay từ lâu ! Đợi mấy dự án của kết quả, tiếng của ở căn cứ Bình Minh tự nhiên sẽ là một lời gói vàng!"
Mấy giáo sư trẻ tuổi chút động lòng: "Thật giả? Mấy dự án thực tế đó của mà họ cũng đồng ý ?"
"Nói gì thế, gọi là thực tế?" Giáo sư Lâm : "Những dự án , trong tương lai thực sự dùng đến thì ! nhớ trong tay các ít nhiều cũng vài dự án cắt bỏ đúng ? Thật sự đến thử xem ?"